Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 64
Nếu không phải cô có ý chí kiên cường, thoát khỏi tuyệt cảnh, e là đã sớm tan biến thành bụi.
Làm sao cô còn có thể đứng đầu mọi người, được các người tu tiên khác tặng cho danh hiệu "Thượng Tiên"?
Dù chưa hoàn toàn thành tiên, nhưng với tâm tính và năng lực của cô, đã không khác gì một vị Thượng Tiên thực thụ.
Nghĩ đến đây, Lương An Vãn không khỏi nhớ lại trận thiên lôi đã đưa linh hồn cô đến thế giới hiện đại…
Cô không biết thiên đạo sắp xếp như vậy để làm gì.
"Vì thế, người tu tiên chúng ta phải hết sức cố gắng, tìm ra con đường sống trong khe hẹp. Làm sao có thể dễ dàng bỏ cuộc, nói những lời bi quan như số mệnh đã định?" Lương An Vãn mím môi, đôi mi hơi rủ xuống, tạo ra những đường nét rõ ràng trên làn da trắng.
Chủ cửa hàng nghe xong, ngạc nhiên nhìn cô: "Là cô?"
Lương An Vãn hơi ngạc nhiên: "Anh nhớ tôi à?"
Đây rõ ràng là lần thứ hai cô đến cửa hàng này, lần trước còn cùng Đặng Đông Thanh đi chung, toàn bộ thời gian chỉ hỏi về giá tiền chứ không hề trò chuyện gì.
Làm sao anh ta lại nhớ cô được?
Chắc không phải là suốt những ngày qua cửa hàng này không có khách, nên mới nhớ cô chứ…
Nếu đúng như vậy, thì thật là thảm hại.
Lương An Vãn nhìn quanh quẩn, đánh giá.
Lương An Vãn nhìn xung quanh cửa hàng, cảm thấy tò mò, nếu thực sự như vậy thì cửa hàng này có phải luôn trong tình trạng thua lỗ không?
Vậy chủ cửa hàng làm sao mà duy trì cuộc sống?
Chủ cửa hàng gãi đầu, trả lời: "Lần trước không phải cô bị ông lão đó chỉ trích sao? Ông lão đó là kẻ lừa đảo nổi tiếng trong vùng, nên tôi chú ý một chút, đúng lúc cô lại có vẻ... hơi khác biệt, nên tôi nhớ cô khá rõ."
Khóe miệng Lương An Vãn co rúm lại.
Khác biệt?
Đó là cách miêu tả gì vậy?
Nếu không phải đã quen với diện mạo của nguyên chủ và thẩm mỹ của thời đại này, cô có thể nghi ngờ rằng chủ cửa hàng đang cố tình ám chỉ ngoại hình cô không bình thường.
Nhận thấy sự không thoải mái trên mặt Lương An Vãn, chủ cửa hàng liền nuốt lời vừa nói vào bụng, suy nghĩ một chút rồi mới nhận ra mình đã nói sai.
Anh vội vã xua tay giải thích: "Tôi không có ý gì khác đâu, chỉ là nhìn khuôn mặt cô, cảm giác cô như thể là một người riêng biệt, thoát tục, không giống người bình thường…"
Chủ cửa hàng càng giải thích càng lúng túng.
Lương An Vãn lúc này mới hiểu ý anh.
Thì ra, chủ cửa hàng không chỉ đang miêu tả vẻ ngoài của cô mà đang nói đến khí chất của cô.
Khí chất này không phải của nguyên chủ, mà là của cô sau khi xuyên không, mang theotiên khí của người tu luyện mấy nghìn năm. Những người sống trong thế giới phàm trần, ngày ngày dính bụi trần, đương nhiên sẽ không có được khí chất như vậy, cũng dễ hiểu vì sao anh lại cảm thấy cô "khác biệt".
Lương An Vãn bừng hiểu, mỉm cười dịu dàng và an ủi: "Tôi hiểu ý anh rồi, cảm ơn anh đã khen."
Chủ cửa hàng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lại tò mò hỏi: "Lần trước ông lão đó thế nào rồi?"
Lương An Vãn nhìn anh một cái kỳ lạ, thấy mặt anh không giống như người hay nói nhiều, sao lại còn tiếp tục hỏi chuyện này?
