Xuyên Thành Nữ Phụ Thập Niên 80 Vừa Mở Màn Đã Bị Từ Hôn
Chương 130: Chương 130
Bà Tống lo lắng hỏi ngay: “Cháu có bị ảnh hưởng gì không?”
Khương Nam ngồi bên cạnh cũng căng thẳng nhìn Tống Ngọc Lan. Môn Ngữ văn là môn yếu nhất của Ngọc Lan, nếu có vấn đề gì thì có lẽ sẽ ảnh hưởng đến cả việc đạt danh hiệu thủ khoa tỉnh.
Tống Ngọc Lan khẽ lắc đầu: “Người bị làm rách bài thi không phải cháu, cháu không sao cả.”
“Thế thì tốt quá” bà Tống thở phào nhẹ nhõm.
Buổi chiều là môn thi hóa học, môn thế mạnh của Tống Ngọc Lan. Cô làm bài thi xong thì vẫn còn đủ thời gian kiểm tra lại hai lần, sau đó mới nộp bài.
Sáng hôm sau là môn toán.
Tống Ngọc Lan có thói quen đọc lướt qua đề thi một lượt, khi làm xong cô liền thở phào nhẹ nhõm. Cô tự tin rằng mình sẽ đạt điểm tối đa.
“Ngọc Lan, môn toán thế nào rồi?” Khương Nam đặt tay lên vai Tống Ngọc Lan, khuôn mặt uể oải như muốn bỏ cuộc, để Tống Ngọc Lan dìu mình ra khỏi trường.
“Ổn mà.”
“‘Ổn’ nghĩa là sao? Cậu không thấy khó à?”
“Không khó lắm, hầu hết đều là những bài thầy cô đã dạy qua rồi.”
Ở cổng trường, cô giáo Vu Cầm nghe thấy lời của Tống Ngọc Lan thì cũng an tâm hơn.
Buổi chiều là các môn chính trị và sinh học, cần tập trung toàn bộ tinh thần để chuẩn bị thật kỹ.
Thậm chí bà Tống còn muốn đút cho Tống Ngọc Lan ăn để tay cô có thể nghỉ ngơi. Bà Khương dù không quá chăm chút như bà Tống, nhưng cũng không ngừng xoa bóp cổ tay cho Khương Nam.
Sau ba ngày thi, cả Tống Ngọc Lan và Khương Nam đều gầy đi rõ rệt. Những người thân đứng chờ ngoài cổng trường cũng bị đen đi vì nắng. Tuy nhiên, nhìn thấy tình trạng của hai cô gái sau khi thi có vẻ ổn, mọi người cũng an tâm đến bảy phần, còn ba phần chờ đợi kết quả thì đành phó mặc cho số phận.
Tống Ngọc Lan chuẩn bị cùng gia đình trở về quê, Khương Nam liền nhất quyết muốn theo cùng.
Ông bà Khương không ngăn cản Khương Nam, chỉ dặn dò cô ấy cẩn thận vì cuộc sống ở quê khác xa thành phố, nếu không quen thì cứ trở về, đừng vì giận dỗi mà làm khó mình.
Trên đường về quê, Khương Nam luôn tỏ ra thích thú, lôi kéo Tống Ngọc Lan xem xét xung quanh, giống như một con bướm vui tươi bay lượn khắp nơi.
Niềm vui của Khương Nam càng làm cho Tống Ngọc Lan vốn đã vui vẻ vì kỳ thi đại học lại càng thêm hạnh phúc.
Lúc này, đúng vào mùa thu hoạch lúa, cả cánh đồng vàng rực một màu óng ánh. Tống Ngọc Lan và Khương Nam tung tăng chạy trên đồng, gió mùa hè nhẹ nhàng lướt qua mặt họ, mang theo hương thơm ngào ngạt của lúa chín.
Bầu trời xanh biếc tựa ngọc, những đám mây trắng trôi bồng bềnh, ánh nắng dịu dàng trải khắp mặt đất, tô điểm thêm cho cánh đồng lúa một lớp ánh vàng lấp lánh. Con suối nhỏ bên ruộng nước trong veo, róc rách chảy qua, phản chiếu ánh nắng như một tấm gương. Xa xa là những dãy núi xanh ngắt, tạo nên một khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, hòa quyện với sắc vàng của lúa, đẹp tựa như tranh vẽ.
“Wow! Đẹp quá!” Khương Nam reo lên, cùng Tống Ngọc Lan chạy tung tăng lên phía trước.
Theo sau là những người lớn, ai nấy đều mỉm cười mãn nguyện.
Bà Tống khẽ nói: “Lâu lắm rồi mới thấy Ngọc Lan vui vẻ như vậy.”
Lưu Xuân gật đầu đồng tình: “Từ sau lần Ngọc Lan ngã xuống nước, con cứ thấy con bé luôn nặng nề suy nghĩ. Hóa ra là con đã lo lắng quá mức.”
Bà Tống liếc nhìn những cánh đồng lúa chín vàng, rồi quay sang hỏi: “Hai vợ chồng đã quyết định chưa?”
“Vâng, việc đồng áng thế này cuối cùng cũng chẳng có tương lai. Chúng con là người lớn, không thể để Ngọc Lan gánh vác một mình được. Con bé còn phải học đại học nữa…” Giọng Lưu Xuân đầy quyết tâm.
“Được rồi, khi nào Đại Cường rảnh thì bảo nó dẫn mẹ đi gặp trưởng thôn Hoàng nói chuyện. Dù đi đâu thì chúng ta cũng không thể quên nguồn gốc, gốc rễ của gia đình chúng ta mãi mãi thuộc về thôn Kim Trúc.” Bà Tống bước chậm lại, ánh mắt lưu luyến nhìn theo bóng dáng Tống Ngọc Lan phía trước.
Khương Nam không lạ gì với cuộc sống thôn quê, nên việc ở cùng Tống Ngọc Lan cũng không làm cô khó chịu. Sau ba ngày ở lại quê, đã đến lúc điền nguyện vọng thi đại học.
Bà Tống, Tống Đại Cường và Lưu Xuân đều bận rộn thu hoạch lúa, còn Tống Ngọc Cảnh cũng phải lo bài tập hè. Chỉ có Tống Ngọc Lan và Khương Nam trở về huyện Ngọc Lâm để hoàn thành việc điền nguyện vọng.
Khi hai người đến trường thì đã là ba giờ chiều, nhiều bạn học đã điền xong và rời đi. Tống Ngọc Lan và Khương Nam được gọi vào phòng giáo viên để tự đánh giá điểm thi.
Tất cả giáo viên đều có mặt, thậm chí ngay cả hiệu trưởng cũng đến, bên cạnh hiệu trưởng là Bạch Tiểu Hải. Mọi người đều tập trung nhìn Tống Ngọc Lan.
Cô ngồi xuống và bắt đầu đánh giá điểm cho những môn sở trường trước.
Môn Toán: 120 điểm, cô cẩn thận ước lượng mình đạt 118 điểm, dù biết mình làm đúng hết, nhưng cô vẫn không dám ước tính điểm tối đa.
Danh sách chương
- Chương 1: Từ Hôn
- Chương 2: Diện Mạo Hồ Ly Tinh
- Chương 3: Bắt Đầu Lại Từ Con Số 0
- Chương 4: Tát
- Chương 5: Bịa Đặt
- Chương 6: Lại Rơi Xuống Nước
- Chương 7: Không Cưới Cũng Phải Cưới
- Chương 8: Tới Bệnh Viện
- Chương 9: Tỉnh Lại
- Chương 10: Canh Gà
- Chương 11: Trách Móc Lẫn Nhau
- Chương 12: Chẳng Lẽ Bị Sẩy Thai
- Chương 13: Làm Loạn
- Chương 14: Về Nhà
- Chương 15: Suy Nghĩ Chuyện Kiếm Tiền
- Chương 16: Lên Núi
- Chương 17: Tìm Kiếm
- Chương 18: Linh Chi Đen 1
- Chương 19: Linh Chi Đen 2
- Chương 20: Tất Nhiên Là Bà Tin Cháu Rồi
- Chương 21: Chị Quên Rồi À Em Chưa Được Làm Hộ Khẩu Mà
- Chương 22: Con Trai Ấy Mà Có Sức Khỏe Là Được Học Hành Làm Gì
- Chương 23: Đồng Ý
- Chương 24: Lên Huyện
- Chương 25: Liêu Phúc Hiên
- Chương 26: Bán Linh Chi Đen 1
- Chương 27: Bán Linh Chi Đen 2
- Chương 28: Sửa Tên Thành Tống Ngọc Cảnh
- Chương 29: Mục Tiêu Phấn Đấu
- Chương 30: Công Bố
- Chương 31: Phân Công Nhiệm Vụ
- Chương 32: Muốn Làm Hộ Cá Thể
- Chương 33: Nói Thẳng
- Chương 34: Ý Tưởng Mới
- Chương 35: Nhà Họ Triệu Kiếm Chuyện 1
- Chương 36: Nhà Họ Triệu Kiếm Chuyện 2
- Chương 37: Nhà Họ Triệu Kiếm Chuyện 3
- Chương 38: Thôn Trưởng Hoàng
- Chương 39: Phân Xử
- Chương 40: Lên Án
- Chương 41: Bên Bị Hại 1
- Chương 42: Bên Bị Hại 2
- Chương 43: Kết Thúc
- Chương 44: Tán Thành
- Chương 45: Nhờ Trông Nom Nhà Giúp
- Chương 46: Khai Thông Tư Tưởng
- Chương 47: Lần Cuối Cùng
- Chương 48: Chạm Mắt Trong Bóng Đêm
- Chương 49: Chào Cô Cô Cũng Đi Quảng Đông À
- Chương 50: Nhiệt Tình
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292
- Chương 293: Chương 293
- Chương 294: Chương 294
- Chương 295: Chương 295 (Hoàn)