Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 35
----
Nơi này không có thứ gì đáng giá, thứ đáng giá duy nhất là chính là những công cụ nhỏ mà ông Lưu để lại, không ngờ rằng, một cái cũng không còn, tất cả đều biến mất.
Chắc chắn là có trộm.
Hàng xóm bên cạnh nghe thấy tiếng động Hứa Bối Đóa đi đến, người dì lớn thò đầu ra, tiếc nuối nói:
“Ai ya, cô gái! Mấy ngày trước nhà của con có trộm, chúng tôi lúc nữa đêm ngủ say nghe thấy tiếng gì động đậy ở nhà bên, còn tự hỏi! Ngày hôm sau dậy mới phát hiện cửa sổ giấy nhà con hoàn toàn bị trộm chọc mở! ”
“ Không phải chúng ta báo cho con, thực sự không biết con đang ở đâu, cũng không biết đơn vị của con làm, không biết liên lạc với con như thế nào! ”
“Con rốt cuộc cũng đến! Đồ mất rồi không sao cả, điều quan trọng là có trộm để mắt tới con, con nói con là con gái, sau này ở đây làm sao có thể sống! ”
Lại một người hàng xóm thò đầu ra, họ đều là giáo viên của trường, tương đối ổn định, lúc này họ đều lo lắng vì Hứa Bối Đóa là một cô gái.
Đơn vị trường học không lớn, có chút gì thăng trầm, tin đồn nhảm đều có thể lan truyền.
Những người hàng xóm gần nhà Hứa Bối Đóa, đều mơ hồ nghe nói, cô mua nhà này của ông Lưu, là cô gái mồ côi, không có ba mẹ, cũng không có người thân.
Do đó một người chú thở dài nói: “Trong nhà con không có người lớn, cũng không có đàn ông, sau này trộm đến, sợ rằng không chỉ quan tâm đến tài sản của con, còn nghĩ đến việc bắt nạt một cô gái như con! Rất nguy hiểm!”
Dì bên cạnh nhìn Hứa Bối Đóa trông dáng vẻ rất đoan chính, tuổi tác cũng không lớn, nói một cách thẳng thắn và thấp thỏm: “ Hay là dì giới thiệu đối tượng cho con? Dì có một cháu trai, nay năm vừa được phân công đi làm chính thức, tương lai rất tốt! Ba mẹ nhà đó đều là làm đơn vị nhà nước, có lương hàng tháng, điều kiện rất tốt!”
Hàng xóm khác cũng nói:
“Đúng vậy, con gái ở một thân mình một mình sống bên ngoài, thực sự rất không an toàn!”
“Không có người lớn, trong nhà cần có một người đàn ông! ”
“Đúng vậy, sau khi kết hôn, trộm thấy trong nhà có người đàn ông, không dám có ý định đến quấy phá! ”
... ...
Hứa Bối Đóa biết hàng xóm xuất phát từ ý tốt, là lo lắng cho cô.
Nhưng cô không muốn mất tự do, không muốn quan niệm về xã hội mãi theo chiều hướng như vậy.
Ở thời đại này, đa số trong mắt người khác, một người con gái là yếu đuối nhất, không có người đàn ông làm gì cũng không thành công, thậm chí sống ở nhà mình, nhưng bị người xấu biết sống một mình, thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
Cho dù là 20 đến 30 năm sau, con gái sống một mình cũng vẫn rất nguy hiểm.
Hứa Bối Đóa nhớ lại, rất nhiều con gái chia sẻ kinh nghiệm sống một mình trên mạng xã hội, ví dụ ở cửa nhà để vài đôi dép của đàn ông, giả vờ có bạn trai hoặc ở trên sân thượng treo đồ đàn ông,... dùng để phòng ngừa người khác biết bản thân sống một mình như miếng bánh mềm có thể bắt nạt bất cứ lúc nào.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Kết Thúc Toàn Văn