Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ
Chương 129
Hứa Khả Nhân nghe vậy ngạc nhiên ngẩng đầu lên, anh nói những lời này là có ý gì, chẳng lẽ anh không tin tưởng chú Đổng và những người khác sao, nhưng tại sao lại đồng ý cho bọn họ ở trong nhà?
Suy nghĩ của Hứa Khả Nhân đều viết hết lên trên mặt cô, Trương Viễn bật cười, búng nhẹ lên trán cô một cái, “Đừng suy nghĩ lung tung, anh chỉ đề phòng thôi, làm chuyện gì cũng phải chừa một đường để còn lui không phải sao!”
“Ồ, em hiểu rồi!” Hứa Khả Nhân trong lòng buồn bực, bởi vì những lời anh nói khiến người khác nghĩ đến hướng khác được không?
Nguyệt
“Được rồi, em cũng mệt mỏi rồi, em mau đi nghỉ ngơi đi!” Trương Viễn không nói còn không có cảm thấy, nhưng vừa nói ra, liền cảm thấy cơ thể toàn thân mệt mỏi. Hứa Khả Nhân gật đầu một cái, trực tiếp leo lên giường đi ngủ, một lát sau, trên giường liền phát ra tiếng thở đều đều.
Trương Viễn cười bất đắc dĩ, cô chìm vào giấc ngủ rất nhanh, sau khi hôn nhẹ lên môi Hứa Khả Nhân, Trương Viễn cầm lấy chiếc sọt phía sau, tìm một khoảng cách ở mép giường không xa, để dược liệu ủ trước ngọn đèn.
Ngày hôm sau mới tờ mờ sáng, Hứa Khả Nhân đã tỉnh dậy, thấy Trương Viễn đang ôm cô ngủ ngon lành, Hứa Khả Nhân cẩn thận gỡ hai tay đang ôm eo cô ra, chắc là Trương Viễn quá mệt mỏi, nên đã không bị đáng thức.
Hứa Khả Nhân tay chân nhẹ nhàng xuống giường, mặc quần áo sửa sang bản thân rồi liền mở cửa đi ra ngoài, trong sân im ắng, cửa phòng ngủ nơi chú Đổng và Hứa Bưu ngủ vẫn đóng chặt và không có một chút động tĩnh nào cả.
Con gấu lớn bị Trương Viễn săn bắt đã không còn ở trong sân, nói như vậy nhất định đã được xử lý tốt, cũng không biết hôm qua bọn họ bận rộn tới khi nào.
Trong lòng nghĩ chuyện đó, Hứa Khả Nhân không hề chậm tay, chỉ mất chưa đầy một tiếng đồng hồ để làm một bàn ăn sáng đầy đủ chất dinh dưỡng, đủ màu, đủ hương, đủ vị.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Hứa Bưu đi về nhà xưởng để chuẩn bị cho công việc lái xe vào ngày mai, chú Đổng và Trương Viễn cũng đi theo lên huyện chuẩn bị bán tất cả thịt và da mà bọn họ đã xử lý đêm qua.
Ba người một xe, vừa lúc mỗi người cũng không nhàn rỗi, Hứa Khả Nhân không có gì muốn mua nên không đi cùng. Hôm nay cô cũng thật sự rất bận, quần áo hôm qua cô đều đã thay và giặt sạch sẽ rồi. Còn chuẩn bị ba ngày lương khô cho bốn người bọn họ.
Ba giờ chiều, Trương Viễn và chú Đổng mới từ huyện trở về, bọn họ bán mọi thứ với giá ba trăm hai mươi đồng tiền.
Mấy người rất vui vẻ, một bữa cơm ăn rất là hài hòa, nửa đêm ba người đang ngủ say thì trong sân truyền ra một tiếng động nhỏ.
Trương Viễn đang ngủ say đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt sắc bén trong bóng tối.
Trương Viễn lẳng lặng bước xuống giường, ra khỏi phòng, mà không gây ra một tiếng động nào, nếu Hứa Khả Nhân nhìn thấy điều này, nói không chừng cô đã sớm kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm!
Rõ ràng hôm qua người này còn trong dáng vẻ giả vờ mò mẫm từ từ trong bóng tối, một chút cũng không hề tỏ ra cơ thể nhanh nhẹn chỗ nào.
Trương Viễn đứng ở một nơi không có ánh trăng chiếu đến, chăm chú nhìn người ở trong sân. Không nhìn thì không biết, vừa thấy liền doạ nhảy dựng lên.
