Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ
Chương 79
Ngày hôm sau, Hứa Thiệu đã mặc vào, cố ý chạy đến chỗ bà nội Cố để cảm ơn bà.
“Mặc thoải mái là được, đợi cũ rồi, bà lại làm cho cháu cái mới.”
Bà nội Cố hòa ái dễ gần, đối xử với Hứa Thiệu còn chu đáo hơn cả cháu trai ruột của mình.
Cố Hải ngồi xổm một bên thở dài, địa vị của cậu ta ở nhà ngày càng thấp.
Hứa Thiệu cong môi, nói: “Được ạ.”
Thời gian trôi qua rất nhanh, đến tháng bảy, trời nắng như đổ lửa.
Lúc này, đội sản xuất bắt đầu bận rộn, đến mùa gặt hái rồi.
Mọi người trên đồng ruộng làm việc hăng say, già trẻ gái trai đều ra trận!
Thời tiết quá nóng. Các xã viên dậy từ ba bốn giờ sáng, làm đến trưa, sau đó nghỉ ngơi vài giờ, tránh thời điểm nóng nhất, đến bốn năm giờ lại tiếp tục làm việc, làm đến tận mười giờ tối.
Thời gian gấp, nhiệm vụ nặng, cường độ lao động lớn.
Gần một tháng trời đều như vậy.
Đây là thời điểm vất vả nhất trong năm, bà nội Cố thương con cháu, thời gian này cố gắng làm đồ ăn ngon cho người nhà.
Hứa Thiệu và Tiết Trác Thanh cũng ăn ở nhà họ Cố.
Trước đây họ ở trong viện thanh niên trí thức, ăn chung với mọi người.
Gia đình Hứa Thiệu và Tiết Trác Thanh điều kiện tốt nhưng không phải tất cả thanh niên trí thức đều như vậy.
Bình thường mọi người ăn gì thì họ cũng ăn theo.
Nếu thèm thì đến nhà hàng quốc doanh ăn thêm, cải thiện bữa ăn.
Đôi khi không tiện lắm.
Bà nội Cố bây giờ nhìn Hứa Thiệu giống như nhìn người nhà, thấy anh có vẻ gầy đi, vội vàng bảo anh đến nhà ăn cơm.
Hứa Thiệu không từ chối, còn dẫn theo cả Tiết Trác Thanh.
Tất nhiên, họ tự mang theo khẩu phần ăn.
Hai người đàn ông trưởng thành, sức ăn không nhỏ, đương nhiên không thể để nhà họ Cố chịu thiệt.
Tiết Trác Thanh không ngại chút nào, ăn cơm bà nội Cố nấu, liên tục gật đầu.
Ngon hơn nhiều so với những nữ thanh niên trí thức nấu, Tiết Trác Thanh miệng ngọt, dỗ bà nội Cố vui vẻ, liên tục bảo anh ta ăn nhiều hơn.
Hứa Thiệu nhàn nhạt liếc anh ta một cái.
Tiết Trác Thanh chú ý đến ánh mắt của Hứa Thiệu, sao vậy, đây là không hài lòng khi mình được hoan nghênh ở nhà họ Cố, cảm thấy địa vị của mình bị đe dọa sao?
Nghĩ đến đây, Tiết Trác Thanh không nhịn được bật cười, cảm thấy sự mệt mỏi trên người đã tiêu tan hơn phân nửa.
Đánh c.h.ế.t cũng không đi gặt hái, cả đời này anh ta chưa từng mệt mỏi như vậy.
Động đậy cánh tay, Tiết Trác Thanh lập tức nhăn mặt, cảm thấy cơ thể sắp rã rời.
Đột nhiên có chút hối hận khi xuống nông thôn.
Ăn xong bữa trưa.
TBC
Cố Sương nhìn Hứa Thiệu gầy đi một chút, cũng đen đi một chút, ừm, vẫn đẹp trai như thường.
Tiết Trác Thanh thức thời về viện thanh niên trí thức trước, nhường không gian cho Cố Sương và Hứa Thiệu.
Chiều còn phải làm việc, anh ta phải ngủ một giấc để nghỉ ngơi, mệt c.h.ế.t anh ta rồi.
Những người khác trong nhà họ Cố cũng về phòng nghỉ ngơi, Cố Sương liếc nhìn Hứa Thiệu, hỏi: “Có muốn em xoa bóp cho anh không, để thư giãn?”
Nhìn ánh mắt quan tâm của cô, Hứa Thiệu nuốt xuống câu “Không cần.” đã đến bên miệng, anh nói: “Cảm ơn.”
Cố Sương cong môi, lập tức bảo anh ngồi lên ghế, Hứa Thiệu phối hợp ngồi xuống
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200