Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 928: Xuất quan

Tống Anh tự nhiên ngồi bên cạnh Thương Vi.

 

Với hiểu biết của nàng bây giờ về Thần giới, Thần giới vẫn có rất nhiều thần tiên.

 

Lớn lớn bé bé không đếm xuể, nhưng những người có tên tuổi vô cùng lớn thì có thể đếm được, chẳng hạn như Thiên quân chưởng quản chuyện trời đất, ngoài ra còn có các vị Thiên tôn của mười phương.

Nhưng các vị Thiên tôn của mười phương bây giờ đều không phải đại thần từ thời thượng cổ.

 

Bây giờ chỉ còn lại mười hai vị đại thần từ thời thượng cổ, trong đó có những người đã chuyển thế nhiều lần, thực lực cũng đã suy giảm đi nhiều, không còn được xếp vào cấp bậc cao nữa.



Còn Thương Vi, tuy rằng đã chuyển thế một lần, nhưng bản thể của hắn đặc biệt.

Miễn là bên sông Thiên Hà còn một tảng đá trấn sông thì hắn chỉ cần hồi phục từ từ, thực lực chỉ có tăng chứ không có giảm.

 

Trong số những đại thần từ thời thượng cổ còn lại, Phạn U là mạnh nhất, kế đó còn có hai vị ngang ngửa với Phạn U, còn những người khác đều không được xem là gì.

 

Dĩ nhiên, thần vị của những đại thần từ thời thượng cổ có thực lực mạnh mẽ như mấy người Thương Vi và Phạn U không bằng Thiên tôn, nhưng bọn họ lại được xem như đã thoát khỏi thế ngoại.

Cho dù mười Đại Thiên tôn hợp sức lại cũng không phải là đối thủ của bọn họ.

 

Nói một cách đơn giản, những người khác đều là một đám tôn tử, làm gì có chuyện tôn tử đối phó lão tổ tông?

Dưới Thần quân còn có Đế quân chưởng quản các con đường của Thần giới và sông tiên, Tinh quân chưởng quản trời, đất, các vì sao, Bảo quân chưởng quản nội vụ của thần tiên, Tiên quân...

Phân loại phức tạp nhưng cũng rất có trật tự.

 

"Thương Vi, đây là tiểu kiều thê ở nhân gian của ngươi sao? Gương mặt khá quen mắt.

Không biết nên xưng hô với tiên tử như thế nào?" Khởi Mộc thần quân cười nói.

 

Thương Vi không buồn ngẩng đầu lên, hoàn toàn không để ý đến hắn.

 

Nhưng Khởi Mộc thần quân cũng đã quen với chuyện này.

Không biết vì sao mà sau khi chuyển thế, Thương Vi không thích nói chuyện với bất kỳ ai, lúc nào cũng lạnh như băng.

 

Người mà hắn hỏi thật ra là tiểu tiên tử này.

 

Tống Anh ngước mắt lên, cười tủm tỉm: "Lúc ở nhân gian, ta tên là Tống Anh."

"Tống Anh? Cái tên này..." Khởi Mộc thần quân nhớ tới một vài ký ức không mấy tốt đẹp, "Thương Vi, chẳng lẽ ngươi nhìn trúng khí chất và tên của cô nương ở nhân gian này sao?"

Năm đó, khi quen biết Yêu Đế, bọn họ cho rằng nàng là một con rồng bình thường, thật sự tên là A Anh.

 

Cũng xưng hô như vậy nhiều năm.

 

Bây giờ nhìn thì thấy tuy rằng cô nương ở nhân gian này không giống Chúc Huỳnh nhưng lúc cười lên, thần thái của nàng thật sự có mấy phần tương tự.

 

"Ngươi quản nhiều quá rồi." Thương Vi mang vẻ mặt vô cảm, nói.

 

Khởi Mộc thần quân ngượng ngùng cười cười, đang muốn nói chuyện thì thấy Phạn U đi tới.

 

Hắn lập tức khiếp sợ: "Phạn U lại chịu xuất quan hôm nay ư?!"

Không chỉ hắn mà tất cả mọi người có mặt ở đây đều không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào Phạn U thần quân.

 

Phạn U thần quân đeo mặt nạ che khuất nửa khuôn mặt, trông thần bí hơn mấy phần.

Thân hình y mảnh khảnh, ánh mắt lạnh lùng, hơi âm trầm, nhưng lại hết sức quyến rũ.

Y chính là đại thần từ thời thượng cổ chưa từng chuyển thế, có ai mà không ái mộ mấy phần?

Nữ tiên ở đây đều hơi mất bình tĩnh.



Tống Anh híp mắt, cười lạnh một tiếng.



Nam hài rực rỡ như ánh mặt trời năm đó bây giờ trông như con chuột dưới cống ngầm, bắt đầu không nhận ra được nữa rồi.

Mắt nhìn của những người ở Thần giới đúng là có vấn đề.

 

Phạn U đi thẳng tới trước mặt Thương Vi, hành lễ: "Chúc mừng sư huynh quy vị."

Giọng của y cũng đã thay đổi không ít, hơi khàn khàn, đương nhiên đối với người khác mà nói thì đầy từ tính và hấp dẫn.

 

"Thử Viêm có ở đây không?" Thương Vi lập tức hỏi.

 

Sắc mặt của Phạn U thay đổi: "Sư huynh đã khôi phục ký ức rồi sao? Chúc mừng sư huynh.

Nhưng bây giờ, sư đệ đã quen sử dụng Thử Viêm.

Nếu sư huynh cũng muốn có một vật cưỡi thì chi bằng đến rừng thú chọn một con đi."

Thú vật trong rừng đều là yêu quái đời sau của Yêu giới, chẳng qua là sức mạnh đều bị áp chế, có chút linh trí nhưng không thể hóa hình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận