Quang Âm Chi Ngoại

Chương 2056: Lỡ thành công thì sao (2)

Dưới cái mở mắt này, ngân hà xoay chuyển, toàn bộ tinh không giống như

điên đảo, vạn ngôi sao mất ánh sáng.

Thiên địa của đại lục Vọng Cổ càng đại biến, chỉ thấy bầu trời kia vặn vẹo,

bắt đầu vỡ vụn, lan tràn đến vô tận bầu trời, không nhìn thấy cuối cùng.

Chỉ thấy nhiều vực trên mặt đất kia quay cuồng, vô số ngọn núi đổ sụp,

dòng sông biển cả đều dâng lên trời, hiện ra biến đổi to lớn kinh thiên.

Mà giữa thiên địa, gió nổi mây phun, gió lớn cuốn lên thành gió lốc, mây

mù cuồn cuộn hóa dữ tợn.

Toàn bộ thế giới đều đang nổ vang, trong hư vô phun trào sấm sét.

Ầm!

Nổ tung hết thảy vật vô hình, vang vọng trong tâm thần của toàn bộ sinh

linh.

Đây là một lần mở mắt hơi khác trong quá khứ của Tàn Diện!

Bởi vì có âm thanh tim đập quanh quẩn bên tai tất cả sinh mệnh của Vọng

Cổ vào thời khắc này.

Thình thịch, thình thịch!

Tàn Diện, mở mắt!

Trong thần nhãn to lớn kia, hình như có tinh không dập tắt, có vô cùng giới,

có vô hạn niệm, có hết thảy đạo, có hết thảy uẩn, có chúng sinh luân hồi, có vũ

trụ ban sơ.

Vạn vật ở trong đó, nhân quả ở trong đó, vận mệnh ở trong đó.

Nơi hắn nhìn đến, đều tùy ý niệm của hắn.

Đúng là… Toàn tri!

Tâm thần của Hứa Thanh ngưng kết, suy nghĩ, thậm chí tất cả của hắn đều

bị rút đi khái niệm thời gian, đều bị rút đi nhận biết, trống rỗng.

Cùng ngưng kết, còn có Nhị Ngưu, cũng giống như thế.

Cho dù là Đại Ti Quyền ở vị trí bên ngoài vòng xoáy của bọn họ, thậm chí

ba thần… Sinh mệnh đều bỗng nhiên tạm dừng trong một chớp mắt này!

Còn vị trí Thần vực, giờ phút này xuất hiện biến đổi có một không hai!

Nơi Tàn Diện nhìn đến, ánh mắt hướng đến, Thần vực dường như không

còn là không gian.

Mà đã trở thành một bức họa, ngôi sao cũng thế, mặt đất cũng vậy, thậm chí

ba thần và đám người Hứa Thanh trong đó đều phảng phất biến thành thủy mặc

trong bức họa.

Ngôi sao bên trong bức họa, thành mực nhòe, trở nên ảm đạm, đang biến

mất.

Thế giới bên trong bức họa, cũng là như thế.

Còn bản thân bức họa lại bay lên không, nhanh chóng tới gần Tàn Diện trên

bầu trời.

Càng đến gần, càng tiêu tán, giờ khắc này tất cả cường giả, tất cả Thần linh

của đại lục Vọng Cổ, cho dù ẩn nấp hay không, cho dù có đang ngủ say hay

không, đều lập tức ngẩng đầu, thức tỉnh trong chớp mắt.

Cùng nhau, nhìn về phía Tàn Diện, nhìn về phía Thần vực như cuộn tranh

kia! Toàn bộ đều chấn động.

Bởi vì, Thần vực như cuộn tranh kia đang dần dần tiêu tán, đồng thời bản

thân nó… Cũng đang thăng cấp!

Khí tức kinh khủng dâng lên ở trong đó, khí tức này mạnh đến nỗi đủ để cho

rất nhiều Thần linh rung động trong lòng, biết được sợ hãi là gì.

Ánh vàng chói mắt bùng nổ trong đó, ánh vàng này chói lọi đến mức vượt

qua cả mặt trời xán lại, khiến cho vô số nhật nguyệt của Vọng Cổ đều phai màu,

nhìn mà hoảng hốt, tựa như hôm nay mới biết cái gì là ánh sáng.

Giới này, đang thăng cấp từ Thần vực đến… Thần Giới!

Cả thế gian đều chú ý!

Cùng lúc đó, theo Thần vực thăng cấp, tất cả tồn tại có quyền hạn Thần vực,

thân là chủ nhân Thần vực, cũng đều đạt được ước muốn trong một chớp mắt

này, thân thể ai nấy cũng đều thăng cấp!

Ngọn lửa vốn tồn tại trong thân thể Đại Ti Quyền, giờ phút này đã tăng vọt

trong khoảnh khắc, rồi khuếch tán khắp thân thể, muốn đốt thân hắn thành thần

thể.

Lan tràn đến linh hồn, muốn luyện hồn hắn thành… Hồn của Thần linh.

Ngọn lửa bùng nổ, điên cuồng thiêu đốt, có thể thấy được khuôn mặt Đại Ti

Quyền trong đó lộ ra đau đớn, nhưng ánh mắt hắn lại kiên định và chấp nhất,

càng ẩn chứa sự chờ mong.

Hắn đang thành thần!

Ba thần đã chuẩn bị kế sách vài vạn năm, càng trả giá lớn như thế, giờ phút

này tự nhiên cũng phải thu hoạch. Thần nguyên của mỗi người bọn họ bùng nổ,

không còn áp chế Kiếp Hỏa của mình nữa.

Bọn họ muốn mượn cơ hội Thần vực thăng cấp biến thành Thần Giới không

gì sánh kịp này, vượt qua Kiếp Hỏa cảnh hung hiểm đến cực hạn đối với Thần

linh kia trong một lần hành động!

Muốn một bước bước qua Kiếp Hỏa, trực tiếp thành tựu Thần linh Vô Hạ!

Một khi thành công, bọn họ không khác nào đã dọn sạch con đường tiến về

Thần Đài cảnh, từ đây về sau không kiếp không nạn, có hy vọng thành Thần

Đài.

Đây là khát vọng mà tất cả Thần linh mơ ước tha thiết nhất!

Mạnh như Xích Mẫu, cũng đều không đi đến một bước này, chỉ có thể dựa

vào công tiếp dẫn Tàn Diện thành Thần tiếp cận Vô Hạ, muốn cắn nuốt chúng

thần để chồng chất thành con đường.

Mạnh như Lý Tự Hóa, cũng phải chém hỏa lúc mới thành Thần, đổi sang tu

tiên đạo, rồi sau đó mưu đồ mấy vạn năm vượt qua cổ kim, mới chứng đạo

được.

Còn Thần linh nhện cũng không có sự quyết đoán của ba thần, chỉ lấy Thần

quả làm nhân, muốn nuốt Thần quả tự thành tựu, đương nhiên sẽ rơi vào nhân

quả, rơi vào kết cục thần vẫn hồn tiêu.

Bởi vậy có thể thấy được, năng lực trác tuyệt của ba thần!

Đại Ti Quyền đang thành thần, ba thần đang nhảy vọt, mà quyền hạn Thần

vực có năm phần.

Giờ phút này bên trong vòng xoáy Thần vực, lấy Đế thi làm vật dẫn, cơ

duyên Thần vực thăng cấp cũng đang tiến hành theo tiếng cười điên cuồng Đội

trưởng.

“Tiểu A Thanh, cơ duyên bậc này, ngươi xem coi thế nào!”

Giọng điệu Đội trưởng kích động, sự đắc ý trong lòng hắn truyền đến trong

tâm thần Hứa Thanh.

“Ta nói với ngươi, thiên địa vạn vật, hết thảy của vũ trụ đều có thể mặc

chúng ta sử dụng, cho dù là Tàn Diện chó đẻ kia cũng như thế!”

“Năm đó Nguyệt tinh chỗ Xích Mẫu thăng cấp, ta đã trông thèm mà không

được, nhưng điều kiện lúc đó không cho phép, nhất là chuyện xảy ra bất ngờ.

Trước đó ta cũng không nghĩ tới thế mà lại xuất hiện loại biến hóa kia.”

“Nhưng lần này...”

Nhịp tim của Đội trưởng cũng nhanh hơn rất nhiều, nội tâm càng rung động

kịch liệt.

“Lần này, nên đến chúng ta lên xe nhìn ngắm phong cảnh.”

Trong mắt Hứa Thanh phun ra tinh mang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận