Trường Môn Hảo Tế Yêu
Chương 360: Chương 360
"Thế tử, xin hãy buông nàng ra."
Phùng Vận không giãy giụa, cũng không nói một lời.
Thuần Vu Diễm rất hài lòng, khẽ cười, "Tử Xương huynh, ta và Thập Nhị là tri kỷ."
Hai chữ "tri kỷ" này khiến Phùng Vận khẽ mỉm cười, nàng liếc nhìn Thuần Vu Diễm một cái, dịu giọng nói: "Tri kỷ mà cũng có thể lợi dụng như vậy sao? Ta không quan tâm ngươi đã nhận được lợi ích gì từ y, nhưng phải chia cho ta một nửa."
Thuần Vu Diễm khẽ nhếch môi, vỗ nhẹ lên mu bàn tay nàng, "Nàng nói gì, ta đều nghe theo."
Nói rồi hắn nhìn Tiêu Trình, ánh mắt phức tạp mà khiêu khích.
"Tử Xương huynh lần này đã thấy rõ chưa? Nàng có còn là Phùng Thập Nhị mà huynh từng quen biết không?"
Tiêu Trình cau mày, lặng lẽ nhìn đôi nam nữ đang tay trong tay dưới ánh lửa bập bùng, như thể ánh mắt bị lưỡi d.a.o sắc nhọn đ.â.m vào, gương mặt đượm vẻ đau thương.
Không còn phong thái tiêu sái, lạnh lùng như trước kia của Tiêu tam lang nữa, chỉ còn lại nỗi cô quạnh vô tận và vẻ u ám không thể che giấu.
Chẳng trách Thuần Vu Diễm lại sảng khoái đồng ý để y và nàng gặp nhau.
Hóa ra... hắn đã có dự tính từ trước.
Tiêu Trình nghẹn lời, nhưng cũng chẳng thể làm gì.
Y không hiểu, vì sao Bùi Quyết có thể, Thuần Vu Diễm có thể, nàng có thể thân mật với bất cứ ai, chỉ duy nhất với y là không thể.
Đây chính là yêu sâu sắc, hận thấu xương sao?
Ngón tay siết c.h.ặ.t trong lòng bàn tay, gần như hằn lên vết m.á.u, y mới có thể kiềm chế được cảm xúc của mình.
"A Vận, vẫn còn thời gian trước khi hòa nghị diễn ra, nàng hãy suy nghĩ lại..."
"Chẳng có gì phải suy nghĩ cả. Lấy gà theo gà, lấy chó theo chó thôi."
Phùng Vận khẽ cười, "Tử Xương huynh cứ yên tâm mà trở về, ta và thế tử nhất định sẽ tu sửa Hòa Nghị Quán đến mức khiến huynh hài lòng."
"A Vận..." Tiêu Trình vẫn chưa từ bỏ, "Hãy nói cho ta biết, có phải có người uy h.i.ế.p nàng không..."
"Tử Xương huynh." Giọng Thuần Vu Diễm trầm xuống, "Thập Nhị đã nói rất rõ rồi, đừng ép nàng."
Hắn đang nhắc nhở Tiêu Trình rằng, trên địa bàn của mình, tốt nhất đừng gây chuyện.
Cũng là đang khẳng định với hành động của mình rằng, Phùng Vận không chỉ có Bùi Quyết, mà còn có hắn bảo vệ.
Tiêu Trình rụt tay về, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Thuần Vu Diễm, sắc mặt chưa từng khó coi như vậy.
"Tang Giao, tiễn khách." Thuần Vu Diễm cười nhạt, kéo tay Phùng Vận làm động tác mời.
198- Giấc mộng khó thành.
Tiêu Trình nhìn Phùng Vận thật sâu, rất lâu sau mới vén tay áo, chắp tay hành lễ.
"Cáo từ."
Phùng Vận khẽ nhếch môi, trong mắt ánh lên nét giễu cợt.
Đây chính là Tiêu Trình, trông có vẻ muốn níu kéo, nhưng lại biết rõ mình cần gì, luôn đưa ra lựa chọn chính xác và có lợi nhất cho bản thân.
Y sẽ không đắc tội Thuần Vu Diễm, càng không vì nàng mà trở mặt với hắn.
Tiêu Trình xoay người rời đi.
Bước chân chậm rãi.
Nhưng không hề ngoảnh lại nhìn nàng.
Rèm cửa khẽ lay động, một cơn gió lạnh lùa vào, mang theo hơi lạnh.
Phùng Vận ngồi yên rất lâu, không nói một lời, nụ cười trên mặt cũng không thay đổi, tựa như đã bị đông cứng lại…
Một lát sau, rèm cửa lại được vén lên.
Người bước vào là Tang Giao.
Hắn nâng một chiếc hộp gỗ đàn hương với hoa văn tinh xảo, đặt trước mặt Phùng Vận, hơi cúi đầu, "Tề quân nhờ ta giao cho nữ lang."
Phùng Vận ra hiệu đặt lên bàn gỗ.
Dưới lớp nắp hộp vừa được mở ra, một mùi hương nhàn nhạt lan tỏa, nhẹ nhàng len lỏi vào chóp mũi. Đó là thứ hương thơm thanh nhã, như thể thấm đẫm dấu vết của thời gian, mang theo nét trầm lắng và trang nhã, không nồng đậm, chỉ phảng phất mơ hồ…
Bên trong hộp là một rãnh nhỏ đựng bút, bên trong rãnh là một cây bút lông.
“Lạc Chính Tử chế.”
Bốn chữ khắc rõ ràng bên trong hộp.
Ánh mắt Phùng Vận khẽ trầm xuống.
Lạc Chính Tử là một lão nghệ nhân chế tác bút ở Hồ Châu, năm nay đã gần chín mươi, bút do ông chế tạo luôn được văn nhân sĩ tử tôn sùng. Sau này tuổi tác cao, mắt mờ tay run, tác phẩm ngày càng ít đi.
Những cây bút xuất xưởng từ xưởng chế tác của Lạc Chính Tử đa phần đều do đồ đệ của ông làm. Chỉ những cây bút mang ấn “Lạc Chính Tử chế” mới thực sự là bút của chính tay ông chế tác, vô cùng hiếm có, dù bỏ nghìn vàng cũng khó mà mua được.
Cây bút này là bút mới.
Nhưng cảm xúc lại là những hoài niệm cũ.
Năm đó, Phùng Vận mới mười hai tuổi, tóc vẫn còn buộc kiểu song oa kế của trẻ nhỏ, vẫn chưa trở thành mỹ nhân khuynh thành được tôn là “Đệ nhất mỹ nhân tám quận Hứa Châu”. Khi ấy, nàng không có thân mẫu bên cạnh, lại bị kế mẫu chèn ép trong tối ngoài sáng, dần dà trở nên nhút nhát, rụt rè…
Vào dịp mừng thọ sáu mươi của gia chủ Phùng gia, Tiêu Trình mang đến lễ mừng thọ, đồng thời còn có thêm một cây bút Lạc Chính Tử chế.
Hai nhà có hôn ước, từ nhỏ Phùng Vận đã biết y là vị hôn phu tương lai của nàng. Vì vậy, khi gia nhân của Tiêu Trình mang bút đến hậu viện, nói là lang quân Tiêu gia gửi tặng nữ lang, nàng đương nhiên nghĩ rằng đó là quà tặng dành riêng cho mình…
Khi đó, nàng còn nhớ rõ, trong lần đi thưởng hoa ở Thanh Phong Viên cùng Khổng Vân Nga vào đêm trăng sáng, nàng vô tình gặp Tiêu Trình. Lúc ấy, nàng đang than thở với Khổng Vân Nga rằng mình đang luyện viết 《Bình Phục Th.i.ế.p》, mãi vẫn không thể viết đẹp được, chỉ hận không có một cây bút thật tốt.
Còn nói rằng, bút Lạc Chính Tử chế chính là thứ mà nàng hằng ao ước.
Lời của nàng, y đều nhớ kỹ trong lòng, còn đặc biệt tìm kiếm rồi sai người mang bút đến tặng…
Chỉ cần tưởng tượng thôi, cũng có thể hình dung ra nàng khi ấy đã vui mừng đến nhường nào.
Nàng hoàn toàn không suy nghĩ nhiều, giữa bao ánh mắt, nàng lập tức cầm lấy hộp bút đặt trên án, đôi má đỏ bừng, tim đập rộn ràng như trống trận.
“Đặt xuống!”
Giọng của Phùng Kính Đình còn chưa dứt, thì Trần thị đã nhanh tay đoạt lấy hộp bút khỏi tay nàng.
“Sao lại vô phép tắc như thế? Quà khách mang đến mừng thọ phải nhập vào kho, do chủ mẫu sắp xếp. Không ai dạy ngươi điều đó sao?”
“Nhưng mà Tiêu Tam ca nói rằng…”
“Nói là của ngươi, thì nhất định là của ngươi sao? Phủ này chẳng lẽ chỉ có mỗi một nữ lang là ngươi? Ngươi chưa từng thấy thế gian rộng lớn, nên chỉ vì một cây bút mà lộ rõ vẻ tham lam hẹp hòi như vậy? Thật mất mặt!”
Phùng gia có không chỉ một nữ lang.
Nhưng vị hôn thê của Tiêu Trình chỉ có một mình nàng.
Lời của Trần thị khiến nàng vừa xấu hổ vừa tủi thân, trong lòng uất ức không chịu nổi, bèn buột miệng cãi lại vài câu.
Trần thị lập tức ra vẻ chủ mẫu nghiêm khắc, quở trách nàng một trận thậm tệ. Đến khi bước ra ngoài lại đi khắp nơi than khóc, kể lể rằng con tiên thê (vợ trước) khó dạy, không thể nói nặng, cũng không thể mắng chửi, đến cả quy củ cũng không thể dạy dỗ.
Phùng Kính Đình đương nhiên bênh vực kế thất.
Nếu không phải vì hôm ấy là đại thọ của đại bá, là ngày vui, thì e rằng nàng đã bị phạt cấm túc diện bích (phạt đứng quay mặt vào tường) rồi.
Phùng phủ toàn là người của Trần thị, ngày hôm đó liền có lời đồn lan ra bên ngoài, nói rằng nữ lang dòng chính của nhánh thứ Phùng gia tham lam đến mức lén trộm bút Lạc Chính Tử chế, quá mức keo kiệt tầm thường, không xứng đáng làm thê thất của Tiêu Tam lang.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292
- Chương 293: Chương 293
- Chương 294: Chương 294
- Chương 295: Chương 295
- Chương 296: Chương 296
- Chương 297: Chương 297
- Chương 298: Chương 298
- Chương 299: Chương 299
- Chương 300: Chương 300
- Chương 301: Chương 301
- Chương 302: Chương 302
- Chương 303: Chương 303
- Chương 304: Chương 304
- Chương 305: Chương 305
- Chương 306: Chương 306
- Chương 307: Chương 307
- Chương 308: Chương 308
- Chương 309: Chương 309
- Chương 310: Chương 310
- Chương 311: Chương 311
- Chương 312: Chương 312
- Chương 313: Chương 313
- Chương 314: Chương 314
- Chương 315: Chương 315
- Chương 316: Chương 316
- Chương 317: Chương 317
- Chương 318: Chương 318
- Chương 319: Chương 319
- Chương 320: Chương 320
- Chương 321: Chương 321
- Chương 322: Chương 322
- Chương 323: Chương 323
- Chương 324: Chương 324
- Chương 325: Chương 325
- Chương 326: Chương 326
- Chương 327: Chương 327
- Chương 328: Chương 328
- Chương 329: Chương 329
- Chương 330: Chương 330
- Chương 331: Chương 331
- Chương 332: Chương 332
- Chương 333: Chương 333
- Chương 334: Chương 334
- Chương 335: Chương 335
- Chương 336: Chương 336
- Chương 337: Chương 337
- Chương 338: Chương 338
- Chương 339: Chương 339
- Chương 340: Chương 340
- Chương 341: Chương 341
- Chương 342: Chương 342
- Chương 343: Chương 343
- Chương 344: Chương 344
- Chương 345: Chương 345
- Chương 346: Chương 346
- Chương 347: Chương 347
- Chương 348: Chương 348
- Chương 349: Chương 349
- Chương 350: Chương 350
- Chương 351: Chương 351
- Chương 352: Chương 352
- Chương 353: Chương 353
- Chương 354: Chương 354
- Chương 355: Chương 355
- Chương 356: Chương 356
- Chương 357: Chương 357
- Chương 358: Chương 358
- Chương 359: Chương 359
- Chương 360: Chương 360
- Chương 361: Chương 361
- Chương 362: Chương 362
- Chương 363: Chương 363
- Chương 364: Chương 364
- Chương 365: Chương 365
- Chương 366: Chương 366
- Chương 367: Chương 367
- Chương 368: Chương 368
- Chương 369: Chương 369
- Chương 370: Chương 370
- Chương 371: Chương 371
- Chương 372: Chương 372
- Chương 373: Chương 373
- Chương 374: Chương 374
- Chương 375: Chương 375
- Chương 376: Chương 376
- Chương 377: Chương 377
- Chương 378: Chương 378
- Chương 379: Chương 379
- Chương 380: Chương 380