Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương
Chương 175: [Ngoại truyện] Rất thích em gái
Du Tinh Tử cầm trên tay món quà đã chuẩn bị cho bé Châu Châu và lên đường cùng Triệu Tuế Tuế, Hoắc Phạn Âm và Ngô Tiểu Cao.
Khi chuẩn bị đến nhà Thẩm Mộ Khanh, từ xa đã nhìn thấy Thẩm Mộ Khanh dắt theo Châu Châu đứng ở khu vườn nhỏ trước cổng để đón khách.
Thẩm Mộ Khanh cũng đã nhìn thấy bọn họ, đôi mắt cong lên vẫy tay với hai người.
Nhưng Du Tinh Tử lại không đi nổi nữa, sau khi mỉm cười với Thẩm Mộ Khanh liền thuận theo cánh tay cô mà nhìn sang cô bé đứng ở bên cạnh.
Cô bé có làn da rất trắng, mái tóc vàng xoăn sóng, đôi môi đỏ và hàm răng trắng.
Lông mày cực kỳ giống với cha Fred Keith, đôi mắt cáo khác hoàn toàn với đôi mắt to tròn của mẹ Thẩm Mộ Khanh.
Đôi mắt màu xanh lá nhạt sáng lấp lánh như vừa được xuất xưởng, dù trời đã chập choạng tối nhưng đôi mắt ấy vẫn sáng long lanh.
“Em gái!” Du Tinh Tử còn chưa kịp gặm nhấm được gì, Hoắc Phạn Âm đang được cô ấy dắt tay đột nhiên gạt tay mẹ ra, hét lớn gọi tên Châu Châu rồi nhanh chóng chạy tới.
Hoắc Phạn Âm ôm Châu Châu, vừa cười vừa thơm lên gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của em gái.
Triệu Tuế Tuế cười, nháy mắt với Tinh Tử rồi bước chân cũng nhanh hơn.
“Tinh Tử, Tuế Tuế, lâu lắm rồi mới được gặp các cậu!”
Vừa gặp mặt, ba người đã chạy tới ôm nhau.
“Lần trước có dịp tới Đức một chuyến mà bận quá không đến thăm cậu được.” Du Tinh Tử vẫn cảm thấy tiếc nuối, mấy năm qua cô ấy và Thẩm Mộ Khanh đã trở thành cộng sự, hai bên vẫn luôn giữ liên lạc với nhau, đáng tiếc là vì công việc quá bận rộn nên bỏ lỡ không ít cơ hội gặp mặt.
Thẩm Mộ Khanh mở to mắt cười nói đùa: “Đúng vậy đó, sếp Du đúng là bận thật đó nha!”
Nói xong thì đưa tay mời mọi người vào trong nhà: “Mau vào nhà đi mọi người, ở bên ngoài nóng lắm.”
Không cần đến sự giúp đỡ của Thẩm Mộ Khanh, Châu Châu đã được Ngô Tiểu Cao và Hoắc Phạn Âm dẫn vào trong nhà.
Ngồi trên ghế sofa, Du Tinh Tử và Triệu Tuế Tuế tự nhiên có cơ hội gần gũi với Châu Châu.
Vừa ôm cô bé vào lòng vừa mỉm cười hỏi: “Cháu tên là Châu Châu đúng không?”
Du Tinh Tử sợ cô bé không hiểu nên dùng tiếng Anh, nào ngờ cô bé cười toe toét, mỉm cười gật đầu đáp lại bằng tiếng Trung: “Vâng ạ, cháu là Châu Châu.”
Du Tinh Tử kinh ngạc ngẩng đầu, không khỏi giơ ngón cái lên với Thẩm Mộ Khanh: “Cậu được đấy nhờ, Châu Châu còn nói được cả tiếng Trung luôn này!”
Thẩm Mộ Khanh gật đầu, siết chặt bàn tay nhỏ bé của Hoắc Phạn Âm: “Tớ và Keith còn đang định gửi con bé về Trung Quốc để đi học một thời gian, con bé này nghịch ngợm lắm, nhất định phải cho nó trải nghiệm thử giáo dục bắt buộc ở Trung Quốc thôi.”
“Cậu cũng ác thật đấy!” Du Tinh Tử cười, tự vỗ ngực: “Sau này Châu Châu mà tới đây, bọn tớ nhất định sẽ chăm sóc tốt cho con bé!”
Thẩm Mộ Khanh cũng có dự tính như vậy, công việc chính của cô và Fred Keith đều ở nước ngoài, tới lúc đó cũng muốn gửi Châu Châu tới nhà Du Tinh Tử và Triệu Tuế Tuế một thời gian.
“Được thôi!” Mối quan hệ của ba người rất thân thiết, lần này là Du Tinh Tử hứa trước, Thẩm Mộ Khanh cũng không hề từ chối, lập tức đồng ý.
“Tuyệt quá! Con có em gái rồi này!”
Hoắc Phạn Âm ôm lấy cánh tay Thẩm Mộ Khanh, dụi vào người cô một cách thân mật: “Dì Thẩm thật tuyệt vời!”
Mới chớp mắt, Hoắc Phạn Âm từ bánh bao nhỏ đã trở thành một thiếu nữ rồi, Thẩm Mộ Khanh vẫn luôn thích đứa trẻ này, thấy cô bé càng ngày càng xinh đẹp, trong lòng cô cũng cảm thấy tan chảy.
“Phạn Âm cũng là một đứa bé ngoan đó nha.”
Thẩm Mộ Khanh nhìn sang, chỉ vào Hoắc Phạn Âm, giới thiệu với Châu Châu: “Châu Châu, đây là chị Phạn Âm.”
Rồi cô chỉ vào cậu bé đẹp trai đứng bên cạnh Triệu Tuế Tuế: “Còn đây là anh Tri Hứa, con gọi là anh Tiểu Cao cũng được.”
Châu Châu hôm nay lại ngoan ngoãn lạ thường, dường như cô bé cũng biết cách làm cho cha mẹ tự hào, gọi dạ bảo vâng, bảo thơm một cái là sẽ thơm một cái, ngoan không có chỗ nào để chê.
Mới chơi cùng Châu Châu một lúc, Hoắc Phạn Âm đã rất thân thiết với cô bé.
Mặt khác, Ngô Tiểu Cao lúc đầy còn tỏ ra thờ ơ, lạnh lùng trước mặt em gái, về sau thấy hai người kia chơi vui quá nên cũng chạy lại theo, không tới một phút, hình tượng nhân vật vừa cố gắng xây dựng đã bị sụp đổ.
Thẩm Mộ Khanh nấu một bàn đầy đồ ăn, vừa đặt đĩa thức ăn lên bàn, cánh cửa biệt thự liền mở ra.
Danh sách chương
- Chương 1: Cô này, cô vẫn ổn chứ?
- Chương 2: Chắc chắn sờ rất sướng tay
- Chương 3: Thâm Hải Di Châu
- Chương 4: Cô bé, đừng nhìn tôi kiểu đó
- Chương 5: Anh là một người tốt
- Chương 6: Trở lại trang viên
- Chương 7: Anh đang hôn cô
- Chương 8: Sự xấu xa
- Chương 9: Biến mất
- Chương 10: Tìm thấy
- Chương 11: Em phải trả một ít chi phí cho nó
- Chương 12: Sẵn lòng
- Chương 13: Anh ấy rất thích cô
- Chương 14: Bị thương
- Chương 15: Ngủ quên
- Chương 16: Anh đừng giận nữa
- Chương 17: Anh còn giận à?
- Chương 18: Đề nghị không được thông qua, bác bỏ
- Chương 19: Làm anh hài lòng
- Chương 20: Không được cười
- Chương 21: Tôi không thèm sợ anh đâu
- Chương 22: Tức giận
- Chương 23: Tôi đảm bảo
- Chương 24: Tất cả đều nghe theo em, tất cả
- Chương 25: Người đàn ông như tên điên này
- Chương 26: Vui buồn bất thường.
- Chương 27: Đột phá
- Chương 28: Hèn hạ
- Chương 29: May mắn
- Chương 30: Kiểu như cô
- Chương 31: Vinh quang của gia tộc Fred
- Chương 32: An Toàn
- Chương 33: Bảo vệ
- Chương 34: Phục vụ
- Chương 35: Khanh Khanh
- Chương 36: Rắn Đuôi Chuông
- Chương 37: Mùi vị của sự tự do
- Chương 38: Đua xe
- Chương 39: Một triệu đô la Mỹ
- Chương 40: Chỉ muốn sống sót
- Chương 41: Chiêm bao
- Chương 42: Rời đi ngay lập tức
- Chương 43: Ai bảo cô đến?
- Chương 44: Vô hồn
- Chương 45: Vì em
- Chương 46: Bị mù
- Chương 47: Em hôn anh một cái được không?
- Chương 48: Anh sẽ
- Chương 49: Đến thăm
- Chương 50: Ghi nhớ
- Chương 51: Chúng ta là bạn
- Chương 52: Món quà tốt nhất
- Chương 53: Thăng hoa
- Chương 54: Em xin phê bình
- Chương 55: Tách bạch với cuộc đời
- Chương 56: Chỉ tin vào mình
- Chương 57: Chó hoang
- Chương 58: Con mồi
- Chương 59: Tiểu Yên
- Chương 60: Tính hướng bình thường
- Chương 61: Cảm thấy rất thú vị
- Chương 62: Không cần thiết
- Chương 63: Vật phẩm đặc biệt
- Chương 64: Nụ hôn của đấng cứu thế
- Chương 65: Finn Eve
- Chương 66: Người cuối cùng giành được
- Chương 67: Cô ấy nói không sai
- Chương 68: Anh cần nụ hôn của em
- Chương 69: Lời mời
- Chương 70: Cưỡi ngựa
- Chương 71: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 72: Ngựa Ả Rập thuần huyết
- Chương 73: Điên rồi!!
- Chương 74: Va chạm
- Chương 75: Lại đây với anh
- Chương 76: Vô phương cứu chữa
- Chương 77: Trong giây lát
- Chương 78: Ừ, anh nói chuyện không giữ lời
- Chương 79: Niềm vui sướng khác lạ
- Chương 80: Nguyện trung thành với em
- Chương 81: Chỉ có một người
- Chương 82: Khát vọng chuyện gì?
- Chương 83: Có qua có lại
- Chương 84: Sự chú ý
- Chương 85: Berlin
- Chương 86: Xavier và Leo
- Chương 87: Một loại tự do khác
- Chương 88: Anh chưa từng quên!
- Chương 89: Tôi nhất định sẽ giúp cô
- Chương 90: Nhất định phải khóc
- Chương 91: Nghỉ phép
- Chương 92: Không có gì hết
- Chương 93: Ngày khác chi bằng hôm nay
- Chương 94: Thu xếp
- Chương 95: Em là người dễ thương nhất
- Chương 96: Chuyện xấu
- Chương 97: Lựa chọn kiên định
- Chương 98: Yêu
- Chương 99: Người quen
- Chương 100: Âm mưu
- Chương 101: Tôn trọng tự do
- Chương 102: Khoảnh khắc ngủ say
- Chương 103: Có người không chờ được nữa
- Chương 104: Cạm bẫy
- Chương 105: Đưa dao đây
- Chương 106: Con giống hơn bất kỳ ai
- Chương 107: Đạt được những gì cô mong muốn
- Chương 108: Món quà dành tặng vợ anh
- Chương 109: Vị tổng giám đốc quê mùa
- Chương 110: Bất kỳ ai đều không được phép
- Chương 111: Keith từng nói tôi mặc sườn xám rất đẹp
- Chương 112: Chúng ta đang đứng trong ánh sáng
- Chương 113: Đợi em
- Chương 114: Đồ ngọt trước bữa cơm
- Chương 115: Em có biết không?
- Chương 116: Sẽ là con chứ?
- Chương 117: Mọi khổ cực, đều không đáng nhắc đến trước tình yêu
- Chương 118: Tôi đến là để tìm cô
- Chương 119: Không chỉ có chừng đó
- Chương 120: Đính hôn
- Chương 121: Mùi của gia đình
- Chương 122: Thời cơ
- Chương 123: Bạn cũ
- Chương 124: Đây là vợ tôi
- Chương 125: Vì anh, vì một mình anh
- Chương 126: Tiên nữ
- Chương 127: Em phải đền bù cho anh
- Chương 128: Cô gái mơ hồ
- Chương 129: Quan trọng là giờ phút này chúng ta ở bên nhau
- Chương 130: Vợ tôi, Khanh Khanh
- Chương 131: Dolores, mệt lắm à?
- Chương 132: Về nhà của chúng ta
- Chương 133: Chồng già vợ trẻ
- Chương 134: Đương nhiên
- Chương 135: Đều rất hạnh phúc
- Chương 136: Hờn dỗi
- Chương 137: Sẽ có, tất cả mọi thứ đều sẽ có
- Chương 138: Trà chiều
- Chương 139: Xin chào, lần đầu tiên nói chuyện với nhau
- Chương 140: Dùng mạng của tôi
- Chương 141: Anh ấy đang sợ hãi
- Chương 142: Anh sẽ giết cậu ta, bất kể dùng cách nào
- Chương 143: Anh mạnh mẽ hơn em tưởng tượng rất nhiều
- Chương 144: Giống như một tình yêu đã trải qua sinh tử trong thời chiến
- Chương 145: Thượng đế, xin người hãy tha thứ cho người con yêu
- Chương 146: Anh hiểu
- Chương 147: Ba thiếu một
- Chương 148: Những đứa trẻ nghịch ngợm đã về
- Chương 149: Sinh thêm một đứa là đủ một bàn bốn người
- Chương 150: Sức hấp dẫn
- Chương 151: Lời tâm tình quê mùa
- Chương 152: Sao lại không yêu em chứ?
- Chương 153: Mối gắn kết thần kỳ
- Chương 154: Thai giáo
- Chương 155: Bé lớn và bé con anh đều sẽ bảo vệ thật cẩn thận
- Chương 156: Yêu thích không nỡ rời tay
- Chương 157: Việc cuối cùng trước khi kết thúc
- Chương 158: Trái tim tôi
- Chương 159: Fred and Khanh
- Chương 160: 20:00
- Chương 161: Phía Đông Myanmar
- Chương 162: Xem ra cô vẫn chưa hiểu
- Chương 163: Đây là lần cuối cùng
- Chương 164: Cậu là cái thá gì?
- Chương 165: Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình sau lưng
- Chương 166: Bất từ thanh sơn, tương tùy dữ cộng* (Hoàn chính văn)
- Chương 167: [Ngoại truyện] Sẽ không ứng nghiệm lên em
- Chương 168: [Ngoại truyện] Hương vị của mùa xuân
- Chương 169: [Ngoại truyện] Anh thuộc về em
- Chương 170: [Ngoại truyện] Chuyện của Dolores
- Chương 171: [Ngoại truyện] Xứng đáng
- Chương 172: [Ngoại truyện] Bé con đến rồi
- Chương 173: [Ngoại truyện] Bảo vật quý giá nhất
- Chương 174: [Ngoại truyện] Sinh nhật của bé Châu Châu
- Chương 175: [Ngoại truyện] Rất thích em gái
- Chương 176: [Ngoại truyện] Hoắc Dung
- Chương 177: [Ngoại truyện] Rất thích anh trai (Hoàn toàn văn)