Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 11
----
Hứa Bối Đóa trong lòng chê bai: Không phải các người đến nhà tôi ép nhanh chóng muốn hôm nay dạm hỏi sao? ”
Ba Quang Diệu lập tức dẫn người trong nhà đều lùi lại phía sau vài bước, nghiêm túc nói rõ:
"Người thân trong nhà, mọi người đều nhìn thấy, cũng đã nghe thấy. Quang Diệu nhà chúng tôi là bị cô ấy dụ dỗ lừa gạt, tôi thân là ba của Quang Diệu, tôi tuyên bố, con của tôi Hứa Quang Diệu và cô gái này không hề có bất kì mối liên hệ gì! ”
"Còn nợ, các người cứ đòi tiền của các người, xin đừng liên lụy đến nhà chúng tôi!”
"Quang Diệu, chúng ta đi! ”
Trước khi đi, người ba này còn hung dữ trừng mắt với em mình là thím Hai của Hứa Bối Đóa.
Thím Hai chết thôn ở đó, mọi chuyện làm sao khác hoàn toàn so với bà nghĩ, bà căn bản không biết ba mẹ của Hứa Bối Đóa lại nợ nhiều đến như vậy!
Hứa Bối Đóa nhìn thím Hai một cách đáng thương, cầu xin: "Thím, thím giúp con nói gì đó đi! Thím không phải thương con nhất sao? Thím đến khuyên bọn họ đi, con muốn kết hôn cùng Quang Diệu! ”
Thím Hai nhổ nước bọt, nói: "Con gái, muốn trách thì trách con không có phúc, thím cũng giúp con không nổi! Ai biết ba mẹ đã chết của con lại nợ một khoản nợ khổng lồ! Con đáng thương, Thím cũng đáng thương! ”
Nói xong, thím Hai quay người bỏ đi, không hề dừng lại.
Hứa Bối Đóa cười: Ha ha
Còn có người dân đứng xung quanh, một người cũng không thoát khỏi.
Cô chạy về phía đám đông, nhìn thấy ông Ba, người quan tâm đến ngôi nhà nhất, đang chống gậy xem náo nhiệt.
Mắt của Hứa Bối Đóa phát sáng, như thể giống như bắt lấy cọng rơm mà kêu cứu mạng.
"Ông Ba! Ông Ba là người thân của con! Ông chẳng phải là người mà ba mẹ con tôn kính nhất sao, ông còn là trưởng bối lớn nhất ở trong thôn! ”
"Ông hãy kêu người trong thôn giúp con gom tiền trả nợ với! ”
Sau đó cô bắt đầu tấn công xung quanh:
"Chú! Dì! Mọi người giúp con đi! ”
"Mọi người đều ở trong thôn, đều là người thân nhất! ”
"Mỗi nhà đều là người thân của con!”
"Chúng ta cùng chung dòng máu, đều là họ Hứa, máu chảy ruột mềm! ”
"Tổng cộng chỉ 20,000 vạn, không nhiều, chỉ cần mỗi nhà một vạn, thì đủ rồi! ”
"Nếu có bốn mươi hộ góp lại, mỗi hộ chỉ cần 5 ngàn thì đủ! ”
"Năm mươi hộ, mỗi hộ chỉ cần 4 ngàn! ”
"Sáu mươi... sáu mươi, không...”
"Một trăm hộ, mỗi hộ chỉ 2 ngàn! ”
"2 ngàn, chỉ có 2 ngàn, mọi người không lấy ra sao? ”
"Con biết 2 ngàn có thể là toàn bộ tài sản của mọi người, nhưng 2 ngàn có thể cứu mạng cháu! ”
"Chúng ta đều là những người thân nhất và tốt nhất, con là cháu gái thân nhất của mọi người! ”
"Mỗi nhà giúp con 2 ngàn, trong nhà của con có mấy cái giường tầng để mọi người đều có thể vào trong đó sống! ”
... ...
Vài dì bỏ chạy đầu tiên.
Vài chú thấy vậy cũng nhanh chóng bỏ chạy.
Sau đó, người dân trong thôn đứng xem náo nhiệt đều tự nhiên biến mất không thấy bóng, giả vờ những người áo đen và Hứa Bối Đóa không tồn tại.
Ông Ba đi đứng không tốt, không người giúp đỡ, rời đi chậm rãi.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Kết Thúc Toàn Văn