Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ
Chương 50
Hứa Khả Nhân đem tất cả măng bỏ vào trong không gian, chờ đến khi sắp về tới nhà thì chuyển một cái giỏ ra.
Sau khi đào măng xong, Hứa Khả Nhân chặt những cây trúc hơi nhỏ ở trong rừng và mang vào trong không gian, sau khoảng nửa tiếng chặt, Hứa Khả Nhân cũng cảm thấy như vậy đã đủ rồi, nên cô cầm lấy con dao phay và giỏ rồi dùng ý niệm đi vào trong không gian.
Đã nửa ngày cô không đến, nơi nay lại có sự thay đổi, những hạt giống dược liệu gieo trồng trước đó đã nảy mầm xanh mơn mởn.
Hứa Khả Nhân cũng chỉ nhìn thoáng qua, rồi bước tới đống trúc ở trước mặt, trong lòng thầm nghĩ đem chúng nó chặt thành từng đốt rồi cắm xuống đất, chỉ thấy những cây trúc vẫn luôn nằm im lìm dưới đất, trong nháy mắt từng cái một tự động cắm vào đất rồi tạo thành một vòng tròn.
Vòng tròn này không lớn nhưng cũng rộng rãi để nuôi vài con gà. Thấy hàng rào nhanh như vậy đã được dựng đúng theo ý tưởng của cô, trong lòng Hứa Khả Nhân vẫn không khỏi kinh ngạc, thật là thú vị, giống như một phép màu!
Lần này hàng rào trong không gian cũng đã làm xong, cô thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa còn tìm được nhiều măng non như vậy, buổi thu hoạch đầy ắp.
Khóe miệng Hứa Khả Nhân vẫn luôn nhếch lên trong suốt quãng đường về nhà. Sau khi về đến nhà, cô bóc từng lớp vỏ măng ra, cắt thành vài miếng rồi rửa chúng trong nồi nước, buổi tối cô định ăn măng xào thịt, số măng còn lại cô liền trực tiếp phơi khô chúng để thành măng khô.
Hứa Khả Nhân cả buổi chiều không khi nào rảnh tay, cô mệt mỏi đến mức đau lưng và khi cô hoàn thành công việc cũng là thời gian tan làm.
Nghỉ ngơi một lúc, Hứa Khả Nhân cầm dao cắt một miếng thịt khô nhỏ, thật ra cô muốn dùng thịt tươi trong không gian ra để xào măng, nhưng đáng tiếc là cô không lấy ra được, vì cô không biết nói như thế nào về nguồn gốc của nó.
Đây là nỗi buồn khi có bảo vật nhưng không thể dùng nó.
Cũng may cô đã nghĩ ra cách giải quyết, ngày mai cô sẽ lấy cớ đi một chuyến trên phố, muốn gì cũng đều sẽ có.
Trong lòng đang nghĩ ngợi, nhưng thao tác của Hứa Khả Nhân cũng không chậm, đem thịt khô rửa sạch một chút, rồi cho vào nồi luộc với lửa lớn đợi đến khi mềm mới vớt ra rửa một lần nữa, cắt thành lát mỏng.
Miếng thịt khô này chắc là thịt ba chỉ, thịt và mỡ đan xen nhau, Hứa Khả Nhân nhỏ một ít dầu thực vật vào nồi để làm nóng, đến khi nồi nóng liền cho những miếng thịt khô đã cắt sẵn đặt vào bên trong rồi xào chúng.
Khi thời gian trôi qua, phần mỡ thừa trên miếng thịt khô từng chút từng chút một chảy ra, mùi thơm đặc trưng của thịt khô cũng tỏa ra một ít. Chờ đến khi thịt khô vàng đều cả hai mặt, Hứa Khả Nhân cho gừng và tỏi đã sơ chế vào, đổ một ít rượu gạo vào trong để làm tăng hương vị rồi xào lại lần nữa.