Trương Viễn nghiến răng nghiến lợi, cho dù người này có thành tro bụi, anh cũng sẽ không bao giờ quên người chị dâu cả trên danh nghĩa kia, Tiểu Dương!
Khiêm tốn, lễ phép trước mặt người khác, cô ta là người con dâu ngoan ngoãn, cũng là một người chị dâu cả được mọi người hết lòng khen ngợi. Nhưng chẳng ai biết rằng người này sau lưng lại biến thái đến mức nào.
Có lần anh tận mắt chứng kiến con mèo nhà bên cạnh Trương Phú Quý dễ dàng bị cô ta khống chế, sau đó thừa dịp xung quanh không có ai cô ta liền lột da sống con mèo.
Khi đó anh chỉ mới mười tuổi, đột nhiên nhìn thấy một cảnh tượng m.á.u me như vậy, anh hoàn toàn thay đổi tam quan*, sốt cao không hạ, suốt ba ngày ba đêm mới có thể dần hạ sốt.
**[Tam quan: Tam quan là một từ gốc Hán (Hán tự: 三观) thường dùng để nói về cách mà một người nhìn, đánh giá về các sự vật, sự việc trong thế giới. Tam quan được cấu thành từ 3 yếu tố gồm:
+Thế giới quan hay vũ trụ quan: Chỉ quan điểm căn bản của mọi người đối với cuộc sống bao gồm toàn bộ thế giới cùng với quan hệ giữa con người và thế giới bên ngoài.
+Nhân sinh quan: Là chỉ thái độ cùng cách nhìn đối với mục đích ý nghĩa cơ bản của nhân sinh.
+Giá trị quan: Là chỉ cái nhìn cùng đánh giá tổng thể của một người đối với tầm quan trọng, ý nghĩa của sự vật khách quan chung quanh (bao gồm con người, sự vật sự việc).]
Sau đó không bao lâu, anh lại bị cô ta dụ dỗ ném vào trong núi sâu, nếu không phải gặp được thầy thì anh đã bị sớm thú rừng ăn thịt từ lâu rồi!
Cũng từ đó, Trương Viễn bắt đầu trở nên thờ ơ, anh không ngờ hôm nay người này lại lặp lại trò cũ, nửa đêm mò đến nhà mình mà anh không hề biết mục đích là gì!
Nhưng mà, cô ta tới cũng thật đúng lúc, anh đang lo lắng tìm không thấy cơ hội để trả thù người phụ nữ này và hỏi cô ta một chút chuyện, hiện tại vừa lúc đưa tới cửa!
Suy nghĩ trong lòng, bên cạnh Tiểu Dương cũng đã lần mò vào nhà chính cách anh cũng không xa. Trương Viễn nín thở chờ đợi con mồi chui đầu vào lưới!
Danh sách chương
- Chương 1: 1: Xuyên Qua 1
- Chương 2: 2: Xuyên Qua 2
- Chương 3: 3: Xuyên Qua 3
- Chương 4: 4: Xuyên Qua 4
- Chương 5: 5: Xuyên Qua 5
- Chương 6: 6: Xuyên Qua 6
- Chương 7: 7: Dàn Xếp 1
- Chương 8: 8: Dàn Xếp 2
- Chương 9: 9: Dàn Xếp 3
- Chương 10: 10: Dàn Xếp 4
- Chương 11: 11: Dàn Xếp 5
- Chương 12: 12: Dàn Xếp 6
- Chương 13: 13: Dàn Xếp 7
- Chương 14: 14: Dàn Xếp 8
- Chương 15: 15: Dàn Xếp 9
- Chương 16: 16: Dàn Xếp 10
- Chương 17: 17: Dàn Xếp 11
- Chương 18: 18: Dàn Xếp 12
- Chương 19: 19: Dàn Xếp 13
- Chương 20: 20: Dàn Xếp 14
- Chương 21: 21: Dung Hợp 1
- Chương 22: 22: Dung Hợp 2
- Chương 23: 23: Dung Hợp 3
- Chương 24: 24: Dung Hợp 4
- Chương 25: 25: Dung Hợp 5
- Chương 26: 26: Dung Hợp 6
- Chương 27: 27: Dung Hợp 7
- Chương 28: 28: Dung Hợp 8
- Chương 29: 29: Đánh Người 1
- Chương 30: 30: Đánh Người 2
- Chương 31: 31: Lên Núi 1
- Chương 32: 32: Lên Núi 2
- Chương 33: 33: Lên Núi 3
- Chương 34: 34: Lên Núi 4
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận