Khóa Eo Thon - Tụ Đao
Chương 17
Cắt xong trái cây, Lục Thời Hoan liền ra ngoài.
Tầng này có bốn hộ gia đình, còn có thang máy ở hai đầu hành lang.
Lục Thời Hoan bưng một đĩa hoa quả, gõ cửa phòng bên cạnh. Đợi vài phút, không có ai mở, Lục Thời Hoan liền xoay người đi tới nhà đối diện.
Ba đĩa trái cây đã đưa hai, chỉ có nhà bên cạnh hình như là không có người ở nhà, không biết ở như thế nào.
Tạ Thiển bước ra khỏi nhà tắm xong nghe Lục Thời Hoan nói chuyện này, vẻ mặt cô ấy thất vọng.
"Có lẽ người ta còn chưa về, trễ một chút cậu lại đưa qua xem." Tạ Thiển lại đặc biệt kĩ càng vào việc đưa hoa quả.
Lục Thời Hoan có chút nghi ngờ, khóe môi cong cong lên trêu trọc:
“Làm sao vậy? Cậu không thích nhìn hoa quả nhà mình còn nhiều sao, cứ nhất định phải cho đi?’’
“Hai nhà xung quanh đều tặng mà lại quên đi nhà bên cạnh thì không tốt.”
Nghe là lời giải thích của Tạ Thiển, Lục Thời Hoan cảm thấy thuyết phục nên trả lời: “Ra vậy, lát nữa mình lại đi.”
Lục Thời Hoan ăn xong nghỉ ngơi nửa tiếng mới đi gõ cửa phòng bên cạnh.
Vẫn không có ai trả lời. Cô đã hoàn toàn từ bỏ, sau khi trở về nhà liền dùng màng bọc thực phẩm bọc kín hoa quả lại rồi cho vào tủ lạnh, dự định ngày mai sẽ giải quyết nốt.
Hơn mười giờ đêm, Tạ Thiển đã đi ngủ từ sớm, sáng sớm ngày mai cô ấy còn phải đến cục công an thành phố báo cáo.
Lục Thời Hoan xem tivi trong phòng khách một lát, mới rửa mặt trở về phòng mình.
Tuy nhiên cô có chút lạ giường, lật đi lật lại gần hai tiếng đồng hồ vẫn không thấy buồn ngủ chút nào. Lục Thì Hoan liền dứt khoát xuống giường, đẩy cửa sổ ra ban công hóng gió.
Rạng sáng, cái khô nóng phiền muộn ban ngày đã bị cơn gió đêm cuốn hết đi chỉ còn lại tiếng gió mát mẻ.
Căn phòng ở tầng mười lăm, chỉ cần liếc mắt là thấy cả bầu trời đêm rộng lớn mênh mông. Tựa như một tấm vải mực đen thật lớn điểm xuyết vài ngôi sao lấp lánh còn ánh trăng e thẹn liền ẩn mình sau chùm mây. Bóng đêm phảng phất như ẩn như hiện tựa như con thú ngủ trong bóng đêm dài mệt mỏi.
Gió đêm dìu dịu khiến Lục Thời Hoan cảm thấy thật thư thái.
Ở trên ban công ngây người hơn mười phút, Lục Thời Hoan cảm thấy có chút buồn ngủ liền muốn trở về phòng.
Xoay người, cô lại thoáng nhìn thấy trên ban công cách vách có bóng hình của một người nào đó.
Đây chính là nhà cô hai lần đi đưa trái cây, gõ cửa mấy phút không có ai trả lời.
Lục Thời Hoan và Tạ Thiển thuê căn phòng này là có ba phòng, hai phòng khách, một bếp một vệ sinh, nhà bên cạnh là loại có hai phòng lớn. Ban công phòng Lục Thời Hoan và ban công phòng khách thông nhau, cách ban công nhà bên cạnh khoảng hai mét, cách không quá xa.
Cho nên Lục Thời Hoan có thể nhìn thấy rõ ràng người đàn ông đang nghiêng mặt trên ban công.
"Anh Cẩm Hàn.”
Thanh âm của Lục Thời Hoan truyền thật rõ ràng tới tai Ôn Cẩm Hàn.
Người đàn ông đang chuẩn bị động tác châm điếu thuốc khẽ dừng lại, nhìn sang bên cạnh liền bắt gặp khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Thời Hoan.
Ban công bên Lục Thời Hoan không bật điện bị khuất trong bóng tối, nên Ôn Cẩm Hàn hoàn toàn không nhận thấy sự tồn tại của cô.
Anh chỉ vừa về đến nhà nửa giờ trước, tắm xong mới cầm điện thoại di động lên xem, anh nghĩ đến số điện thoại của Lục Thời Hoan mà Tạ Thiển đã nói trước đó.
Tạ Thiển nói với anh WeChat của Lục Thời Hoan được đăng ký bằng số điện thoại di động của cô, cho nên anh có thể trực tiếp thêm bạn bè.
Nhưng đã qua nửa tháng, Ôn Cẩm Hàn phải thi đấu quốc tế và huấn luyện đặc biệt bên Nga, căn bản không có cơ hội đụng đến điện thoại di động. Cho nên Ôn Cẩm Hàn chỉ lưu số điện thoại di động của Lục Thời Hoan vào danh bạ còn chuyện thêm wechat bị đặt sang một bên.
Vừa tắm rửa xong, cầm được điện thoại di động anh cũng mới nhớ tới chuyện này.
Nhưng Ôn Cẩm Hàn lại rất do dự, anh không biết mình có nên thêm bạn WeChat của Lục Thời Hoan hay không, liệu có đột ngột gửi lời mời kết bạn khiến cô ấy sợ hãi ... Tất cả đều làm lòng anh rối bời.
Cho nên Ôn Cẩm Hàn mới cầm điếu thuốc và bật lửa ra ban công, định hút một điếu thuốc giải tỏa phiền muộn trong lòng.
Thấy Lục Thời Hoan, anh theo bản năng đem giấu nửa điếu thuốc rút rở vào lại trong hộp.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215: Hoàn Chính Văn
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230: Hoàn Toàn Văn