Chủ cửa hàng giải thích: "Tôi rất ghét ông lão đó, rõ ràng là một kẻ học nghệ không tinh, một tên lừa đảo giang hồ, nhưng lại luôn tự cho mình là cao thượng, cứ như là mình rất giỏi. Nhưng tôi có cảm giác cô chắc chắn rất giỏi, ít nhất còn giỏi hơn ông ta. Nên tôi tò mò, ông ta có thua thiệt trong tay cô không?"
Vì liên quan đến chuyện riêng tư của Chu Hạ và Lý Đằng, Lương An Vãn không giải thích quá nhiều, chỉ nói: "Ông lão đó định lừa tiền, tôi đã vạch trần hắn, sau đó hắn bị đuổi đi."
Nghe xong, chủ cửa hàng nhíu mày, rồi vẻ mặt lại giãn ra, khinh bỉ hừ một tiếng: "Ông lão đó chuyên làm chuyện ác, chắc chắn mang nhiều nghiệp chướng, trời xanh sẽ sớm thu hắn thôi!"
"May mà lần này có cô, không thì có thể hắn đã thực hiện được mưu kế."
Lương An Vãn chỉ cười cười, không đáp lại lời khen của anh.
Chủ cửa hàng biết ông lão đó là người xấu, không có năng lực thực sự, nhưng lại để Chu Hạ tìm đến ông ta, nhìn thấy ông ta lừa đảo mà không ngăn cản.
Có lẽ anh ta chỉ muốn bảo vệ bản thân, nhưng điều đó cũng khiến Lương An Vãn không còn muốn tiếp tục tiếp xúc.
Cô đặt những thứ cần mua lên bàn, chuẩn bị hỏi giá, thì cô gái nhỏ bên cạnh, vốn đã im lặng một lúc lâu, đột nhiên mở to đôi mắt sáng trong, ngây ngẩn nhìn cô, lẩm bẩm: “Sư… Sư tổ…”
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182: Phát trực tiếp bắt ma (8)
- Chương 183: Phát trực tiếp bắt ma (9)
- Chương 184: Phát trực tiếp bắt ma (10)
- Chương 185: Phát trực tiếp bắt ma (11)
- Chương 186: Phát trực tiếp bắt ma (12)
- Chương 187: Livestream Địa Phủ (1)
- Chương 188: Livestream Địa Phủ (2)
- Chương 189: Livestream Địa Phủ (3)
- Chương 190: Livestream Địa Phủ (4)
- Chương 191: Livestream Địa Phủ (5)
- Chương 192: Livestream Địa Phủ (6)
- Chương 193: Mượn Vận (1)
- Chương 194: Mượn Vận (2)
- Chương 195: Mượn Vận (3)
- Chương 196: Mượn Vận (4)
- Chương 197: Mượn Vận (5)
- Chương 198: Mượn Vận (6)
- Chương 199: Thỉnh phong (1)
- Chương 200: Thỉnh phong (2)
- Chương 201: Thỉnh phong (3)
- Chương 202: Thỉnh phong (4)
- Chương 203: Thỉnh phong (5)
- Chương 204: Thỉnh phong (6)
- Chương 205: Thỉnh phong (7)
- Chương 206: Thỉnh phong (8)
- Chương 207: Thuật Yểm Thắng (1)
- Chương 208: Thuật Yểm Thắng (2)
- Chương 209: Thuật Yểm Thắng (3)
- Chương 210: Thuật Yểm Thắng (4)
- Chương 211: Thuật Yểm Thắng (5)
- Chương 212: Thuật Yểm Thắng (6)
- Chương 213: Thuật Yểm Thắng (7)
- Chương 214: Thuật Yểm Thắng (8)
- Chương 215: Thuật Yểm Thắng (9)
- Chương 216: Tiền kiếp - Hiện tại (1)
- Chương 217: Tiền kiếp - Hiện tại (2)
- Chương 218: Tiền kiếp - Hiện tại (3)
- Chương 219: Tiền kiếp - Hiện tại (4)
- Chương 220: Tiền kiếp - Hiện tại (5)
- Chương 221: Tiền kiếp - Hiện tại (6)
- Chương 222: Tiền kiếp - Hiện tại (7)
- Chương 223: Tiền kiếp - Hiện tại (8)
- Chương 224: Tiền kiếp - Hiện tại (9)
- Chương 225: Toàn văn hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận