Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ
Chương 83
Ngày hôm đó, sau khi Trương Viễn chạy xe đạp trở về, vừa lúc bị một người trong thôn đang đi về nhà lấy đồ nhìn thấy.
Người trong thôn đó thấy Trương Viễn đạp một chiếc xe đạp mới tinh trở về, trong lòng vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ, người đó cầm đồ vật lên cũng không hề thả xuống mà chạy ra ruộng, chưa đầy nửa ngày Trương Viễn đã mua một chiếc xe đạp mới bị cả thôn đều biết.
Nhà của Trương Viễn cũng bị mọi người vây quanh, với sự đố kị và ghen tị, có tất cả đủ loại ánh mắt hướng vào hai người họ, Hứa Khả Nhân cũng trở nên nóng nảy, mất kiên nhẫn!
Cô trực tiếp để Trương Viễn một mình ở trong sân, rồi đi vào phòng trốn tránh để không bị quấy rầy, để Trương Viễn một mình đối mặt với biết bao nhiêu người hỏi này hỏi nọ.
Mặc dù Trương Viễn cũng rất muốn được như vợ mình, cầm cuốc lên và bỏ của chạy lấy người, nhưng nghĩ đây đều là người cùng một thôn nên anh vẫn nén cơn giận giải thích từng chút một về nguồn gốc của chiếc xe đạp cho mọi người nghe.
Nguyệt
Tất nhiên Trương Viễn sẽ không nói với bọn họ rằng chiếc xe đạp được mua bằng phần thưởng từ đồn cảnh sát ở trấn trên.
Anh chỉ bịa ra một cái cớ, nói rằng Hứa Khả Nhân đã nhặt được một chiếc túi của một người vị lãnh đạo nào đó và vị lãnh đạo đó đã đưa nó cho cô!
Mặc dù có một số điều không tương đồng với nhau, nhưng có một điều rất giống, ít nhất chiếc xe này thực sự là công sức của Hứa Khả Nhân!
Có xe đạp, không có đống đồ chất đầy ở băng ghế phía sau, Hứa Khả Nhân ngồi ở băng ghế sau, cả người cũng rất thư thái.
Sáng sớm, trên đường quê thỉnh thoảng chỉ thấy một hai người đi bộ, cả con đường vắng tanh. Nếu một người đi trên con đường này, quả thật có chút sợ.
Ngay khi hai người đi ngang qua một cánh đồng lúa mạch, ở ven đường đột nhiên có hai bóng người vụt ra, trực tiếp chặn đường trước mặt của hai người.
Trương Viễn đạp phanh và thắng gấp dừng lại cách hai người họ chưa đầy hai mét, Hứa Khả Nhân lảo đảo một cái, may mắn thay, cô nhanh tay lẹ mắt, vòng tay qua ôm eo Trương Viễn để tránh cho việc cô ngã xuống đất dẫn tới nguy hiểm.
Xe vừa dừng hẳn, Hứa Khả Nhân từ băng ghế sau bước xuống, đứng vững vàng, lúc này mới có thời gian nhìn hai người đứng chặn đầu xe của họ.
Vừa nhìn thấy, sắc mặt của hai người đều trở nên nghiêm túc.
Khi nhìn thấy hai bóng người đứng trước mặt họ, một người cầm một cây gậy gỗ to bằng cánh tay, người còn lại cầm một chiếc rìu cực kỳ sắc bén, nhìn chằm chằm vào Trương Viễn và Hứa Khả Nhân.
Trương Viễn ném chiếc xe sang một bên, vô thức kéo Hứa Khả Nhân ra sau lưng mình, trên tay của cả hai người họ đều có vũ khí, đặc biệt là người đàn ông to lớn cầm rìu. Anh vừa nhìn đã biết bọn họ là người không dễ chọc, quanh thân tản ra sát khí, Trương Viễn có thể khẳng định, hai người này trên tay đã từng dính máu!
Nếu như chỉ có một mình anh, Trương Viễn còn có thể thả lỏng tay chân, nhưng phía sau anh bây giờ còn có Hứa Khả Nhân, hai người tay không có một tấc sắt, liều mạng đánh bừa là không có khả năng, anh cũng không muốn cô phải chịu bất kỳ tổn hại nào.
Hứa Khả nhân cũng đang quan sát hai người trước mặt, suy nghĩ về khả năng chiến thắng của họ. Người đàn ông cầm cây gậy gỗ không có gì đáng sợ. Điều khó đối phó nhất có lẽ là người đàn ông to lớn đang cầm chiếc rìu trên tay!
“Hai vị này, các người chặn đường của vợ chồng chúng tôi là có chuyện gì sao?” Trương Viễn lên tiếng trước, ngữ điệu vẫn còn rất ôn hòa, không còn cách nào khác, hiện tại hai bên có chút chênh lệch lớn, Trương Viễn nghĩ có thể dùng miệng nói chuyện còn hơn là đánh nhau, miễn cho có người bị thương.
Thật đáng tiếc khi suy nghĩ của Trương Viễn không đại diện cho suy nghĩ của hai người đàn ông đối diện kia, chỉ thấy rằng người đàn ông to lớn cầm cán rìu chọc vào người đàn ông bên cạnh mình.
“Nhìn cho rõ, đây có phải là hai người mà mày đã nhìn thấy ngày hôm đó không?”
Người chặn đường Trương Viễn và Hứa Khả Nhân không phải người khác, mà là người duy nhất trốn thoát trong vụ bắt cóc trẻ em, một người đàn ông được biết đến với biệt danh Đông Bắc Hổ, sở dĩ có được biệt danh như vậy, đó là bởi vì người đàn ông này đủ tàn nhẫn khi đối xử với người khác cũng như với chính mình.
Danh sách chương
- Chương 1: 1: Xuyên Qua 1
- Chương 2: 2: Xuyên Qua 2
- Chương 3: 3: Xuyên Qua 3
- Chương 4: 4: Xuyên Qua 4
- Chương 5: 5: Xuyên Qua 5
- Chương 6: 6: Xuyên Qua 6
- Chương 7: 7: Dàn Xếp 1
- Chương 8: 8: Dàn Xếp 2
- Chương 9: 9: Dàn Xếp 3
- Chương 10: 10: Dàn Xếp 4
- Chương 11: 11: Dàn Xếp 5
- Chương 12: 12: Dàn Xếp 6
- Chương 13: 13: Dàn Xếp 7
- Chương 14: 14: Dàn Xếp 8
- Chương 15: 15: Dàn Xếp 9
- Chương 16: 16: Dàn Xếp 10
- Chương 17: 17: Dàn Xếp 11
- Chương 18: 18: Dàn Xếp 12
- Chương 19: 19: Dàn Xếp 13
- Chương 20: 20: Dàn Xếp 14
- Chương 21: 21: Dung Hợp 1
- Chương 22: 22: Dung Hợp 2
- Chương 23: 23: Dung Hợp 3
- Chương 24: 24: Dung Hợp 4
- Chương 25: 25: Dung Hợp 5
- Chương 26: 26: Dung Hợp 6
- Chương 27: 27: Dung Hợp 7
- Chương 28: 28: Dung Hợp 8
- Chương 29: 29: Đánh Người 1
- Chương 30: 30: Đánh Người 2
- Chương 31: 31: Lên Núi 1
- Chương 32: 32: Lên Núi 2
- Chương 33: 33: Lên Núi 3
- Chương 34: 34: Lên Núi 4
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận