Thập Niên 70: Xuyên Qua Hệ Thống Làm Nữ Phụ
Chương 152
Đáng chú ý là, hôm nay Nhiếp Vân Xuyên và Ngụy Như Lan cũng xin nghỉ.
Và cả hai người đều viện lý do có việc phải vào huyện.
Kỳ lạ là họ không rời đi ngay sau khi xin phép, mà đứng chờ bên cạnh trưởng thôn, đợi ông ta bận xong để xin giấy giới thiệu.
Trong lòng Thẩm Nhược Kiều bỗng dưng có một suy đoán khác: Chẳng lẽ vì Nhiếp Vân Xuyên chứng kiến Khương Vân Giảo ngã xuống nước trước mặt anh ta vào ngày hôm qua, nên đã quyết định kết hôn sớm với Ngụy Như Lan?
Thẩm Nhược Kiều tò mò nhìn về phía Nhiếp Vân Xuyên và Ngụy Như Lan.
Trên người Nhiếp Vân Xuyên mặc bộ quần áo có nhiều miếng vá, nhưng được giặt rất sạch sẽ.
Ngụy Như Lan thì mặc chiếc áo sơ mi sợi tổng hợp mà cô ta thường không nỡ mặc khi đi làm.
Đối diện với ánh mắt của Thẩm Nhược Kiều, Nhiếp Vân Xuyên khẽ gật đầu với cô, rồi không thoải mái mà quay đi.
Ngụy Như Lan thì lộ ra vẻ mặt thẹn thùng, cố gắng kiềm chế không nhìn Nhiếp Vân Xuyên cách đó vài mét, nhưng lại không kìm được mà lén nhìn.
— Chắc chắn hai người này đi đăng ký kết hôn rồi!
Như vậy cũng tốt, sớm định đoạt, tránh cho Khương Vân Giảo lại gây ra chuyện gì đó phiền phức.
Khi Ngụy Như Lan nhìn qua, Thẩm Nhược Kiều cười khích lệ cô ta.
Lập tức, Ngụy Như Lan càng thêm xấu hổ.
Nửa giờ sau, Nhiếp Vân Xuyên cầm một túi vải nhỏ, nhanh chóng rời khỏi thôn.
Vài phút sau, Ngụy Như Lan cũng cưỡi chiếc xe đạp mượn từ Đồng Viên Viên, ra khỏi thôn.
Thẩm Nhược Kiều đang cắt cỏ lợn ở chân núi, từ xa nhìn thấy hai bóng người dần rời khỏi thôn qua con đường nhỏ, nở một nụ cười hài hước.
Cảm giác này giống như kiểu “cặp đôi mà mình thích cuối cùng cũng kết hôn rồi.”
"Thanh niên trí thức Thẩm, cô đang nhìn gì thế? Đừng nói là cô cũng để ý đến Nhiếp Vân Xuyên, gã đàn ông nghèo khổ đó đấy nhé?"
Thẩm Nhược Kiều lập tức lấy lại tinh thần, đối diện với ánh mắt dò xét và nghi ngờ của Lưu Hồng Quyên.
Giọng Lưu Hồng Quyên chanh chua nói: "Tôi cứ tưởng chỉ có Ngụy Như Lan và Khương Vân Giảo mắt kém thôi, ai ngờ lại có thêm một người nữa."
Lưu Hồng Quyên là con gái út của đội trưởng, bình thường ít khi phải đi làm. Gần đây, vì trại nuôi lợn có thêm mười con lợn con, cỏ lợn không đủ nên Lưu Nhị Bằng mới sắp xếp cho cô ta đi cắt cỏ.
Thẩm Nhược Kiều là thanh niên trí thức nữ mới đến, không tiện để một thanh niên trí thức nam như Địch Thanh Trì dẫn dắt, nên công việc hướng dẫn cắt cỏ lợn được giao cho Lưu Hồng Quyên.
Lưu Nhị Bằng nhận được hai gói t.h.u.ố.c lá và một cân đường đỏ của Thẩm Nhược Kiều, nên không ít lần nhắc nhở con gái phải cư xử lễ độ với cô.
Thêm nữa, bây giờ Lưu Hồng Quyên đã xác nhận Thẩm Nhược Kiều không có tình ý với Hà Gia Thụ người mà cô ta đang để ý, nên thái độ cũng không còn địch ý như trước.
Tuy nhiên, lời nói của cô ta vẫn chẳng dễ nghe.
Thẩm Nhược Kiều cảm thấy không phục, nếu nói về mắt kém, thì ai so được với Lưu Hồng Quyên?
Hà Gia Thụ là một gã đàn ông bám váy phụ nữ không cần bàn cãi. Trong cốt truyện gốc, tuy Lưu Hồng Quyên không lấy được Hà Gia Thụ, nhưng vì muốn tranh giành với Khương Vân Giảo và Đồng Viên Viên, nên cuối cùng cưới một thanh niên trí thức nam đẹp trai và mang vẻ thư sinh của đội Thanh Phong bên cạnh, tên là Bạch Gia Hoa.
Cũng là một kẻ bám váy chẳng thua kém, lại còn bất lực trong chuyện đó.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận