Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ
Chương 125
Cố Sương chậm chạp ồ lên một tiếng, hóa ra cô bị sốt, cô còn tưởng là do lượng thông tin trong đầu quá lớn nên mới choáng váng.
Hứa Thiệu bảo cô ngoan ngoãn nằm yên, đúng ý cô.
Cố Sương nhắm mắt lại, bắt đầu sắp xếp lại những ký ức hỗn tạp trong đầu.
TBC
Ban đầu tưởng là xuyên không, Cố Sương đã chấp nhận cuộc sống hiện tại, còn tìm cho mình một người đàn ông tốt, nghĩ rằng sau này có thể nằm không rồi.
Kết quả, Cố Sương không ngờ rằng mình thực sự phải nằm không, nằm trong quan tài.
Theo cốt truyện trong sách, cô không còn sống được mấy năm nữa.
Ai bảo cô lại tìm phải người đàn ông là bạch nguyệt quang của nữ chính chứ.
Cố Sương còn có tâm trạng nghĩ, ánh mắt của cô đúng là không tệ, vậy mà lại nhìn trúng ngay nam phụ đại lão trong sách.
Nam chính còn phải gọi anh là anh trai.
Đáng tiếc, là vợ của anh, cô chẳng được hưởng phúc gì, sớm đã lĩnh cơm hộp.
Con của cô cũng không có kết cục tốt đẹp gì.
Nghĩ đến đó, Cố Sương có chút không chịu được.
Trong sách được viết theo góc nhìn của nữ chính, về Hứa Thiệu, hai người tình cờ quen biết, anh đã giúp Lâm Ân, sau đó cũng luôn rất quan tâm cô ta.
Lâm Ân cũng luôn rất ngưỡng mộ anh, ban đầu cũng từng động lòng với anh.
Nhưng cuối cùng Lâm Ân vẫn từ bỏ, cô ta biết, trong lòng anh vẫn còn vị trí của người vợ đã mất.
Người sống sao có thể tranh giành với người c.h.ế.t được.
Lâm Ân muốn có tình yêu trọn vẹn, vì vậy cô ta đã đè nén tình cảm đó xuống đáy lòng.
Cuối cùng bị nam chính làm cảm động, ở bên nam chính.
Còn Hứa Thiệu, cũng luôn ở bên cạnh cô ta, bảo vệ cô ta cả đời, cuối cùng ngay cả gia sản cũng dâng hết cho con của cô ta.
Cố Sương không khỏi cau mày.
Vậy mà lại đem toàn bộ gia sản cho con của nữ chính!!!
Cố Sương không biết nên nói anh là người si tình hay là kẻ ngốc.
~~
Hứa Thiệu bưng một cốc nước nóng tới, trong tay cầm hai viên thuốc.
“Uống thuốc đi, Sương Sương.”
Cố Sương nhấc mí mắt nhìn anh, ánh mắt có chút phức tạp.
Hứa Thiệu quan tâm đến sức khỏe của cô, chỉ nghĩ cô khó chịu trong người, không để ý nhiều.
Đỡ cô ngồi dậy, để cô dựa vào người mình, đưa thuốc cho cô uống.
Cố Sương dựa vào n.g.ự.c anh, há miệng, viên thuốc đắng ngắt vào miệng, cả khuôn mặt Cố Sương đều nhăn lại.
Hứa Thiệu nhanh chóng đưa cốc nước đến bên môi cô, nước ấm, không nóng.
Cố Sương há miệng uống hai ngụm, vội vàng nuốt viên thuốc vào cổ họng.
Vừa nuốt xuống, trong miệng lại bị nhét một viên kẹo sữa, hương vị sữa ngọt ngào át đi vị đắng.
Lông mày Cố Sương cuối cùng cũng giãn ra.
Hứa Thiệu vuốt tóc cô, hôn lên trán cô, giọng nói nhẹ nhàng: “Hôm nay em nghỉ ngơi cho khỏe, khỏe rồi hãy dậy.”
Cố Sương mới nhớ ra mình còn chưa rửa mặt, may là anh không chê.
Nhưng Cố Sương là người sạch sẽ.
Vì vậy, Hứa Thiệu lại đưa cho cô bàn chải đánh răng đã chuẩn bị sẵn kem đánh răng, hầu hạ cô đánh răng, lại lau mặt cho cô.
Xong lại đút cô ăn cơm.
Sự ân cần của Hứa Thiệu khiến tâm trạng Cố Sương tốt hơn rất nhiều, dù sao thì bây giờ Hứa Thiệu là người đàn ông của cô.
Liếc nhìn Hứa Thiệu với đôi mắt lạnh lùng trước mặt, Cố Sương đột nhiên nhớ đến lời miêu tả về anh trong sách.
Quyền lực ngập trời, g.i.ế.c người quyết đoán, mặt lạnh tim sắt, còn có gì nữa, sự dịu dàng duy nhất đều dành cho nữ chính Lâm Ân...
Câu sau, Cố Sương trực tiếp bỏ qua.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200