Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 35
Lời của Lương An Vãn vừa thốt ra, tất cả mọi người trong phòng đều khựng lại, bầu không khí chìm vào sự im lặng đáng sợ.
Một lát sau, từ phòng khách, một người đàn ông bước vào, trừng mắt nhìn Lương An Vãn: “Cô không biết trừ tà thì tới đây làm gì?”
Người đàn ông sau khi mắng Lương An Vãn liền quay sang chỉ trích Chu Hà, người đang ngạc nhiên không kém: “Anh đã bảo em thu xếp hành lý, đưa con gái đi kiểm tra ở bệnh viện lớn trên thành phố, em lại cố chấp đi tin vào mấy thứ mê tín phong kiến. Cứ cho là vậy đi, thế mà em còn đưa về một đứa nhóc con, còn chưa đủ lông đủ cánh. Nói xem, có ích gì không?”
Chu Hà vốn đang ngạc nhiên, không hiểu tại sao Lương An Vãn lại đột nhiên nói mình không biết trừ tà, rõ ràng ở cửa tiệm "Cổ Kim Nhất Mộng" cô ấy còn rất tự tin kia mà.
Chẳng lẽ cô thật sự bị lừa? Không nên tin tưởng những người trẻ tuổi như vậy sao?
Khi Chu Hà còn đang ngờ vực, thì người đàn ông nhà mình đã nổi giận, buông lời thô bạo, khiến cô không nhịn được mà đáp trả: “Em làm vậy là vì ai chứ? Không phải vì quá lo lắng cho Đình Đình sao? Không phải là em chưa từng đưa con đến bệnh viện, nhưng bệnh viện đều nói Đình Đình không có vấn đề gì. Em còn biết làm gì khác ngoài việc tìm đến thầy pháp?”
Lý Đằng đã quen với dáng vẻ dịu dàng của Chu Hà, nay nghe cô đáp lại một cách tức giận, không khỏi sững người, khí thế cũng dịu xuống.
Anh ta chỉ vào Lương An Vãn, nhưng ánh mắt lại hướng về phía Chu Hà: “Thế thì sao? Đây là vị thầy pháp mà em tìm cho Đình Đình sao? Vừa tới đã nói là không biết gì, vậy em đưa cô ta về làm gì, để ăn cơm tối chắc?”
Lý Đằng dường như đang trách mắng Chu Hà, nhưng ai ở đây cũng thấy rõ anh ta đang mắng xéo người khác.
Lời nói ấy là đang ám chỉ rằng Lương An Vãn không có khả năng mà lại dám nhận việc khó, liệu có phải cô ấy đến nhà họ để xin ăn không.
Đặng Đông Thanh nghe đến đây liền ngơ ngác, muốn đứng ra bênh vực Lương An Vãn: “Cô ấy thật sự rất giỏi…”
“Ta nói này, tiểu huynh đệ, ngay ở cửa tiệm "Cổ Kim Nhất Mộng" ta đã cảnh báo ngươi rồi, đừng tùy tiện gọi ai là đại sư, mà ngươi không nghe. Giờ thì hay rồi, ngươi cũng theo cô ta mất mặt, ta còn thấy tiếc cho ngươi nữa.” Vừa nói, ông lão gầy gò còn cố ý thở dài ra vẻ.
Đặng Đông Thanh vốn định nói rằng Lương An Vãn xem tướng rất chính xác, có lẽ chỉ là không giỏi về trừ tà, mong rằng Chu Hà và Lý Đằng đừng nhục mạ cô ấy như vậy.
Nhưng lời còn chưa dứt, ông đã bị ông lão gầy gò kia cố ý chen ngang, khiến trong lòng cậu bùng lên cơn giận.
“Ông…”
Vừa thốt ra một tiếng, Đặng Đông Thanh đột nhiên cảm nhận được một bàn tay lạnh lẽo đặt lên mu bàn tay của mình.
Cậu quay đầu, chạm phải ánh mắt phủ nhận của Lương An Vãn.
Lương An Vãn khẽ lắc đầu ra hiệu, bảo cậu không cần vội lên tiếng bênh vực cô, cứ để yên mà quan sát tình hình.
Ông lão gầy gò nhìn thấy động tác của hai người, càng trở nên đắc ý.
Trời biết lão đã vui sướng cỡ nào khi nghe Lương An Vãn thốt ra từ “không biết”.
Lão vốn nghĩ rằng, một người trẻ tuổi như cô, làm sao có thể tinh thông huyền học. “Đại sư” của Đặng Đông Thanh chắc chắn chỉ là hư danh.
Lão cố ý tâng bốc Lương An Vãn trước mặt Chu Hà, chính là để bây giờ có thể đạp lên cô làm bàn đạp!
Nhờ có sự so sánh với Lương An Vãn, Chu Hà nhất định sẽ tin rằng chỉ có lão mới là thầy pháp thực sự!
Mặc dù mọi thứ đều nằm trong tính toán, nhưng khi thực sự nghe những lời ấy, lão vẫn không kìm được niềm vui như muốn đốt pháo ăn mừng.
Lão đắc ý liếc nhìn Lương An Vãn đang im lặng, chủ động lên tiếng: “Cô Chu Hà, ông Lý Đằng, xin hãy nghe tôi nói, tôi có cách chữa khỏi cho con gái của hai vị.”
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
Bạn cần đăng nhập để bình luận