Khóa Eo Thon - Tụ Đao
Chương 40
Thấy bước chân của cô không ổn định, anh liền đi theo ra ngoài.
Chúc Khiêm há miệng, vốn cũng muốn đuổi theo, cẩn thận hỏi Ôn Cẩm Hàn về chuyện giết người.
Kết quả thấy Ôn Cẩm Hàn đuổi theo Lục Thời Hoan, lúc này Chúc Khiêm mới không có vội vàng đi làm bóng đèn.
Lục Thời Hoan đứng trước bồn rửa tay trong nhà vệ sinh một hồi lâu.
Khoát nước lên mặt, thân thể mới chậm rãi bắt đầu ẩm trở lại.
Cô không khỏi suy nghĩ, nếu đêm đó cô không gặp được bọn Ôn Cẩm Hàn cùng Chúc Khiêm, hoặc là Ôn Cẩm Hàn không có đưa cô trở về... cô có thể trở thành mục tiêu tiếp theo của kẻ giết người QJ không?
Loại cảm giác sợ hãi này, chỉ có người tự mình trải qua mới có thể cảm nhận được.
Lục Thời Hoan không định để cho bất kỳ người nào biết cảm giác của cô, cho nên mới tìm một chỗ không có người, một mình tiêu hóa, chờ đợi tự khỏi.
Ước chừng mười mấy phút sau, Lục Thời Hoan mới hoàn toàn bình tĩnh lại, buông tay chống bồn rửa tay ra, từ từ xoay người, định trở về căng tin.
Lúc xoay người, cô nhìn thấy Ôn Cẩm Hàn đang chờ ở hành lang, đứng dựa vào tường.
Anh mặc áo thun ngắn tay màu xanh đậm, làm nổi bật phần cánh tay màu da trắng nắng, thân hình thon dài cao gầy cũng đặc biệt thanh tú.
Ôn Cẩm Hàn là móc áo được ưa chuộng, trang phục huấn luyện thể lực bình thường mặc trên người anh không có gì lạ, cũng có thể cân tài ngang sức với các người mẫu nam trong chương trình catwalk.
Thậm chí chỉ có hơn chứ không kém. Cho nên, Lục Thời Hoan nhìn đến sửng sốt.
Vẫn là Ôn Cẩm Hàn đứng thẳng dậy đi về phía cô, mới khiến cô tỉnh táo lại, cũng đi tới bên chỗ anh.
"Anh Cẩm Hàn.” Giọng nữ nhạt nhẽo, lộ ra cảm giác suy yếu vô lực.
Lục Thời Hoan cho rằng Ôn Cẩm Hàn đi toilet, chào hỏi xong liền muốn nhường đường cho anh.
Không ngờ người đàn ông lại chặn đường cô, đưa cho cô hai cây kẹo mút hương vải thiều: "Vị vải thiều.”
Khi còn đi học, trong túi Lục Thời Hoan thích nhét kẹo.
Lúc tâm tình không tốt luôn phải ngậm một cây trong miệng, chậm rãi đem đường phân hóa thành một tia ngọt ngào, nhuận vào lòng.
Trong số đó, kẹo mút hương vải thiều là cây kẹo yêu thích của cô.
Ngày thường trong túi đồng phục học sinh luôn cất bốn năm cái.
Ôn Cẩm Hàn lặng lẽ nhớ kỹ sở thích của cô, này cũng đã mấy năm rồi.
Kỳ thực khi đi mua kẹo, anh rất sợ khẩu vị của Lục Thời Hoan đã thay đổi, càng sợ mình làm điều thừa.
Cũng may Lục Thời Hoan nhận lấy, còn tràn đầy vui mừng nói lời cảm ơn với anh: "Làm sao anh biết em thích ăn vị vải thiều!”
Ôn Cẩm Hàn cong môi cười, trái tim trống rỗng được lấp đầy, kiên định không ít.
"Tùy tiện mua." Khuôn mặt của anh rất bình tĩnh.
Trong lòng lại cảm thấy may mắn, may mắn Lục Thời Hoan không thay đổi.
Tính tình ngoài mềm trong cứng không thay đổi, tâm thái lạc quan tiến lên phía trước không thay đổi, ngay cả khẩu vị thích ăn đường cũng vẫn không thay đổi.
Thật tốt.
Lục Thời Hoan bóc lớp vỏ bọc bên ngoài và cho kẹo mút vào miệng.
Sau khi nếm thử cẩn thận, kẹo mút này ngược lại vẫn là hương vị như ngày xưa.
Ôn Cẩm Hàn rũ mắt nhìn cô, thấy trên mặt cô đã khôi phục huyết sắc, trong lòng anh như trút được gánh nặng.
Một lát sau, người đàn ông đưa tay, thay Lục Thời Hoan gạt vài sợi tóc dính vào thái dương bị nước thấm ướt, động tác ôn nhu mà tự nhiên.
"Hoan Hoan, không cần sợ hãi.”
"Anh sẽ luôn ở phía sau em, bảo vệ em.”
Ôn Cẩm Hàn nói những lời này, vẻ mặt chăm chú lại nghiêm túc.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215: Hoàn Chính Văn
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230: Hoàn Toàn Văn