Xuyên Qua Làm Nhân Vật Quần Chúng, Vô Tình Dạy Một Đám Đồ Đệ Thành Thánh Nhân
Chương 54: Tiểu Thực Thần – Trương Mặc Sênh
Sau khi mua được cá, Nguyễn Đông Thanh bèn bảo Hồng Đô đóng băng nó lại thật nhanh. Chỉ thấy cô nàng đưa tay ra, lướt qua thân cá một cái, lập tức cả con cá đã cứng ngắc như đá.
Nguyên Phương chẳng rõ vị Bích Mặc tiên sinh này vì sao lại phải đóng băng con cá lại, song cũng không hỏi nhiều, chỉ nghĩ:
“Tiên sinh làm việc ắt có thâm ý. Mình chớ nên nhiều lời là hơn.”
Ba người quay lại hội họp với Trần Dũng, vừa lúc thấy truyền tống trận hoạt động. Nguyễn Đông Thanh chỉ thấy từng đạo phù văn tối nghĩa khắc lên những phiến đá chầm chậm sáng lên, giữa chúng dường như có một loại liên hệ huyền diệu kỳ bí nào đó hắn không hiểu nổi. Chỉ nghe “xoẹt” một cái, không trung trên tế đàn bị xé ra một vết rách, kích thước cũng có một trượng ngang, một trượng cao, đủ cho cỗ xe bò đi qua một cách thoải mái.
“Bước qua đi. Thời gian có hạn, chớ có chậm chễ.”
Lính trấn thủ thấp giọng, giục.
Nhóm Đông Thanh có giấy thông hành do Vũ Tùng Lâm cấp, nên được ưu tiên đi trước. Gã chỉ thấy phía sau vết rách là cả một thành phố phồn hoa đô hội trải ra ngút tầm mắt, lại thấy Hồng Đô đang lon ton bước bên cạnh, chẹp miệng một cái:
“Hóa ra truyền tống trận của thế giới này hoạt động giống như cửa thần kỳ. Thú vị.”
Nguyễn Đông Thanh nhớ tiểu thuyết mạng từng đọc, các truyền tống trận hoạt động gần giống siêu không gian – hyper space – trong phim khoa học viễn tưởng. Muốn đi từ nơi này qua nơi khác, vẫn phải di chuyển một thời gian trong đường hầm, hơn nữa còn phải lo tránh bão không gian đánh tới. Còn truyền tống trận của Huyền Hoàng giới, hay ít nhất là của Thủy Thượng quan thì cực kỳ an toàn, không cần phải di chuyển qua siêu không gian, giống như điểm đến và điểm đi sát vào nhau vậy.
Ba người Hồng Đô, Nguyên Phương, Trần Dũng không rõ ‘cửa thần kỳ’ là ý gì. Chỉ có con bò là đã quá quen với cái kiểu thỉnh thoảng lại không cẩn thận “phọt” ra một câu không đầu không đuôi, chẳng hiểu nổi của Bích Mặc tiên sinh, nên cũng không buồn phản ứng nữa.
Bước qua cánh cổng, ba người đã đến được Quảng Lăng.
Trần Dũng nói:
“Tiên sinh, muốn dùng truyền tống trận ở đây thì cần trả phí, xếp hàng. Bây giờ tại hạ đi trước một chuyến.”
Sau đó nhanh nhẹn lẫn vào dòng người, chẳng mấy đã không thấy tung tích.
Nguyễn Đông Thanh chính đang rảnh rỗi, bèn bảo Nguyên Phương dẫn mình đến chỗ truyền tống trận đi Mỹ Vị sơn trang chờ Trần Dũng.
Quảng Lăng thành là một tòa sơn thành, xây theo thế núi Trường Kiều. Một tòa thành phân làm năm quận Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ, chia theo độ cao. Giữa các quận, người ta kè đá làm đường núi, dùng gỗ làm lan can, chuyên dùng để đi lại.
Nguyễn Đông Thanh thấy đường núi gập ghềnh, không tiện để xe bò di chuyển, bèn nói:
“Hai người ai có nhẫn chứa đồ thì cảm phiền cất giúp cái xe.”
Hồng Đô dùng một tay nâng cái xe bò, sau đó đút thẳng vào cái túi trước ngực. Nguyễn Đông Thanh nhìn trố mắt, giơ bàn tay, nói:
“Hồng Đô. Lấy chong chóng tre ra cho dùng một chút.”
“Chong chóng tre là gì vậy tiên sinh?”
“Nói đùa thôi.”
oOo
Nguyễn Đông Thanh đặt Hồng Đô lên cưỡi bò, sau đó hắn đi bộ, Nguyên Phương dắt dây, theo đường núi mà đi. Dọc đường, tiếng chim rừng hót hòa lẫn vào tiếng lá cây xào xạc, hương thịt mới nướng xen lẫn mùi ớt tê tê cay cay truyền tới, khiến người ta khó mà không cảm thấy thư thái. Nguyễn Đông Thanh đưa tay tì lên lan can, nhìn xa, cười:
“Giả tỉ ở đây có cái đình nghỉ mát. Ngồi ăn thịt nướng, uống chén trà nóng thì chill phải biết.”
“Chiu?”
“Là thư giãn. Người trẻ tuổi ở quê nhà tôi hay nói như vậy.”
Hai người một bò cũng không để ý đến mấy lời kỳ quái mà Đông Thanh nói nữa, tiếp tục cùng hắn lên đường. Chẳng mấy chốc, ba người đã từ quận Hỏa nằm ở lưng chừng núi đi tới quận Thủy nằm cao hơn một bậc.
Bấy giờ, trên một quảng trường lớn nằm ngay trung tâm quận, không ngừng có truyền tống môn được mở ra. Kẻ tới, người đi không ngớt, tụ tập đông nghẹt đến gần một vạn người, choán đầy một khoảng không cỡ mười dặm vuông. Nguyễn Đông Thanh cũng phải chặc lưỡi cảm thán, rằng tuy mật độ người còn chưa bằng những đô thị ở địa cầu, song đặt ở một thế giới tu hành phong kiến như Huyền Hoàng giới đã là rất kinh người.
Có người, thì tất có mua bán.
Trên quảng trường lúc này cũng đứng đầy các quầy hàng, cửa tiệm. Có hàng quán đồ ăn, có sơn đông mãi võ, có bói toán, quả thực là tam giáo cửu lưu, mỗi nhà mỗi vẻ.
Ba người ngó đông nhìn tây một lượt, lại phát hiện chỗ tụ tập đông người nhất lúc này không phải đoán mệnh, không phải tạp kỹ, mà là một thiếu niên treo bảng hiệu: Tiểu Thực Thần.
Người này không cao, thấp hơn Lý Thanh Vân cơ hồ đến hai cái đầu. Mái tóc rễ tre ngả ngả màu hung đỏ, đuôi mày có một vết sẹo giống như là dao làm bếp cắt qua. Y mặc một bộ áo vải đơn sơ, đeo tạp dề làm bếp, quanh cổ cuộn một cái khăn quàng.
Nguyễn Đông Thanh bước lại gần, kéo một người cũng đang hóng hớt lại, hỏi:
“Huynh đài đây cho hỏi, vị Tiểu Thực Thần này đang làm gì mà đông người xem đến thế?”
“Trên đời chỉ có Thực Thần ở Mỹ Vị sơn trang, làm gì có Tiểu Thực Thần? Nhưng ta nói cho huynh đài nghe, thằng nhóc này cũng không phải cái loại thùng rỗng kêu to, vỗ ngực nói phét đâu. Nó có chân tài thực học cả đấy.”
“Xin huynh đài cho biết thêm.”
Nguyễn Đông Thanh càng nghe, càng thấy hiếu kỳ.
Cậu nhóc này dám đối đầu với Mỹ Vị sơn trang, tự xưng là Tiểu Thực Thần, quả thực khiến hắn thấy rất thú vị.
“Thì nó dựng lôi đài thách đấu. Vô luận là đan dược, đồ ăn, trà rượu gì đều có thể đưa lên. Nếu như nó không phân biệt được là độc hay bổ, nếm thử mà chết thì coi như thua. Nếu nó nếm xong, không nói được nguyên liệu dược vật thì coi như thua. Chỉ cần thắng được nó, nó mất mạng không cần đền, hơn nữa còn được nhận một vạn lượng.”
Người nọ kể đến đoạn này, chẹp miệng một cái, lại nói thêm:
“Nó bày lôi đài ở đây đã nửa tháng bất bại.”
“Lợi hại như vậy? Tiểu đệ cũng muốn được thử sức xem sao. Cảm tạ huynh đài đã cho biết.”
Nguyễn Đông Thanh chắp tay, vừa lúc lại nghe thằng nhóc lên tiếng:
“Các vị, vạn lượng bạc trắng đang để ở đây, lẽ nào cả thành Quảng Lăng ai cũng chê tiền của Trương Mặc Sênh này hay sao?”
“Tiểu tử chớ có trương cuồng!”
Gã vừa chỉ dẫn cho Nguyễn Đông Thanh chợt quát lên một tiếng, sau đó nhảy chéo lên một bước.
Trương Mặc Sênh cười, lấy một cái khăn thít quanh eo, hỏi:
“Huynh đài muốn thử?”
“Đương nhiên... là vị huynh đài này sẽ cho tiểu tử ngươi biết thế nào là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!”
Gã vừa nói, hai tay vừa đưa về phía Đông Thanh.
“Ồ. Không biết vị bằng hữu này của huynh đài tên họ là gì?”
Trương Mặc Sênh chuyển ánh nhìn về phía Bích Mặc tiên sinh, trong mắt đầy vẻ hiếu kỳ.
Tên kia bấy giờ mới á khẩu, quay sang chỗ Đông Thanh, cười gượng gạo:
“Mới nãy quên hỏi, không biết huynh đài đây xưng hô thế nào.”
Nguyễn Đông Thanh cạn lời.
Mọi người:
“...”
Trương Mặc Sênh:
“...”
Nguyễn Đông Thanh ho khan một cái, nói:
“Tại hạ họ Nguyễn, tên Đông Thanh, hôm nay đến đây quả thực có ý muốn thử xem cái lưỡi của vị Tiểu Thực Thần này có lợi hại đến thế hay không.”
oOo
Trương Mặc Sênh hơi tỏ vẻ ngờ vực.
Hơn hai năm qua cậu chàng mai danh ẩn tích, che giấu thân phận thật, lang bạt kỳ hồ, lên rừng xuống biển, đông tây nam bắc đều đã đi hết, sáu nước cũng đều đã có đấu chân. Đến đâu, Trương Mặc Sênh cũng mở lôi đài đấu phẩm vị, song mặc kệ là cao nhân ẩn sĩ hay hồ mị tà ma cũng chưa thắng được cậu ta.
Cái người tự xưng là Nguyễn Đông Thanh này nhìn bề ngoài không khác gì anh đồ nghèo ở quê, tuổi cao thi mãi không đỗ, thì có thể lấy ra được thứ gì quý giá hiếm gặp?
Chính vào lúc Trương Mặc Sênh còn đang suy nghĩ, thì đã nghe “đối thủ” của mình lên tiếng:
“Thứ lỗi, lần này đến bất ngờ chưa kịp chuẩn bị. Mong cậu chờ cho giây lát.”
“Cứ việc...”
Trương Mặc Sênh đáp gọn lỏn, song sự thất vọng trong lòng đã lại tăng thêm mấy phần. Lúc này, cậu ta đã dám chắc Nguyễn Đông Thanh đích thị là một anh đồ nghèo dưới quê, thấy vạn lạng bạc mới nổi lòng tham, muốn thử thời vận một phen.
Loại người này... Trương Mặc Sênh đã gặp nhiều, cũng chẳng hiếm lạ gì. Cả sáu nước Tề, Sở, Hoàng, Yến, Hàn, Thục không nơi nào mà không có loại người ôm tâm lý cầu may này.
Thế nhưng... Trương Mặc Sênh là ai?
Có thể ăn may được sao?
Một lát sau, cái vị tên Nguyễn Đông Thanh này đã bước lên, trên tay cầm một cái đĩa sứ. Trương Mặc Sênh thấy trên đĩa chỉ có vài lát thịt trắng trắng, mới cười:
“Huynh đài đây, nên biết muốn tham gia cũng phải đóng lệ phí đấy.”
“Chuyện đương nhiên. Chuyện đương nhiên. Không có lệ phí, chẳng phải khiến Tiểu Thực Thần đây nếm gãy lưỡi hay sao?”
Nguyễn Đông Thanh cười, đồng tình.
Trương Mặc Sênh thấy y dường như không hiểu ám chỉ của mình, càng trầm giọng:
“Huynh đài đã biết cần phải giao phí, thế mà vẫn mang một món đơn giản thế này đến đây. Dám hỏi có phải huynh đài thừa tiền tiêu không hết, hay đang nghi ngờ tại hạ lừa người lấy tiếng?”
Mấy năm qua, Trương Mặc Sênh thử không ít món.
Thế nhưng, phàm là người tham gia, nếu không đưa đan hoàn, canh thuốc, món hầm thập cẩm thì cũng là một món thịt băm nát, trộn bảy tám loại vào với nhau. Song... như vậy cũng không thể làm khó được Trương Mặc Sênh, đều bị cậu ta đoán trúng không sai không lệch một nguyên liệu nào.
Thế nhưng, Nguyễn Đông Thanh lại chơi bài quái dị.
Thái mấy lát thịt, đặt lên đĩa, sau đó...
Không có sau đó.
Trương Mặc Sênh bình thường làm người cũng dễ gần, thế nhưng cũng phải tự hỏi không biết đối phương là đang coi thường mình, hay là muốn ném tiền qua cửa sổ.
Danh sách chương
- Chương 1: Lão Thụ Cổ Viện
- Chương 2: Gian Phòng Phía Tây
- Chương 3: Bái Sư
- Chương 4: Đi Chợ
- Chương 5: Tướng Quân, Thiếu Niên
- Chương 6: Thanh Vân – Thanh Thiên Chi Vân
- Chương 7: Bích Mặc Tiên Sinh – Sâu Không Lường Được
- Chương 8: Long – Phượng
- Chương 9: Mộc Gia – Mộc Thanh Hiên
- Chương 10: Cố Nhân
- Chương 11: Lại Gặp Cố Nhân
- Chương 12: Ước Chiến
- Chương 13: Nguyễn Đông Thanh Dạy Hư Học Trò
- Chương 14: Dương Mưu
- Chương 15: Quỷ Đói
- Chương 16: Thanh Vân Thượng Đài
- Chương 17: Long Chưởng Đấu Quỷ
- Chương 18: Toái Đản Cuồng Ma Lý Thanh Vân
- Chương 19: Mộc Gia Phát Chẩn
- Chương 20: Lại Phải Đạo Văn
- Chương 21: Thiên Sư Đạo
- Chương 22: Chữ Số
- Chương 23: Tạ Hàn Thiên Lại Đến
- Chương 24: Cổ Vật Thần Bí
- Chương 25: Mới Đến Nước Sở
- Chương 26: Mẫu Hà Đạo
- Chương 27: Trận Đạo Trong Thiên Hạ Chia Ba Phần, Bần Đạo Chiếm Hết Hai
- Chương 28: Bội Tín
- Chương 29: Cụp Đuôi Mà Chạy
- Chương 30: Sát Thần Nghiêm Hàn
- Chương 31: Thiên Tài Tuyệt Thế: Lâm Lão Phu Tử
- Chương 32: Vỡ Nát Nho Tâm
- Chương 33: Trư Đế - Dực
- Chương 34: Đêm Muộn
- Chương 35: Xuống Nước
- Chương 36: Đáy Sông Ngân Hà
- Chương 37: Chạy Trối Chết
- Chương 38: Lựa Chọn Của Bạch Vũ Ngưng
- Chương 39: Rời Khỏi Đại Sở
- Chương 40: Mỹ Vị Sơn Trang
- Chương 41: Mèo Máy Này Có Chút... Bạo Lực
- Chương 42: Hổ Phụ Sinh Hồ Tử
- Chương 43: Tiên Sinh Thật Dễ Mềm Lòng
- Chương 44: Cắm Trại
- Chương 45: Thiên Cơ Các Quá Có Tiền
- Chương 46: Nhất Phẩm Lầu Đấu Giá Hội
- Chương 47: Phong Vân Tế Hội
- Chương 48: Quỷ Rừng
- Chương 49: Gà Con
- Chương 50: Sự Hoài Nghi Của Thượng Quan Trường Không
- Chương 51: Âm Dương Cải Mệnh Đan
- Chương 52: Nói Móc Và Hạ Nhục
- Chương 53: Thủy Thượng Ải Quan/hoàng Liên Sơn Man
- Chương 54: Tiểu Thực Thần – Trương Mặc Sênh
- Chương 55: Không Nhận Vạn Lượng Bạc
- Chương 56: Chảo Gang Phang Vô Lại, Nồi Chõ Gõ Lưu Manh
- Chương 57: Mời Hoàng Đế Đi Vi Hành
- Chương 58: Trà Dư Tửu Hậu, Xuân Tuyết Nhu Nhu
- Chương 59: Trương Mặc Sênh: Ta Chưa Chết?
- Chương 60: Thiếu Trang Chủ Không Được Hoan Nghênh
- Chương 61: Nguyễn Đông Thanh: Chẳng Có Nhẽ Ta Thực Sự Bị Sao Quả Tạ Chiếu Mạng?
- Chương 62: Bích Mặc Tiên Sinh? Chính Là Tại Hạ
- Chương 63: Trời Giúp Mỹ Vị Sơn Trang!
- Chương 64: Mỹ Vị Đấu Khai Mạc
- Chương 65: Lịch Đại Trang Chủ Hiển Thánh
- Chương 66: Bước Ngoặt Không Ngờ
- Chương 67: Đục Nước Béo Cò
- Chương 68: Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn, Kẻ Cắp Thì Gặp Bà Già
- Chương 69: Chỉ Vì Trù Đạo
- Chương 70: Võ Bảng Hội Bắt Đầu
- Chương 71: Tạ Hàn Thiên: Tình Báo Của Thiên Cơ Các Hóa Ra Cũng Chỉ Thế Thôi!
- Chương 72: Một Đấu Năm
- Chương 73: Long Tranh Hổ Đấu
- Chương 74: Giao Chiến
- Chương 75: Võ Hoàng – Lý Huyền Thiên
- Chương 76: Bổng Đả Chiến Thần
- Chương 77: Võ Bảng Hội Kết Thúc
- Chương 78: Về Nhà Thôi
- Chương 79: Phụ Chương Valentine: Lễ Tình Nhân Ở Lão Thụ Cổ Viện (1)
- Chương 80: Phụ Chương Valentine: Lễ Tình Nhân Ở Lão Thụ Cổ Viện (2)
- Chương 81: Đường Về Cổ Viện
- Chương 82: Khách Không Mời
- Chương 83: Quân Sư Của Long Tộc – Long Thanh Y
- Chương 84: Long Thanh Y: Rốt Cuộc Các Ngươi Là Rồng Hay Là Báo?
- Chương 85: Long Tộc Khiếp Sợ
- Chương 86: Sinh Vật Nhân Tạo?
- Chương 87: Nem Chua
- Chương 88: Đại Việt Thái Tử
- Chương 89: Tiên Sinh Phải Chăng Là Độc Cô Cầu Bại?
- Chương 90: Hóa Giải Khúc Mắc
- Chương 91: Bắt Tay Vào Làm Nem Chua
- Chương 92: Văn Đàn Chấn Động
- Chương 93: Túy Vân
- Chương 94: Kiếm Trì Tam Tổ
- Chương 95: Cổ Long Thành
- Chương 96: Thứ Lỗi, Tại Hạ Có Chỗ Dựa
- Chương 97: Một Viên Đá Ném Vào Hồ Nước, Gợn Sóng Lan Ra Cả Mặt Hồ
- Chương 98: Cao Nhân Bất Lộ Tướng
- Chương 99: Đăng môn tống thiếp
- Chương 100: Tiệc Cưới Bất Ổn
- Chương 101: Vạn Tử Thiên Hồng
- Chương 102: Thú Triều
- Chương 103: Loạn
- Chương 104: Đình Chiến Trạch
- Chương 105: “Thánh Tộc Thứ Sáu” Của Yêu Tộc
- Chương 106: Thiên Kiêu Thú Tộc
- Chương 107: Phụ Chương: Cuộc Phiêu Lưu Của Cải Thảo Và Tiểu Thực Thần 1
- Chương 108: Phụ Chương: Cuộc Phiêu Lưu Của Cải Thảo Và Tiểu Thực Thần 2
- Chương 109: Phụ Chương: Cuộc Phiêu Lưu Của Cải Thảo Và Tiểu Thực Thần 3
- Chương 110: Nho Môn Lại Đến Cửa Gây Chuyện
- Chương 111: Tiên Sinh Chẳng Nhẽ Không Nhận Ra Mình Là Cường Giả Tuyệt Thế?
- Chương 112: Hàng Xóm: Huyền Thanh Phu Nhân
- Chương 113: Bích Mặc Tiên Sinh Khẩu Chiến Quần Nho
- Chương 114: Tỉnh Quốc Dân Phú
- Chương 115: Sóng Dậy Bốn Phương
- Chương 116: Thiên Kiêu Của Kiếm Trì
- Chương 117: Cơm Thêm
- Chương 118: Bạch Đế Thành
- Chương 119: Làm Ơn Mắc Oán
- Chương 120: Kiếm Trì
- Chương 121: Thân Là Đàn Ông, Thà Chết Cũng Không Đánh Với Lý Thanh Vân!
- Chương 122: Thuộc Tính Ẩn Của Đỗ Thải Hà
- Chương 123: Toàn Trường Chấn Kinh: Lý Thiếu Hiệp Té Ra Còn Có Loại Sở Thích Này?
- Chương 124: Thương Lan Kiếm Vực
- Chương 125: Thế Giới Cổ Quái
- Chương 126: Nội Dung Chưa Được Cập Nhật, Vui Lòng Quay Lại
- Chương 127: Giết Gà Dọa Khỉ? Sao Ta Lại Không Biết?
- Chương 128: Cố Thi Âm
- Chương 129: Dự Giờ
- Chương 130: Thầy Của Các Trò Chỉ Là Phu Tử Dân Dã
- Chương 131: Thầy Bói Thần Bí
- Chương 132: Gia Cát Lượng – Giả Cát Tường
- Chương 133: Giả Cát Tường: Cái Tên Nguyễn Đông Thanh Này Hẳn Phải Có Hệ Thống Xịn Hơn!
- Chương 134: Đại Hội Võ Lâm
- Chương 135: Đối Thủ Đáng Sợ
- Chương 136: Một Đao Thị Uy
- Chương 137: Hống Hách Ngông Cuồng
- Chương 138: Dạo Này Chúng Ta Đánh Lôi Đài Có Hơi Nhiều
- Chương 139: Cao Thủ Trong Bí Cảnh: Boykodonvippro96
- Chương 140: Một Đường Hát Vang???
- Chương 141: Trận Đấu Cam Go
- Chương 142: Chân Tướng Sự Việc
- Chương 143: Đại Chiến Nhậm Ngã Cuồng
- Chương 144: Vô Tướng Chỉ Kiếm
- Chương 145: Thắng Lợi
- Chương 146: Tìm Gặp Sở Tinh Hà
- Chương 147: Thương Thế Của Sở Tinh Hà
- Chương 148: Bích Mặc Tiên Sinh Chả Lẽ Thật Sự Là Cường Giả Mới Chu Du Thiên Ngoại Trở Về?
- Chương 149: Thợ Săn Và Con Mồi
- Chương 150: Ba Mặt Một Lời... Nhiều Cách Hiểu
- Chương 151: Bích Mặc Tiên Sinh Dạy Học Trò
- Chương 152: Văn Tế Thập Loại Chúng Sinh
- Chương 153: Bạch Đế Thành Chủ
- Chương 154: Sóng Gió Thiên Hạ
- Chương 155: Lệ Chi Viên Tam “Anh” Kết Nghĩa
- Chương 156: Bích Mặc Tiên Sinh Bị Thương
- Chương 157: Chuyện Truyền Miệng Về Bích Mặc Tiên Sinh
- Chương 158: Long Nữ Thích Ca Hát
- Chương 159: Huyền Hoàng Giới Có Internet???
- Chương 160: Đại Quân Vây Núi
- Chương 161: Chương Đặc Biệt: Trả Lời Một Số Câu Hỏi Và Giao Lưu Cùng Độc Giả
- Chương 162: Bích Mặc Tiên Sinh Gặp “Chủ Tịch”
- Chương 163: Đánh Lén
- Chương 164: Đắn Đo
- Chương 165: Hai Âm Mưu Gia Ta Nhìn Cô, Cô Nhìn Ta, Không Ai Hiểu Chuyện Gì Xảy Ra
- Chương 166: Thái Tử Và Thái Giám
- Chương 167: Trọng Trách Của Bích Mặc Tiên Sinh
- Chương 168: Người Đi, Kẻ Đến
- Chương 169: Nghiêm Quảng Đến Đại Việt
- Chương 170: Long Tộc Tiểu Công Chúa
- Chương 171: Bích Mặc Tiên Sinh Bị Ám Sát?
- Chương 172: Trầm Ngư Lạc Nhạn, Bế Nguyệt Tu Hoa
- Chương 173: Giang Thượng Sát Cục
- Chương 174: Trước Khi Lâm Trận, Đọc Tiểu Thuyết Cái Đã
- Chương 175: Sử Gia Thần Công – Trường Hà Dư Ảnh
- Chương 176: Hữu Duyên?
- Chương 177: Đao Kiếm Hợp Bích
- Chương 178: Toái Đản Cuồng Ma Đánh Nhà Sư
- Chương 179: Ve – Bọ Ngựa – Chim Sẻ
- Chương 180: Thành Đông Thanh
- Chương 181: Oan Gia Ngõ Hẹp
- Chương 182: Hoắc Minh Hạo
- Chương 183: Tính Toán Của Thư Viện
- Chương 184: Đại Náo Thanh Tùng Thư Viện
- Chương 185: Người Từ Hạ Giới
- Chương 186: Nhạc Ban Khủng Hoảng
- Chương 187: Vi Tát Đại Sư
- Chương 188: Kiều Minh Long Xuất Hiện
- Chương 189: Nhất Phẩm Thị
- Chương 190: Núi Hoang Trăng Lạnh
- Chương 191: Phụ Chương: Anh Thầy Bói Họ Lã (1)
- Chương 192: Phụ Chương: Cô Thợ Thủ Công Họ Hàn (2)
- Chương 193: Phụ Chương: Bùi Thiếu Muốn Đầu Tư (3)
- Chương 194: Phụ Chương: Nhiệm Vụ Mới Của Bùi Thiếu (4)
- Chương 195: Phụ Chương: Tóm Tắt Các Thế Lực Đã Được Giới Thiệu
- Chương 196: Nhân Trung Chiến Hổ
- Chương 197: Chúng Đệ Tử Kiếm Trì: Đỗ Tiểu Thư Rất Đáng Sợ!
- Chương 198: Lã Gia Cố Sự
- Chương 199: Người Hai Mệnh Số
- Chương 200: Gặp Người Quen Cũ
- Chương 201: Bạo Tạc
- Chương 202: Cứu Binh Kiếm Trì
- Chương 203: Chưởng Ấn Quan
- Chương 204: Vào Ngục Tạm Giam
- Chương 205: Ám Sát
- Chương 206: Nữ Thí Chủ, Bần Ni Tính Được Ngươi Sắp Gặp Tai Nạn Thương Cân Động Cốt
- Chương 207: Trương Mặc Sênh Vào Lệ Chi Tiểu Uyển
- Chương 208: Tiểu Thực Thần: Lão Tổ Cứu Mạng!!!
- Chương 209: Trương Mặc Sênh Đấu Long U
- Chương 210: Lê Khuynh Thành
- Chương 211: Trương Mặc Sênh: Hóa Ra Long U Không Đáng Sợ, Lê Khuynh Thành Mới Là Đồng Đạo Với Tam Sư Tỷ
- Chương 212: Bích Mặc Tiên Sinh Thả Dây Dài Câu Cá Lớn
- Chương 213: Tiểu Thực Thần Đấu Khẩu Chiến Vương
- Chương 214: Trung Niên Đầu Trọc Ra Vẻ Thần Bí
- Chương 215: Lạnh Và Kinh Dị
- Chương 216: Huyết Điền Lãnh Kính Hồ
- Chương 217: Vân Nguyên Nhân Tràng
- Chương 218: Cửu Cảnh Chi Danh
- Chương 219: Long U: Các Người Đoán Thử Xem Món Cuối Này Tên Là Gì?
- Chương 220: Tắm Chung – Phong Tục Của Sứ Quan Đại Tề
- Chương 221: Thiên Hộ, Chủ Quán Và Tăng Nhân
- Chương 222: Sự Khó Xử Của Hồ Ma Thành Chủ
- Chương 223: Yêu Sách Của Thượng Quan Trường Không
- Chương 224: Kế Sách Của Bích Mặc Tiên Sinh
- Chương 225: Huyền Thanh: Kỳ Thực Bản Cung Rất Ham Chơi
- Chương 226: Nhân – Quả - Hai Người
- Chương 227: Ải Quan Lâm Phong Vân Tế Hội
- Chương 228: Giám Bảo Thần Mục Tiến Giai
- Chương 229: Kịch
- Chương 230: Đáng Thương Thay Đỗ Bảng Nhãn, Nằm Không Cũng Trúng Đạn
- Chương 231: Món Ăn Kỳ Lạ – Lưỡng Phật Đấu Thuyết Ký
- Chương 232: Chân Tướng
- Chương 233: Bao Tinh Bạch
- Chương 234: Thách Đấu Luận Đạo
- Chương 235: Đến Thành Hải Nha
- Chương 236: Cục Băng Gác Cổng
- Chương 237: Kinh Biến Ở Cổng Thành
- Chương 238: Lý Thanh Vân Làm Xuy Sự Binh (*)
- Chương 239: Khi Người Eq Thấp Động Não
- Chương 240: Sự Thật
- Chương 241: Long Đình Đối Tụng Lục (Thượng)
- Chương 242: Long Đình Đối Tụng Lục (Hạ)
- Chương 243: Thân Thế Của Quan Hạ Băng
- Chương 244: Phiền Toái Tìm Đến Cửa
- Chương 245: Phi Lưu Bích
- Chương 246: Đấu Binh – Đấu Tướng
- Chương 247: Liên Thắng Ba Trận
- Chương 248: Thế Như Chẻ Tre
- Chương 249: Điện Hạ Và Tiên Sinh
- Chương 250: Sát Thần Điện
- Chương 301: Lã Vọng Thiên: Hồ Lô Của Huynh Đài Có Bán Thuốc Bổ Máu Không?
- Chương 302: Thăm Khám
- Chương 303: Giấc Mơ Kỳ Lạ
- Chương 304: Bất Ngờ
- Chương 305: Buổi Hẹn Luận Đạo
- Chương 306: Bích Mặc Tiên Sinh: Là Ai Đã Nhét Cái Phật Đạo Này Vào Trong Tay Ta?
- Chương 307: Đa Vũ Trụ Đấu Đa Vũ Trụ
- Chương 308: Hố Đen Nuốt Gọn Núi Tu Di
- Chương 309: Hưu Hướng Như Lai
- Chương 310: Oan Gia Ngõ Hẹp
- Chương 311: Trư Vương Chiến Lý Thanh Vân
- Chương 312: Một Chiêu
- Chương 313: Âm Mưu
- Chương 314: Trần Phan Nam Của Ngọc Hư Cung
- Chương 315: Nhập Hải
- Chương 316: Bên Dưới Ngọn Sóng
- Chương 317: Du Long Đao Hoành Không Xuất Thế
- Chương 318: Phạt Hải Kiếm Thánh?
- Chương 319: Phạt Hải Chi Mê
- Chương 320: Táng Hoa
- Chương 321: Mụ Điên Quan Hạ Băng
- Chương 322: Trần Phan Nam Khổ Chiến Thú Triều
- Chương 323: Hổ Hình Xích Tùng Kiếm
- Chương 324: “Lão Tổ”
- Chương 325: Mâu Thuẫn
- Chương 326: Huyết Chiến
- Chương 327: Tam Anh Chiến Hải Thú
- Chương 328: Ý Đồ Của Lý Thanh Minh
- Chương 329: Trình Chân Kim
- Chương 330: Bình Minh
- Chương 331: Vườn Không Nhà Trống
- Chương 332: Gặp Cửu Liên Vương
- Chương 333: Sự Thật Về Trang Bức Thần Giáo
- Chương 334: Hội Đồng Phượng Tộc
- Chương 335: Quân Cờ Phá Sát Cục?
- Chương 336: Nhất Phẩm Tuyền
- Chương 337: Nhậm Chức Quan Vận Lương
- Chương 338: Hàn Gia – Hàn Phú Quý
- Chương 339: Nhận Hàng
- Chương 340: Biến Cố
- Chương 341: Những Chuyện Vặt Vãnh Giữa Chiến Tranh Ác Liệt
- Chương 342: Hội Ngộ
- Chương 343: Lịch Đăng Tết Giáp Thìn 2024 Và Một Số Trao Đổi, Chia Sẻ Từ Nhóm Tác
- Chương 344: Phản Kích Của Đan Dược Hội
- Chương 345: Đại Dịch Quan Lâm
- Chương 346: Hồng Vân Ra Tay
- Chương 347: Chưởng Ấn Quan – Nguyễn Đông Thanh
- Chương 348: Quân Sư Quạt Mo Lã Vọng Thiên
- Chương 349: Cố Văn Cũng Muốn Đến Thành Bạch Đế
- Chương 350: Lâm Thanh Tùng Cùng Đồ Mạt Lộ
- Chương 471: Vạch Núi Sông Làm Bàn Cờ, Khua Gió Mây Làm Bức Họa
- Chương 472: Đàm Phán Hoàn Tất, Thẳng Hướng Lệ Chi Sơn
- Chương 473: Thăm Dò
- Chương 474: Ba Kế Sách
- Chương 475: Dưỡng Khấu Tự Trọng
- Chương 476: Đấu Tướng
- Chương 477: Phong, Liễu
- Chương 478: Đại Kích Sĩ
- Chương 479: Bốn Sư Huynh Đệ Vào Núi
- Chương 480: Tam Tộc Vào Cuộc
- Chương 481: Huyền Võ Pha
- Chương 482: Khoảng Lặng Trước Cơn Bão
- Chương 483: Tung Hỏa Mù
- Chương 484: Mạc Vấn Luận Kế Sách, Lệ Chi Mở Đại Yến
- Chương 485: Quân Triều Đình Luận Sự
- Chương 486: Kế Thành, Hiệu Quả Vượt Chỉ Tiêu
- Chương 487: Nhân Vật Mấu Chốt
- Chương 488: Huyền Võ Pha Chi Chiến
- Chương 489: Phiên Ngoại: Luận Giang Hồ (1): Quán Rượu Nói Võ Lâm
- Chương 490: Phiên Ngoại: Luận Giang Hồ (2): Tăng Nói Ma
- Chương 491: Phiên Ngoại: Luận Giang Hồ (3): Nho Nói Tiên
- Chương 492: Phiên Ngoại: Luận Giang Hồ (4): Thôn Cô Nói Hoài Bão
- Chương 493: Phiên Ngoại: Luận Giang Hồ (5): Ma Nói Hận
- Chương 494: Phiên Ngoại: Luận Giang Hồ (6): Ni Nói Chân Tướng
- Chương 495: Cái Chết Của Vân Tiêu Mạc
- Chương 496: Thiên Hạ Chấn Động
- Chương 497: Cuộc Nói Chuyện Giữa Thành Chủ Và Quan Chưởng Ấn
- Chương 498: Tam Dân Sách, Ngu Dân Sách
- Chương 499: Đào Thị Động Thủ
- Chương 500: Sứ Đoàn Sáu Nước Cầu Kiến Bích Mặc Tiên Sinh
- Chương 501: Đại Việt Hoàng Đế Hạ Chỉ Trách Tội, Bích Mặc Tiên Sinh Treo Ấn Từ Quan
- Chương 502: Bạch Đàn Cổ Viện, Chỗ Ẩn Cư Mới
- Chương 503: Bốn Người Dư, Hàn, Lã, Long Chuyển Vào Bạch Đàn Cổ Viện
- Chương 504: Chuẩn Bị Chiến Tranh
- Chương 505: Điểm Tướng
- Chương 506: Thân Phận Hiện Giờ Của Hạ Hầu Duyệt
- Chương 507: Trương Mặc Sênh Đi Chiến Trận Đầu
- Chương 508: Tiểu Thực Thần Đại Khai Sát Giới
- Chương 509: Mục Đích Thật Sự Của Lý Thanh Vân
- Chương 510: Kiếm Chỉ Ngọa Hổ
- Chương 511: Chỉ Kiếm Trảm Thiết Quyền
- Chương 512: Trường Mệnh Trùng: Giàu Nhanh Nhất Đúng Là Chỉ Có Đi Ăn Cướp
- Chương 513: Liên Minh Nam Bộ
- Chương 514: Giữ Người Bỏ Đất
- Chương 515: Biến Hóa Của Đại Việt
- Chương 516: Lên Núi Lệ Chi
- Chương 517: Giả Tượng Không Lừa Được Trí Giả! Chúng Ta Đánh Thật!
- Chương 518: Sự Khó Xử Của Hoàng Chấp Kỳ
- Chương 519: Bước Tiến Của Liên Minh Nam Bộ
- Chương 520: Lần Đầu Giao Thủ
- Chương 521: Bên Trong Bộ Giáp
- Chương 522: Bại
- Chương 523: Nguồn Gốc Của Ngọn Lửa Vĩnh Cửu
- Chương 524: Bàn Tính Đối Sách
- Chương 525: Bí Ẩn Của Thạch Kiếm
- Chương 526: Hạnh Phúc Của Một Liên Minh
- Chương 527: Chia Binh
- Chương 528: Trường Kỳ Kháng Chiến
- Chương 529: Thành Bạch Đế Thay Da Đổi Thịt
- Chương 530: Hội Lão Niên Đam Mê Trồng Rau Nuôi Cá
- Chương 531: Hội Nghị Thượng Đỉnh Bảy Nước
- Chương 532: Kẻ Tiễn Chân Bất Ngờ
- Chương 533: Tẩy Kiếm Trì Tông Môn Bất Hạnh
- Chương 534: Vụ Án Của Chân Lợi Kiếm
- Chương 535: Nguyễn Đông Thanh: Vãi Chưởng, Kiếm Trì Có Cả Súng!