Trường Môn Hảo Tế Yêu
Chương 306: Chương 306
170- Báo ứng của Tiêu Trình.
"Đại tướng quân."
"Ôn tướng quân."
Ôn Hành Tố và Bùi Quyết đứng đối diện nhau tại ngã ba đường, cùng hành lễ rồi bàn bạc mấy câu về tình hình chiến sự. Sau đó, cả hai liền im lặng.
Hắn có thể giúp Bùi Quyết đánh dẹp loạn quân của Đặng Quang, nhưng nếu bảo hắn đối địch với quân Tề, thì e là không thể làm được.
Bùi Quyết hiểu rõ điều này, vì thế tuyệt nhiên không nhắc tới Tiêu Trình – kẻ đang công thành – mà chỉ dặn Ôn Hành Tố dẫn quân rời đi trước, tiến đến Hồng Diệp Cốc rồi quay về Tín Châu để ứng cứu.
Ôn Hành Tố liếc mắt nhìn cỗ xe ngựa của Phùng Vận, rồi khẽ đáp: "Tuân lệnh."
Hai người đứng trước mặt Phùng Vận, ngầm thỏa thuận giữ thái độ hòa nhã với nhau.
---
Chừng nửa canh giờ sau, họ đến vùng nước sông Quỷ Hà.
Đoạn sông Quỷ Hà chảy qua bờ bên của Tịnh Châu nước chảy khá êm đềm, từ trước đã có chiến thuyền chờ sẵn ở đó.
Phùng Vận chưa kịp đi tới bến đò thì đã trông thấy một bóng người bên bờ sông, khiến nàng bỗng nhiên giật mình, mí mắt giật hai cái không hiểu vì sao...
Là Ngao Thất?
Nàng cứ ngỡ mình nhìn nhầm.
Không ngờ người ấy lại quay đầu nhìn sang, xuyên qua làn sương mỏng ban sớm, tay nắm đốc đao bên hông, sải bước vội vàng chạy về phía xe ngựa...
"Nữ lang!"
Lâu ngày không gặp, giọng của Ngao Thất nghe như có chút thay đổi. Vẫn là âm sắc trong trẻo của một thiếu niên, nhưng lại thêm mấy phần trầm ấm của nam nhân trưởng thành, tựa như có chút mật ngọt xen lẫn, vừa êm ái vừa ấm áp len lỏi vào tai Phùng Vận, vương vấn không dứt.
Ngao Thất vẫn còn sống.
Chỉ riêng điều này thôi đã đủ khiến nàng cảm thấy an ủi.
Phùng Vận nở một nụ cười rạng rỡ với hắn.
"Ngươi vẫn khỏe chứ, Ngao thị vệ."
"Nữ lang!" Ngao Thất kích động đến đỏ bừng cả mặt, chạy đến sát bên xe ngựa rồi lại gọi thêm một tiếng. Sự hồ hởi lộ rõ ấy khiến cho Tả Trọng cũng không nhịn được mà định lên tiếng nhắc nhở hắn...
Nhưng rồi giọng của Bùi Quyết vang lên.
"Ngươi nên đổi cách xưng hô thành ‘cữu mẫu’ mới phải."
Ngao Thất sững người.
Hắn chậm rãi quay mặt sang nhìn Bùi Quyết.
Lúc còn ẩn nấp trong núi làm quân phục kích, hắn đã nghe nói Bùi Quyết thành thân ở Tịnh Châu rồi.
Nhưng khi ấy chỉ nghĩ A cữu đang bày mưu dẫn dụ Tiêu Tam mắc bẫy, nên cảm giác đó không mãnh liệt bằng giờ đây, khi đối diện với Phùng Vận, nghe người ta nhắc nhở rằng nàng đã thành "cữu mẫu" của mình.
Bốn bề bỗng trở nên im lặng lạ thường.
Ít nhất trong tai Ngao Thất thì hoàn toàn không còn âm thanh gì nữa.
Hắn không thể gọi nổi tiếng "cữu mẫu" ấy.
Không gọi được.
Cổ họng hắn như bị thứ gì đó nghẹn cứng, khóe mắt bỗng ươn ướt.
Giấc mộng của thiếu niên vỡ tan một cách đột ngột, chẳng kịp báo trước. Hắn còn chưa kịp thổ lộ những cảm xúc non nớt mà bản thân giấu kín bấy lâu, chưa kịp thổ lộ lòng mình với nữ lang thì nàng đã trở thành... cữu mẫu của hắn.
"Thời gian không còn sớm nữa." Bùi Quyết dửng dưng ra lệnh cho những người đi theo: "Lên thuyền đi."
"Tuân lệnh!"
Tiếng đồng thanh vang lên kéo Ngao Thất về thực tại.
Hắn đỏ hoe mắt nhìn Phùng Vận, giọng khẽ khàng: "A Tả, A Hữu vẫn ổn chứ?"
Phùng Vận cảm nhận được ánh mắt của thiếu niên ấy, từ nhiệt tình giờ đã hóa thành lạnh lẽo, lại pha thêm mấy phần kiềm nén và nhẫn nhịn mà tuổi của hắn không nên có. Trong lòng nàng thoáng nhói lên, chẳng dễ chịu chút nào.
Nhưng nàng không nói thêm điều gì, chỉ mỉm cười khẽ gật đầu.
“Chúng rất ngoan ngoãn, rất đáng yêu. Khi ta rời khỏi thôn Hoa Khê, chính là Bình Nguyên quận chúa phái người đến đón. Lúc này hẳn là đã trở về Trung Kinh rồi.”
Thao Dang
Ngao Thất nuốt xuống nỗi đắng chát trong lòng, nụ cười trên môi cứng ngắc.
“Vậy thì tốt, làm phiền nữ lang rồi.”
Nói xong, hắn chẳng quan tâm sắc mặt của A cữu thế nào, chống đao đi thẳng về phía bờ sông.
Bóng lưng cao ngất ấy, lộ ra vài phần cô quạnh.
Các thị vệ xung quanh đều nhìn ra điều gì đó, nhưng chẳng ai lên tiếng.
---
Mọi người lần lượt lên thuyền.
Xe ngựa, binh khí, hành lý các loại cũng được chuyển lên theo.
Quỷ Hà nằm giữa dãy núi Hằng Khúc Quan và dãy núi Hồng Diệp, thông ra sông Hoài Thủy. Hai bên là núi non trùng điệp, rừng cây chập chùng, địa thế hiểm trở. Không chỉ dòng sông nguy hiểm mà còn nghe nói trong núi đầy rẫy rắn rết, chuột bọ cùng thú dữ thành đàn. Độc khí sương mù lại càng đáng sợ, vì thế nơi đây vắng bóng người qua lại, ngoại trừ quân đội, gần như chẳng thấy dấu chân người.
Chờ Phùng Vận lên thuyền, Ngao Thất mới bước đến trước mặt Bùi Quyết, vẻ mặt có chút bực bội.
“Vì sao tướng quân lại nhường Tịnh Châu cho Tiêu Tam?”
Hắn tuổi trẻ khí thịnh, đang độ tuổi không chịu nhượng bộ nửa bước.
Trong mắt hắn, vì để giữ Tịnh Châu, quân Bắc Ung đã cố thủ suốt thời gian dài, lại gây ra biết bao chuyện, còn triệu nữ lang đến, thậm chí bày ra một màn hôn lễ giả để dụ địch. Kết quả cuối cùng lại dễ dàng buông bỏ mà rút lui, thật khó mà hiểu nổi.
Lời hỏi của hắn mang theo ý oán trách.
Bùi Quyết không trả lời ngay, mà nghiêng đầu hỏi Ôn Hành Tố:
“Ôn tướng quân thấy thế nào?”
Nghe tiếng gọi, Ôn Hành Tố liếc nhìn Ngao Thất, khẽ cười.
“Hai lần công thành, hệ thống chiến hào và chướng ngại phòng thủ của Tịnh Châu đều đã bị phá hủy gần như hoàn toàn. Hơn nữa, Đặng Quang đã phản bội, cửa thành vừa mở, cái giá để thủ thành sẽ quá lớn. Đó là lý do thứ nhất...”
Ngao Thất nhìn họ, thầm nghĩ: Còn lý do thứ hai nữa ư?
Bùi Quyết bình tĩnh lắng nghe.
Ôn Hành Tố tiếp tục nói:
“Lý do thứ hai là Tịnh Châu chỉ có một con đường hiểm duy nhất thông với Tín Châu qua Hồng Diệp Cốc, chẳng khác nào một mảnh đất cô lập lơ lửng bên ngoài. Lương thảo, quân nhu đều sẽ khó lòng tiếp tế được. Trong thời gian thủ thành vừa qua, chúng ta đã gần như cạn kiệt tài nguyên, nhân cơ hội rút lui toàn vẹn thế này đã là tốt nhất rồi...”
Ngao Thất hừ một tiếng:
“Vậy chẳng phải để cho Tiêu Trình được lợi hay sao?”
Ôn Hành Tố trầm ngâm giây lát, ánh mắt sâu thẳm:
“Chẳng có lợi đâu. Quân của Khấu Thiện và Tạ Tùng Quang chính là chủ lực của Tiêu Trình, là tinh nhuệ được mang từ Đài Thành đến, chẳng khác nào cánh tay trái phải của hắn. Giờ thì một bên tay đã bị người ta c.h.ặ.t đứt rồi, như thế có gọi là được lợi sao?”
Huống hồ, phải trả cái giá lớn như vậy mà vẫn mất đi Phùng Vận, đối với Tiêu Trình mà nói, đó là nỗi nhục thấu tim gan.
Bùi Quyết nhìn Ngao Thất, trầm giọng nói:
“Ôn tướng quân nói đúng. Xem việc không thể chỉ nhìn bề ngoài, càng không thể để cảm xúc chi phối.”
A cữu đang dạy bảo hắn, muốn hắn phải học hỏi thêm, lắng nghe nhiều hơn, giao lưu nhiều hơn với các tướng lĩnh giàu kinh nghiệm.
Nếu là ngày thường, Ngao Thất hẳn sẽ trầm ngâm suy nghĩ cẩn thận, sau đó chăm chú thỉnh giáo...
Nhưng lúc này, trong lòng hắn rối như tơ vò.
Nhìn gì cũng thấy không vừa mắt, cứ như thể hắn vừa đánh mất cả thế giới vậy.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292
- Chương 293: Chương 293
- Chương 294: Chương 294
- Chương 295: Chương 295
- Chương 296: Chương 296
- Chương 297: Chương 297
- Chương 298: Chương 298
- Chương 299: Chương 299
- Chương 300: Chương 300
- Chương 301: Chương 301
- Chương 302: Chương 302
- Chương 303: Chương 303
- Chương 304: Chương 304
- Chương 305: Chương 305
- Chương 306: Chương 306
- Chương 307: Chương 307
- Chương 308: Chương 308
- Chương 309: Chương 309
- Chương 310: Chương 310
- Chương 311: Chương 311
- Chương 312: Chương 312
- Chương 313: Chương 313
- Chương 314: Chương 314
- Chương 315: Chương 315
- Chương 316: Chương 316
- Chương 317: Chương 317
- Chương 318: Chương 318
- Chương 319: Chương 319
- Chương 320: Chương 320
- Chương 321: Chương 321
- Chương 322: Chương 322
- Chương 323: Chương 323
- Chương 324: Chương 324
- Chương 325: Chương 325
- Chương 326: Chương 326
- Chương 327: Chương 327
- Chương 328: Chương 328
- Chương 329: Chương 329
- Chương 330: Chương 330
- Chương 331: Chương 331
- Chương 332: Chương 332
- Chương 333: Chương 333
- Chương 334: Chương 334
- Chương 335: Chương 335
- Chương 336: Chương 336
- Chương 337: Chương 337
- Chương 338: Chương 338
- Chương 339: Chương 339
- Chương 340: Chương 340
- Chương 341: Chương 341
- Chương 342: Chương 342
- Chương 343: Chương 343
- Chương 344: Chương 344
- Chương 345: Chương 345
- Chương 346: Chương 346
- Chương 347: Chương 347
- Chương 348: Chương 348
- Chương 349: Chương 349
- Chương 350: Chương 350
- Chương 351: Chương 351
- Chương 352: Chương 352
- Chương 353: Chương 353
- Chương 354: Chương 354
- Chương 355: Chương 355
- Chương 356: Chương 356
- Chương 357: Chương 357
- Chương 358: Chương 358
- Chương 359: Chương 359
- Chương 360: Chương 360
- Chương 361: Chương 361
- Chương 362: Chương 362
- Chương 363: Chương 363
- Chương 364: Chương 364
- Chương 365: Chương 365
- Chương 366: Chương 366
- Chương 367: Chương 367
- Chương 368: Chương 368
- Chương 369: Chương 369
- Chương 370: Chương 370
- Chương 371: Chương 371
- Chương 372: Chương 372
- Chương 373: Chương 373
- Chương 374: Chương 374
- Chương 375: Chương 375
- Chương 376: Chương 376
- Chương 377: Chương 377
- Chương 378: Chương 378
- Chương 379: Chương 379
- Chương 380: Chương 380