Cho măng đang rửa trong nước lạnh vào, cùng với lượng gia vị vừa phải, xào qua vài lần rồi cho ít nước vào trong nồi, rồi đậy nắp nồi lại đun một lúc cho măng chín là có thể ăn rồi.
Chỉ có một món thì có chút đơn điệu, Hứa Khả Nhân lại lấy hai miếng dưa muối ra và xào thành một đĩa.
Đồ ăn tốt như vậy, Hứa Khả Nhân cũng không muốn tự làm khổ mình, chuẩn bị bữa tối ăn cơm, nên múc hai bát gạo bỏ vào nồi cơm để nấu.
Khi cơm sắp chín tới, thì Trương Viễn cũng đã tan làm và trở về nhà. Thấy người anh dính đầy bùn đất, Hứa Khả Nhân đi vào phòng đem cho anh một bộ quần áo mới may và một chiếc quần cũ, bảo anh rửa mặt một chút rồi thay quần áo ra ăn cơm tối.
Trương Viễn nhận lấy quần áo, cũng không thèm nhìn chúng liền đi tắm.
Sau khi chuẩn bị xong, Hứa Khả Nhân đã múc cơm vào bát và ngồi ở bàn chờ anh.
Bóng dáng cao lớn của anh vừa bước vào cửa, Hứa Khả Nhân liền “Phụt” một tiếng mà cười phá lên.
Chỉ thấy Trương Viễn đang mặc một chiếc áo khoác và một chiếc áo sơ mi trắng mới tinh, hai cái đó mặc ở trên người càng làm tôn lên dáng người hoàn mỹ của anh.
Còn về phần thân dưới một lời khó có thể diễn tả, anh mặc một chiếc quần màu xám dài rộng, có một miếng vá lớn ngay ở đầu gối và mông, nhưng ống quần còn hơi ngắn một đoạn. Làm lộ ra một phần cổ chân màu đồng của anh.
Cách ăn mặc như thế này, đặc biệt giống như một chú hề biểu diễn trên sân khấu, nhìn thế nào cũng thấy buồn cười.
Nhưng chủ nhân làm cho người khác thấy buồn cười lại không hề vui một chút nào.
Anh biết Hứa Khả Nhân hai ngày nay đã may quần áo mới cho mình.
Danh sách chương
- Chương 1: 1: Xuyên Qua 1
- Chương 2: 2: Xuyên Qua 2
- Chương 3: 3: Xuyên Qua 3
- Chương 4: 4: Xuyên Qua 4
- Chương 5: 5: Xuyên Qua 5
- Chương 6: 6: Xuyên Qua 6
- Chương 7: 7: Dàn Xếp 1
- Chương 8: 8: Dàn Xếp 2
- Chương 9: 9: Dàn Xếp 3
- Chương 10: 10: Dàn Xếp 4
- Chương 11: 11: Dàn Xếp 5
- Chương 12: 12: Dàn Xếp 6
- Chương 13: 13: Dàn Xếp 7
- Chương 14: 14: Dàn Xếp 8
- Chương 15: 15: Dàn Xếp 9
- Chương 16: 16: Dàn Xếp 10
- Chương 17: 17: Dàn Xếp 11
- Chương 18: 18: Dàn Xếp 12
- Chương 19: 19: Dàn Xếp 13
- Chương 20: 20: Dàn Xếp 14
- Chương 21: 21: Dung Hợp 1
- Chương 22: 22: Dung Hợp 2
- Chương 23: 23: Dung Hợp 3
- Chương 24: 24: Dung Hợp 4
- Chương 25: 25: Dung Hợp 5
- Chương 26: 26: Dung Hợp 6
- Chương 27: 27: Dung Hợp 7
- Chương 28: 28: Dung Hợp 8
- Chương 29: 29: Đánh Người 1
- Chương 30: 30: Đánh Người 2
- Chương 31: 31: Lên Núi 1
- Chương 32: 32: Lên Núi 2
- Chương 33: 33: Lên Núi 3
- Chương 34: 34: Lên Núi 4
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn