Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên Đảo
Chương 85: Cảm Ơn
Có thể là sức lực của cô không đủ, đứa trẻ vẫn chưa có phản ứng gì, trong lòng cô cũng sốt ruột, cô ngước mắt thấy Tần Trí Viễn chen chúc bên ngoài cửa, bèn vội vàng gọi anh: “Anh đến đây giúp một tay, cứ như thế giúp thằng bé nhổ đồ trong họng ra.”
Tần Trí Viễn cũng không quan tâm những thứ khác, lập tức đi lại phía đứa bé, thay Ôn Như Ý ôm đứa bé lên.
Sức lực của anh mạnh, động tác lại nhanh, một lần hai lần dùng lực ép ngực, qua một lúc, ông anh vừa nãy chạy ra ngoài cũng dẫn người đến rồi, vừa hay Tần Trí Viễn cũng dùng lực một cái, phụt một tiếng, có một đồ vật rơi ra từ miệng đứa bé.
“Ra rồi! Ra rồi!”
“Là hạt đậu phộng, sao lại to như thế.”
“Sao lại cho trẻ con ăn lung những đồ này.”
Mọi người bàn tán xôn xao, người phụ nữ đó cũng ôm con òa khóc, hai mẹ con cùng khóc: “Con dọa c.h.ế.t mẹ rồi!”
Nói xong, cô ấy nhìn Ôn Như Ý và Tần Trí Viễn, liên tục cảm ơn.
Ông anh đó cũng cảm ơn, Ôn Như Ý nói: “Hai người đừng cảm ơn nữa, xem đứa bé như thế nào trước đi.”
Ông anh đó cùng với nhân viên tàu ôm đứa bé đến phòng y tế trên tàu hỏa, ở đó chuẩn bị một ít thuốc cơ bản và khẩn cấp.
Đợi sau khi người ra ngoài, những người xem náo nhiệt cũng giải tán, Tần Trí Viễn nhìn Ôn Như Ý: “Em không sao chứ? Sao trán đổ mồ hôi rồi?”
Vừa nãy Ôn Như Ý quả thực là căng thẳng c.h.ế.t đi được, nhưng bây giờ đã đỡ: “Không sao, chỉ là vừa nãy em bị căng thẳng.”
Tần Trí Viễn vốn tưởng rằng cô là một cô gái nhỏ dịu dàng yếu đuối, không ngờ trong lúc quan trọng lại có thể bộc phát sức mạnh như vậy: “Em thật là lợi hại, còn biết cấp cứu!”
Lời khen ngợi đột ngột khiến Ôn Như Ý cũng không kìm được cong khóe môi cười: “Em chỉ là thử đại, cuối cùng vẫn là anh đã cứu cậu bé.”
Tần Trí Viễn ở bộ đội cũng từng học qua cấp cứu, vừa nãy thủ pháp của cô là đúng, chỉ là sức lực không đủ: “Anh thấy em cũng khá chuyên nghiệp đấy, bây giờ tim anh cũng đập rất mạnh, hay là em xem thử giúp anh?”
Anh nói xong thì nằm xuống giường, Ôn Như Ý trực tiếp liếc anh một cái: “Anh xem em là bác sĩ thật đấy à?”
Tần Trí Viễn thấy cô không có động tĩnh gì, sau đó kéo tay cô lại đặt trên n.g.ự.c của mình: “Này, em sờ thử xem, sao anh cảm thấy chỗ nào cũng khó chịu, có thể em ôm một cái mới được.”
Ôn Như Ý lườm anh một cái, lập tức rút tay lại: “Anh làm sao vậy, sao sức khỏe cứ xảy ra vấn đề? Là thật sự không được sao?”
Trán Tần Trí Viễn giật giật: “Không phải, bây giờ anh chỉ là có chút khó chịu mà thôi, không phải vấn đề đó!”
Lời vừa dứt, bên ngoài toa tàu có giọng nói vang lên: “Ai bị bệnh đấy?”
Ôn Như Ý ngước mắt, một nam đồng chí vừa nãy đi theo đến phòng y tế đã quay trở lại, cô trực tiếp chỉ Tần Trí Viễn: “Anh ấy nói n.g.ự.c khó chịu, anh xem giúp thử?”
Tần Trí Viễn lập tức ngồi dậy: “Tôi không sao, không cần xem nữa, cảm ơn.”
Nam đồng chí đó là bác sĩ, vừa nãy thấy đứa bé không sao nên quay về, cũng biết Tần Trí Viễn vừa nãy cứu người, anh ấy nói: “Không sao, tôi khám cho anh nhé?”
Tần Trí Viễn mỉm cười: “Thật sự không cần đâu, bây giờ tôi lại cảm thấy khỏe rồi.”
Ôn Như Ý không đồng ý: “Thế sao được, phải để bác sĩ bắt mạch cho anh, xem thử có thật sự có vấn đề gì không, có vấn đề, chúng ta phải chữa trị kịp thời mới được.”
Nam đồng chí đó cũng gật đầu: “Anh xem vợ anh quan tâm anh biết bao.”
Nói xong anh ấy tiến tới bắt mạch cho Tần Trí Viễn, kiểm tra đơn giản cho anh, cuối cùng đưa ra kết luận: “Quả thực không sao, sức khỏe anh cường tránh như trâu vậy.”
Khóe môi Tần Trí Viễn giật giật, anh đương nhiên là cường tráng như trâu rồi, vừa nãy anh nói như thế cũng chỉ là muốn vợ chồng vui vẻ chút thôi!
Đợi nam đồng chí đó đi, Ôn Như Ý nói: “Bây giờ anh khỏe chưa?”
Tần Trí Viễn thở dài một tiếng, khẽ nghiến răng: “Anh khỏe rồi.”
Đôi mắt đen của Ôn Như Ý chớp chớp: “Thế có cần em xem nữa không?”
Tần Trí Viễn xoay người qua, không nói gì, cần cái đ.ấ.m ấy.
Haizz, thật tình!
Rất nhanh, ông anh và bà chị đó ôm đứa bé quay lại, bà chị đó vừa vào lập tức muốn dẫn đứa bé đó dập đầu với Ôn Như Ý và Tần Trí Viễn, để đứa bé đó nhận họ làm cha nuôi mẹ nuôi, Ôn Như Ý giật mình, cô mới 19 tuổi, thật sự không muốn làm mẹ, vì thế vội vàng từ chối, sau đó đỡ hai người đứng dậy.
Danh sách chương
- Chương 1: Kiếm Cớ
- Chương 2: Gia Đình Nguyên Chủ
- Chương 3: Mặt Dày
- Chương 4: Từ Hôn
- Chương 5: Chị Nói Ai Là Hồ Ly Tinh
- Chương 6: Nếu Từ Hôn, Dương Quốc Bình Có Đồng Ý Không
- Chương 7: Không Sao, Em Có Thể Về Quê
- Chương 8: Ủy Ban Cách Mạng Phố
- Chương 9: Đồ Lừa Đảo
- Chương 10: Xin Lỗi, Tôi Không Nói Chuyện Với Anh
- Chương 11: Cô Làm Sao Vậy
- Chương 12: Ngụy Biện
- Chương 13: Con Bé Sẽ Không Hối Hận Đâu
- Chương 14: Quá Xấu Xa
- Chương 15: Lo Lắng
- Chương 16: Đi, Nhất Định Đi
- Chương 17: Cô Đừng Giả Vờ Nữa
- Chương 18: Nhất Định Có Thể Vừa Mắt
- Chương 19: Chuẩn Bị
- Chương 20: Kể Khổ
- Chương 21: Tôi Là Tần Trí Viễn
- Chương 22: Có Phải Chúng Ta Có Hiểu Lầm Gì Không
- Chương 23: Ai Nói, Tôi Có Thể Chứng Minh Bản Thân
- Chương 24: Thế Cháu Cảm Thấy Rốt Cuộc Có Thể Thành Hay Không
- Chương 25: Chờ
- Chương 26: Tôi Đến Chứng Minh Cho Cô Xem
- Chương 27: Không Cần Nữa
- Chương 28: Xe Công Vụ Mà Dùng Tư
- Chương 29: Đúng Là Oan Gia Ngõ Hẹp!
- Chương 30: Anh Làm Gì Đấy
- Chương 31: Bỏ Chạy
- Chương 32: Cô Không Sao Chứ
- Chương 33: Cùng Ăn Cơm
- Chương 34: Không Dậy Nổi
- Chương 35: Chủ Nhiệm Tôn Bên Kia Nói Như Thế Nào
- Chương 36: Hẹn Hò
- Chương 37: Không Tính
- Chương 38: Cảm Động
- Chương 39: Quả Thực Có Hơi Giống
- Chương 40: Anh Muốn Ăn Gì, Bữa Nay Tôi Mời
- Chương 41: Hôm Nay Tôi Cũng Lái Xe Đến
- Chương 42: Đồng Ý
- Chương 43: Đây Chính Là Cảm Giác Có Người Yêu Ư?
- Chương 44: Như Ý, Cuối Cùng Cháu Cũng Về Rồi
- Chương 45: Vội Vàng
- Chương 46: Những Điều Con Nói Lúc Nãy Là Thật Sao
- Chương 47: Không Đến
- Chương 48: Vả Mặt
- Chương 49: Ra Mặt
- Chương 50: Nhanh Miệng
- Chương 51: Tự Phạt
- Chương 52: Gia Đình
- Chương 53: Kết Hôn
- Chương 54: Sao Cháu Biết
- Chương 55: Cậu Lo Cái Gì
- Chương 56: Rầm Rộ
- Chương 57: Hời
- Chương 58: Ai Là Ôn Như Ý
- Chương 59: Lục Soát
- Chương 60: Chứng Cứ Đâu
- Chương 61: Cậu Mò Túi Quần Tôi Làm Gì
- Chương 62: Chân Tướng
- Chương 63: Hỏng Chuyện
- Chương 64: Bằng Chứng
- Chương 65: Xử Rất Tốt
- Chương 66: Ôn Như Ý, Tôi Tìm Cô Có Chuyện
- Chương 67: Ai Thèm Tiền Của Thím
- Chương 68: Em Xem, Không Phải Rất Đẹp Sao
- Chương 69: Đủ Không
- Chương 70: Kết Hôn
- Chương 71: Có Thể Gửi Không
- Chương 72: Minh Tinh
- Chương 73: Như Thế Nào Mọi Người Mới Cho Em Vào
- Chương 74: Vợ Ơi, Anh Đến Đón Em Đây
- Chương 75: Rước Dâu
- Chương 76: Đêm Tân Hôn
- Chương 77: Có Phải Anh Kết Thúc Rồi Không
- Chương 78: Bây Giờ Có Đau Không
- Chương 79: Cho Tiền
- Chương 80: Về Nhà
- Chương 81: Cậu Ấy Có Thể Sinh Con Nhỉ
- Chương 82: Khuyên Nhủ
- Chương 83: Bị Bắt Đi Kết Hôn Rồi Đúng Không
- Chương 84: Cứu Người
- Chương 85: Cảm Ơn
- Chương 86: Làm Quen
- Chương 87: Đến Hải Đảo
- Chương 88: Hàng Xóm
- Chương 89: Dừa
- Chương 90: Không Được Tại Sao Còn Hỏi!
- Chương 91: Sập Giường
- Chương 92: Bây Giờ Lấy Đâu Ra Mấy Thứ Đó
- Chương 93: Có Gì Mà Ngượng Ngùng Chứ
- Chương 94: Sớm Như Vậy Ai Dậy Nổi
- Chương 95: Vẫn Không Được
- Chương 96: Tình Địch
- Chương 97: Cuộc Sống
- Chương 98: Công Việc
- Chương 99: Hăng Hái
- Chương 100: Nghỉ Thêm
- Chương 101: Anh Không Có Ý Gì Cả
- Chương 102: Cô Chính Là Lý Đông Ny
- Chương 103: Bây Giờ Không Gấp
- Chương 104: Vợ Của Anh Đâu
- Chương 105: Mời Cơm
- Chương 106: Cũng Xem Như Là Như Vậy
- Chương 107: Thị Trường
- Chương 108: Trấn Tĩnh Lại
- Chương 109: Ông Cứ Nói Chuyện Tốt Này Có Được Không Đi
- Chương 110: Sao Thế, Anh Cũng Muốn Mở Nhà Máy Sao
- Chương 111: Sao Hai Ngày Nay Em Lại Tốt Vậy
- Chương 112: Bàn Bạc
- Chương 113: Là Cô Ta Làm Trung Gian Thật À
- Chương 114: Châm Chọc
- Chương 115: Chuẩn Bị
- Chương 116: Họp
- Chương 117: Thế Bọn Tôi Không Cần Giành Nữa
- Chương 118: Cảm Ơn Đã Nhắc Nhở
- Chương 119: Các Anh Về Rồi Sao
- Chương 120: Anh Là Bác Sĩ Hay Anh Ấy Là Bác Sĩ
- Chương 121: Ba Tiếng
- Chương 122: Tần Trí Viễn, Cậu Đang Làm Gì Thế
- Chương 123: Tập Thể Giặt Quần Áo
- Chương 124: Lỡ Việc
- Chương 125: So
- Chương 126: Vẫn Còn Chưa Thử Thì Làm Sao Biết Nó Không Được
- Chương 127: Liệu Mẹ Có Đồng Ý Không
- Chương 128: Bị Ốm
- Chương 129: Mẹ Lừa Con Làm Gì
- Chương 130: Khám Bệnh
- Chương 131: Mang Thai
- Chương 132: Làm Cha
- Chương 133: Sắp Làm Hòa Thượng Rồi!
- Chương 134: Nôn Nghén
- Chương 135: Cha
- Chương 136: Đoàn Tụ
- Chương 137: Con Có Tìm Người Kiểm Tra Chưa
- Chương 138: Anh Phải Biểu Hiện Tốt Một Chút
- Chương 139: Thật Hay Giả Vậy
- Chương 140: Sao Vậy
- Chương 141: Không Ngờ
- Chương 142: Anh Có Biết Nói Chuyện Không
- Chương 143: Hội Chợ
- Chương 144: Cẩn Thận
- Chương 145: Hay Là Anh Xin Nghỉ Phép Đi Cùng Với Em Nhé
- Chương 146: Thất Vọng
- Chương 147: Lo Lắng
- Chương 148: Thắng Lợi
- Chương 149: Vui Mừng, Thật Là Vui Mừng!
- Chương 150: Điều Đi
- Chương 151: Sao Em Gầy Đi Nhiều Vậy
- Chương 152: Thật Hay Giả
- Chương 153: Điều Chuyển
- Chương 154: Không Phải Chưa Tới Ngày Sao
- Chương 155: Có Cần Chúng Tôi Phụ Giúp Gì Không
- Chương 156: Run
- Chương 157: Chờ Sinh
- Chương 158: Có Lẽ Phải Đợi Đến Trưa
- Chương 159: Có Lẽ Là Con Của Con Nhỉ
- Chương 160: Con Cẩn Thận Chút
- Chương 161: Mẹ Con Cũng Không Nói Gì
- Chương 162: Sao Giống Như Gà Kêu Thế
- Chương 163: Vẫn Muốn Giống Như Lúc Trước Sao
- Chương 164: Đặt Tên
- Chương 165: Lỡ Như Bốc Trúng Nựu Nựu Với Nha Nha Thì Sao
- Chương 166: Đầy Tháng
- Chương 167: Sửa Án Sai
- Chương 168: Con Gái Phải Tròn Tròn
- Chương 169: Tần Ngữ Vi
- Chương 170: Chụp Ảnh
- Chương 171: Bức Hình Gia Đình Đầu Tiên
- Chương 172: Chuyện Này Không Gấp
- Chương 173: Băn Khoăn
- Chương 174: Đại Kết Cục 1
- Chương 175: Đại Kết Cục 2
- Chương 176: Đại Kết Cục 3