Xuyên Thành Nữ Phụ Thập Niên 80 Vừa Mở Màn Đã Bị Từ Hôn
Chương 271: Chương 271
Tống Ngọc Lan nắm chặt lấy tay Lục Trạch Dân, nhẹ nhàng vuốt ve nơi lòng bàn tay anh, lẩm bẩm: “Tỉnh lại là tốt rồi, tỉnh lại là tốt rồi.”
Khi Lục Trạch Dân được chuyển sang phòng bệnh thường, gia đình nhà họ Lục mới được vào gặp.
Tống Ngọc Lan đã nhờ chú Ngụy tìm hai nhân viên nam lực lưỡng để cẩn thận lau người cho Lục Trạch Dân. Còn Lục Quốc Phú đứng ở bên, ánh mắt gấp gáp nhìn con trai, vội vàng mở miệng nói: “Mẹ con đã bị đưa vào đồn công an rồi. Cha đã nộp đơn xin ly hôn lên trên, trong vòng 7 ngày sẽ có kết quả.”
Nghe vậy, Tống Ngọc Lan không khỏi nhíu mày. Cô nhìn Lục Trạch Dân, thấy gương mặt anh chẳng biểu hiện cảm xúc gì, chỉ có đôi mắt mệt mỏi lặng lẽ nhìn Lục Quốc Phú, ánh mắt ấy tràn ngập sự thất vọng.
Tống Ngọc Lan cảm thấy lòng mình nhói lên. Cô di chuyển xe lăn, nhẹ nhàng đến bên đầu giường, đưa tay xoa dịu vầng trán đang nhăn lại của Lục Trạch Dân, che khuất tầm nhìn của anh. Trước khi Lục Quốc Phú có thể tiếp tục nói thì cô đã cất giọng: “Bệnh nhân cần được nghỉ ngơi. Những chuyện không liên quan này, xin hãy để sau khi sức khỏe của anh ấy ổn định hơn rồi hẵng nói.” Nói xong, cô chỉ nhìn Lục Trạch Dân, không bận tâm đến ai khác.
Con trai vừa thoát khỏi lưỡi hái tử thần, vậy mà người cha như Lục Quốc Phú không hề nói một lời quan tâm hay hỏi han, chỉ lo bàn những chuyện không đáng.
Bây giờ Lục Trạch Dân đã có chút sức lực, anh nhấc tay lên, nhẹ nhàng đặt tay Tống Ngọc Lan lên mắt mình, như muốn nói rõ thái độ của mình.
Ông Lục nhìn con trai, ra hiệu cho con trai im lặng.
Sau khi ăn chút cháo loãng, Lục Trạch Dân lại chìm vào giấc ngủ. Lúc này ông Lục mới khẽ lên tiếng: “Ngọc Lan, có thể ra ngoài một chút không? Ông có vài lời muốn nói với cháu.”
Tống Ngọc Lan thu hồi ánh mắt từ Lục Trạch Dân đang ngủ say trên giường bệnh. Cô không cần phải nể nang bố mẹ của Lục Trạch Dân, vì họ không làm tròn trách nhiệm của một người cha mẹ. Nhưng với ông bà Lục, những người thực sự đã nuôi nấng Lục Trạch Dân khôn lớn, và cũng là những người Lục Trạch Dân thực sự quan tâm thì Tống Ngọc Lan không thể không tôn trọng.
Cô dặn dò Lưu Xuân ở lại canh chừng, không để bất cứ ai quấy rầy Lục Trạch Dân đang nghỉ ngơi, rồi tự mình lăn bánh xe lăn theo sau Lục Quốc Cường, người đang đẩy ông Lục ra ngoài hành lang.
Ánh mắt của ông nội Lục chứa đầy cảm giác tội lỗi và sự biết ơn không chút che giấu.
“Những người hộ lý và vệ sĩ ở trong phòng là do cháu tìm đến phải không?” Ông nội Lục hỏi.
Tống Ngọc Lan khẽ gật đầu, giọng nói lạnh lùng: “Cháu sợ sẽ có kẻ điên quay lại gây chuyện. bây giờ Trạch Dân chỉ có thể dựa vào cháu.”
Lời nói của cô đầy sự châm biếm, nhưng dường như ông nội Lục không hề để tâm đến điều đó.
Ánh mắt ông dừng lại ở cửa sổ: “Ngọc Lan, cháu là một người rất giỏi. Việc thi đậu vào đại học Thanh Hoa từ một nơi nhỏ như thế chứng tỏ trí tuệ của cháu, nhưng điều đáng khen hơn nữa là cháu có thể tự mình kiếm tiền, giúp đỡ gia đình vượt qua nghèo khó. Ông thực sự khâm phục tinh thần và bản lĩnh của cháu. Cháu cũng thấy đấy, tình hình gia đình nhà họ Lục không đơn giản. Trạch Dân là một đứa trẻ phải chịu nhiều thiệt thòi, sinh ra đã không có tình thương của bố mẹ, chỉ có ông và bà nội của nó nuôi nấng. Hôm nay, ông muốn hỏi cháu một cách chân thành: Cháu vẫn còn muốn ở bên Lục Trạch Dân chứ?”
Bây giờ Lục Trạch Dân đã tỉnh lại, nhưng tình trạng vết thương ở cột sống vẫn phải chờ xem hồi phục thế nào.
Tống Ngọc Lan rất muốn chất vấn tại sao gia đình nhà họ Lục đã biết rõ Chu Huệ là người như vậy mà vẫn luôn nhún nhường, trốn tránh. Cảnh ngộ hiện tại có một phần trách nhiệm từ phía họ.
Nhưng Tống Ngọc Lan không có tư cách để hỏi. Cô chỉ là bạn gái của Lục Trạch Dân, nếu người nằm trên giường bệnh kia là cô thì chắc chắn cô sẽ không nương tay với gia đình nhà họ Lục.
Cô hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại: “Chuyện của cháu và Lục Trạch Dân, không cần ông phải lo.”
Cô tin tưởng rằng Lục Trạch Dân sẽ hồi phục. Ngay cả khi anh không bao giờ đứng dậy được nữa thì Tống Ngọc Lan vẫn sẵn sàng ở bên cạnh chăm sóc anh cả đời. Nhưng cô không muốn đưa ra lời hứa này cho những người không liên quan.
Ông nội Lục và Lục Quốc Cường nhìn nhau, trong mắt họ tràn đầy sự bất lực.
Cuộc trò chuyện dừng lại ở đó.
Đêm đến, bà nội Lục tỉnh dậy, được Lục Hà Hoa dìu đến thăm Lục Trạch Dân.
Tống Ngọc Lan đang ngủ thiếp đi bên giường, nhưng nghe thấy tiếng động, cô lập tức tỉnh giấc như một con chim sợ hãi. Đôi mắt cô lập tức đầy cảnh giác, nhìn về phía những người vừa tới.
Nhìn thấy bà nội Lục, Tống Ngọc Lan mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu nói trong Lục gia, ai yêu thương Lục Trạch Dân một cách thuần khiết và vô điều kiện nhất thì đó chỉ có thể là bà nội Lục.
Danh sách chương
- Chương 1: Từ Hôn
- Chương 2: Diện Mạo Hồ Ly Tinh
- Chương 3: Bắt Đầu Lại Từ Con Số 0
- Chương 4: Tát
- Chương 5: Bịa Đặt
- Chương 6: Lại Rơi Xuống Nước
- Chương 7: Không Cưới Cũng Phải Cưới
- Chương 8: Tới Bệnh Viện
- Chương 9: Tỉnh Lại
- Chương 10: Canh Gà
- Chương 11: Trách Móc Lẫn Nhau
- Chương 12: Chẳng Lẽ Bị Sẩy Thai
- Chương 13: Làm Loạn
- Chương 14: Về Nhà
- Chương 15: Suy Nghĩ Chuyện Kiếm Tiền
- Chương 16: Lên Núi
- Chương 17: Tìm Kiếm
- Chương 18: Linh Chi Đen 1
- Chương 19: Linh Chi Đen 2
- Chương 20: Tất Nhiên Là Bà Tin Cháu Rồi
- Chương 21: Chị Quên Rồi À Em Chưa Được Làm Hộ Khẩu Mà
- Chương 22: Con Trai Ấy Mà Có Sức Khỏe Là Được Học Hành Làm Gì
- Chương 23: Đồng Ý
- Chương 24: Lên Huyện
- Chương 25: Liêu Phúc Hiên
- Chương 26: Bán Linh Chi Đen 1
- Chương 27: Bán Linh Chi Đen 2
- Chương 28: Sửa Tên Thành Tống Ngọc Cảnh
- Chương 29: Mục Tiêu Phấn Đấu
- Chương 30: Công Bố
- Chương 31: Phân Công Nhiệm Vụ
- Chương 32: Muốn Làm Hộ Cá Thể
- Chương 33: Nói Thẳng
- Chương 34: Ý Tưởng Mới
- Chương 35: Nhà Họ Triệu Kiếm Chuyện 1
- Chương 36: Nhà Họ Triệu Kiếm Chuyện 2
- Chương 37: Nhà Họ Triệu Kiếm Chuyện 3
- Chương 38: Thôn Trưởng Hoàng
- Chương 39: Phân Xử
- Chương 40: Lên Án
- Chương 41: Bên Bị Hại 1
- Chương 42: Bên Bị Hại 2
- Chương 43: Kết Thúc
- Chương 44: Tán Thành
- Chương 45: Nhờ Trông Nom Nhà Giúp
- Chương 46: Khai Thông Tư Tưởng
- Chương 47: Lần Cuối Cùng
- Chương 48: Chạm Mắt Trong Bóng Đêm
- Chương 49: Chào Cô Cô Cũng Đi Quảng Đông À
- Chương 50: Nhiệt Tình
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292
- Chương 293: Chương 293
- Chương 294: Chương 294
- Chương 295: Chương 295 (Hoàn)