Thập Niên 70: Xuyên Qua Hệ Thống Làm Nữ Phụ
Chương 109
Thẩm Nhược Kiều chột dạ nghĩ: Đây chắc hẳn là nam chính trong truyện, Nhiếp Vân Xuyên rồi!
Nhiếp Vân Xuyên nhận thấy có người đang nhìn chằm chằm vào mình, quay đầu lại và ngay lập tức chạm phải khuôn mặt tinh xảo, rạng rỡ của Thẩm Nhược Kiều.
Anh ta chỉ liếc cô một cái rồi dời ánh mắt đi.
Sau đó, anh ta đổi chỗ với một thím, nếu không thì anh ta phải ngồi sát bên Thẩm Nhược Kiều rồi.
Thẩm Nhược Kiều: …
Nam chính này đúng là khó đối phó.
Không trách gì Ngụy Như Lan theo đuổi mấy năm trời mới khiến anh ta đồng ý.
Khương Vân Giảo cũng nhờ vào khả năng biết trước tình tiết tương lai, cứu ân sư của Nhiếp Vân Xuyên, cũng là ông ngoại ruột của anh ta – ông cụ Chương. Hiện tại, ông cụ Chương đang bị cải tạo trong chuồng trâu ở đội Vân Khê.
Khương Vân Giảo được ông cụ Chương xem trọng, chủ động mai mối cho cô ta và Nhiếp Vân Xuyên. Từ nhỏ Nhiếp Vân Xuyên bị đối xử lạnh nhạt, người anh ta trân trọng nhất chính là ân sư ông cụ Chương, coi ông ta còn hơn cả người thân, không muốn làm mất mặt ông ta, nên mới đồng ý qua lại với Khương Vân Giảo.
Tất nhiên, đó chỉ là cốt truyện gốc, trong thực tế, chưa chắc diễn biến sẽ như vậy.
Trong cốt truyện gốc, ông cụ Chương gặp tai nạn vì đột ngột nghe tin người cháu ông ta yêu quý bị thương nặng, tâm trạng hỗn loạn nên khi lên núi hái rau đã trượt chân ngã xuống sườn dốc.
Dù không có Khương Vân Giảo, sau đó cũng sẽ có người trong thôn đi ngang qua và cứu ông cụ Chương. Cô ta đã vô tình lấy công lao của người khác.
Nghĩ kỹ, người cháu rất được ông cụ Chương coi trọng chắc hẳn là người cháu trên danh nghĩa – Cố Huy.
Cố Huy đã có bùa bình an, sẽ không bị thương nặng nữa.
Thẩm Nhược Kiều không hối hận khi tặng bùa bình an cho Cố Huy, nhưng hành động của cô, ở một mức độ nào đó, đã khiến con đường tương lai của Nhiếp Vân Xuyên không còn thuận lợi như trước.
Cô có ý muốn bù đắp cho Nhiếp Vân Xuyên, nhưng lại sợ hành động của mình sẽ bị hiểu lầm là có ý với anh ta, vậy thì dễ gây hiểu lầm lớn.
Thôi, bỏ qua đi.
Chọc phải một Hạ Dữ đã đủ đau đầu rồi.
Bây giờ, diễn biến thực tế và cốt truyện gốc không thể nào giống hệt nhau, chờ khi nào Nhiếp Vân Xuyên thật sự cần sự giúp đỡ của cô thì hãy tính.
Nghĩ vậy, Thẩm Nhược Kiều mở bảng hệ thống, xem điểm cảm xúc tăng trong mấy ngày qua.
Trong đó, Khương Vân Giảo đã trở thành người đóng góp điểm cảm xúc nhiều nhất cho cô.
Nghi ngờ +99, đề phòng +99, cảnh giác +99, ghen tị +99, ghét +99… và còn nhiều nữa.
Thẩm Nhược Kiều chỉ vừa đến cứ điểm thanh niên trí thức vào trưa hôm qua, chưa đến một ngày mà riêng điểm cảm xúc của Khương Vân Giảo đã hơn ba ngàn rồi.
Ngay cả sáng nay dậy cũng có ba cái +99.
Mỗi lần Khương Vân Giảo nghĩ đến cô là lại d.a.o động cảm xúc mạnh một lúc.
Ngoài ra, Đồng Viên Viên, Ngụy Như Lan, Lưu Hồng Quyên, Hà Gia Thụ - những nhân vật phụ quan trọng trong cốt truyện gốc cũng đóng góp không ít điểm cảm xúc hai chữ số.
Trong đó, cảm xúc của Đồng Viên Viên thiên về tích cực, của Ngụy Như Lan vừa có tích cực, vừa có tiêu cực. Tối qua sau khi cô ta và Khương Vân Giảo đánh nhau, Thẩm Nhược Kiều ra mặt bênh vực cô ta, nên cảm xúc đã chuyển hết sang tích cực.
Còn Lưu Hồng Quyên và Hà Gia Thụ không cần nói cũng biết, đều là cảm xúc tiêu cực đối với Thẩm Nhược Kiều.
Người dân trong thôn và những người khác ở cứ điểm thanh niên trí thức chỉ đóng góp vài điểm cảm xúc, vừa tích cực vừa tiêu cực.
Nhưng điều khiến Thẩm Nhược Kiều kinh ngạc nhất không phải những người trên, mà là vài dòng cuối cùng —
【Nhiếp Vân Xuyên ngạc nhiên +99】
【Nhiếp Vân Xuyên nghi hoặc +99】
【Nhiếp Vân Xuyên hoài nghi +99】
【Nhiếp Vân Xuyên suy nghĩ sâu xa +99】
【Nhiếp Vân Xuyên suy đoán +99】
Thẩm Nhược Kiều: …?
Cô còn tưởng chỉ liếc cô một cái, rồi không muốn ngồi cạnh cô thì nam chính chẳng có chút d.a.o động cảm xúc gì, hóa ra cảm xúc lại d.a.o động nhiều đến vậy?!
Rõ ràng, Nhiếp Vân Xuyên không phải vì nhìn cô một cái mà nảy sinh thiện cảm hay ác cảm gì.
Là một người gặp lần đầu, vậy mà anh ta lại có thuộc tính cảm xúc phức tạp như thế này với cô, quả thật không bình thường chút nào!
Chẳng lẽ, Nhiếp Vân Xuyên…
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận