Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Chương 329: Chương 329

Danh ngạch duy nhất mỗi năm này từ trước đến nay vẫn bị các khuê tú tranh giành đến sứt đầu mẻ trán.

“Không có ai gây khó dễ cả, vi thần cũng nghi hoặc khó hiểu, bởi vậy đã phái người đi dò hỏi nguyên do……” Quan viên vẻ mặt cổ quái, ấp úng nói: “Mọi người đều nói Thất hoàng tử phi dung tư thiên thành, phương hoa tuyệt thế. Ngay cả Thất hoàng tử phi còn không có danh xưng Hoa Thần, các nàng có đi cũng chỉ là tự rước thêm trò cười, nên đều đồng loạt từ chối.”

Nói tóm lại, Thất hoàng tử phi đã nổi danh trước đó, các tiểu thư lo lắng sẽ bị so sánh và lép vế.

Điều này cũng khó trách. Cô gái đóng vai Hoa Thần dù trang điểm lộng lẫy đến đâu, chỉ cần đứng trước mặt Thất hoàng tử phi liền lập tức không còn chút nổi bật nào. Ngay cả Thất hoàng tử phi còn không có danh hiệu Hoa Thần, nếu là các nàng đảm nhiệm, nói không chừng còn bị người ta cười nhạo vào mặt.

Sắc mặt các đại thần khác cũng trở nên kỳ lạ theo. Lý do nghe thì có vẻ vô lý, nhưng nhớ tới người kia, mọi chuyện lại dường như trở nên hợp tình hợp lý.

Đông Khánh Đế ngây người ra, lại là nguyên nhân này sao. Ông trầm mặc một hồi, mới nói: “Nếu đã như vậy, ngươi có ý kiến gì?”

Trong đầu quan viên hiện lên bóng dáng mỹ lệ trong cung yến ngày hôm đó, hít sâu một hơi nói: “Vi thần cho rằng nên mời Thất hoàng tử phi đảm nhiệm vai Hoa Thần năm nay.”

Một câu nói khuấy động vô số cuộc thảo luận.

 

 

“Thất hoàng tử phi đóng vai Hoa Thần, chuyện này, có phải là không thích hợp lắm không?”

“Hoa Thần từ trước đến nay đều do các cô gái chưa lập gia đình đảm nhiệm, Tễ Nguyệt công chúa và Thất hoàng tử đã thành thân được hơn một tháng rồi, quả thật không thỏa đáng.”

“Nhưng Thất hoàng tử phi có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, ngay cả rất nhiều tiểu thư khuê các cũng cho rằng nàng thích hợp với vai Hoa Thần.”

Cuối cùng một vị đại thần trẻ tuổi hùng hồn nói: “Hoa Thần do các cô gái chưa lập gia đình đảm nhiệm, bất quá cũng chỉ là cách nói dân gian mà thôi. Còn sách cổ thì ghi Hoa Thần chỉ cần do nữ tử đảm nhiệm, cũng không có yêu cầu gì khác.”

Chàng đảo mắt nhìn quanh mấy vị đồng liêu: “Hay là chư vị cho rằng Thất hoàng tử phi không xứng với hình tượng Hoa Thần?”

Lời này vừa nói ra, đại điện lập tức im lặng.

Nếu thế gian này thực sự có Hoa Thần, thì đại để cũng là dáng vẻ của Thất hoàng tử phi. Không, dù là Hoa Thần e rằng cũng không thể sánh kịp vẻ đẹp của Thất hoàng tử phi.

 

 

Triều thần đều đã từng gặp Thất hoàng tử phi trong cung yến, cũng đều bị vẻ đẹp của nàng chinh phục.

Thất hoàng tử phi kín cổng cao tường, không biết bao nhiêu người ôm hận trong lòng, hận không thể ban đêm xông vào phủ hoàng tử. Đương nhiên cũng có một số kẻ không sợ c.h.ế.t manh động, kết quả bị tống vào đại lao, đến nay vẫn chưa ra được.

Vô số thiệp mời đưa đến phủ hoàng tử, không sót một cái nào đều bị từ chối.

Nếu Thất hoàng tử phi đóng vai Hoa Thần, chẳng phải là bọn họ lại có thể được thấy nàng sao? Nghĩ đến đây, chút ý kiến phản đối cuối cùng cũng tan biến hết. Đông đảo đại thần hiếm khi có được sự nhất trí.

Cùng lắm thì cứ coi như lễ hội Hoa Thần năm nay là một ngoại lệ thôi, về sau vẫn mời các cô gái chưa lập gia đình đóng vai Hoa Thần là được.

Phá vỡ tập tục ngày hội, vốn tưởng là một chuyện khó khăn, nhưng trước vẻ đẹp của Thất hoàng tử phi, mọi thứ lại trở nên nhỏ bé không đáng kể. Ngay cả những đại thần cổ hủ nhất e rằng cũng không thể nói ra một chữ “không” với nàng.

Đông Khánh Đế nói: “Lão Thất, ý kiến của các vị đại thần, con thấy thế nào? Có nguyện ý để Tễ Nguyệt đảm nhiệm vai Hoa Thần của Đông Khánh ta năm nay không?”

Sắc mặt Lận Tử Trạc trầm ổn, nói: “Tễ Nguyệt gần đây thân thể không được khỏe, nhi thần xin phép được trở về hỏi ý kiến nàng, rồi mới có thể quyết định.”

Trở lại phủ.

Lận Tử Trạc kể lại chuyện xảy ra trên triều đình cho Vân Xu nghe.

Vân Xu ngạc nhiên nói: “Ồ, như vậy cũng được sao? Các lễ quan không có ý kiến gì à?”

“Đề nghị này chính là do lễ quan đưa ra.” Lận Tử Trạc dò hỏi ý kiến của nàng: “Nàng nếu cảm thấy hứng thú, ta sẽ nhận lời. Nếu nàng không thích, ta sẽ dùng lý do sức khỏe không tốt để từ chối.”

Vân Xu cong đôi mắt lên cười: “Thiếp muốn thử xem. Thiếp từ trước đến giờ chưa từng có trải nghiệm như vậy, nghe có vẻ rất thú vị.”

Nàng vốn còn nghĩ đến lễ hội Hoa Thần nhất định phải đi xem Hoa Thần, không ngờ chính mình lại có cơ hội được đóng vai.

Lận Tử Trạc thấy nàng cao hứng, cũng không ngăn cản, dù sao chàng cũng sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ.

Tin tức Thất hoàng tử phi sắp sắm vai Hoa Thần nhanh chóng lan truyền khắp vương triều Đông Khánh, tốc độ lan nhanh vượt xa dự đoán của Lễ Bộ. Bách tính nghe tin này cũng không phản đối nhiều, vì Hoa Thần vốn là danh vị dành cho tiểu thư khuê các, không liên quan mấy đến dân thường.

Nghe đồn Thất hoàng tử phi tư sắc khuynh thành, bách tính càng thêm tò mò, háo hức.

Trong một tửu lầu ở vương đô.

Một đám tài tử trẻ tuổi tụ tập đàm đạo, chủ đề chính là chuyện Hoa Thần.

“Hoa Thần các năm trước đều do các cô nương khuê các chưa lập gia đình đảm nhiệm, năm nay lại đổi thành Thất hoàng tử phi đã thành thân, thật là chuyện lạ.”

“Đúng vậy, ta nghe nói mấy vị đại nhân trong triều vốn coi trọng lễ nghi cũng nhanh chóng đồng ý, đến giờ vẫn khó tin.”

“Các vị nói xem, vị hoàng tử phi đến từ Nam An xa xôi kia, thật sự đẹp đến vậy sao?”

“Thất hoàng tử phi luôn kín cổng cao tường, chúng ta làm sao thấy mặt được, chuyện này phải hỏi Lý công tử mới rõ.”

Lý công tử, người duy nhất trong đám từng dự cung yến, lập tức trở thành tâm điểm. Anh ta trầm ngâm một lúc lâu rồi mới lên tiếng: “Dung mạo hoàng tử phi, tuyệt thế vô song.”

Mọi người còn chờ đợi thêm thông tin, nhưng Lý công tử đã ngậm miệng. “Lý công tử, huynh thật là keo kiệt, một câu đã muốn đuổi chúng ta đi rồi sao? Ít nhất cũng phải miêu tả cụ thể một chút chứ.”

Lý công tử hồi tưởng lại cảnh tượng hôm ấy, thần sắc không khỏi thất thần: “Không thể nào diễn tả được bằng lời. Các ngươi cứ tận mắt nhìn thấy sẽ rõ, vẻ đẹp tuyệt diễm ấy chỉ cần thoáng nhìn qua, đã khiến người ta khó lòng giữ được lý trí.”

Các tài tử trẻ tuổi nhìn nhau, lòng hiếu kỳ lên đến đỉnh điểm.

Những cuộc đối thoại tương tự diễn ra ở khắp mọi nơi trong thành Đông Khánh. Lễ hội Hoa Thần năm nay thu hút vô số ánh mắt. Thậm chí nhiều người từ nơi khác nghe danh Thất hoàng tử phi xinh đẹp cũng cố ý đến vương đô, chỉ để được chiêm ngưỡng dung nhan nàng.

 

 

“Huynh cũng từ Bình Hương đến sao? Thật trùng hợp, ta cũng vậy.”

“Nghe nói Thất hoàng tử phi được triều đình chọn làm Hoa Thần, ta tò mò quá, nên mới lặn lội đường xa đến đây.”

Trong sự chờ đợi của vạn dân, lễ hội Hoa Thần cuối cùng cũng đến. Vương đô được trang hoàng lộng lẫy, đèn hoa giăng khắp nơi. Dọc đường phố bày la liệt chậu hoa, những đóa hoa kiều diễm khoe sắc rực rỡ. Bên đường cũng có nhiều người bán hoa rong, những cô nương khéo tay tết hoa tươi thành vòng hoa xinh xắn.

Ai nấy trên mặt đều rạng rỡ nụ cười, tay cầm một cành hoa.

Vân Xu từ sáng sớm đã bị kéo đi trang điểm. Lễ phục và trang điểm Hoa Thần vô cùng phức tạp, tốn rất nhiều thời gian. Nàng vừa để mặc người trang điểm, vừa hồi tưởng lại nhiệm vụ sắm vai Hoa Thần.

Trong lễ rước kiệu, Hoa Thần sẽ ngồi ngay ngắn trên xe hoa lộng lẫy, diễu hành từ cửa Đông thành đến cửa Tây thành. Sau khi dạo phố xong, Hoa Thần sẽ làm lễ chúc phúc cho dân chúng Đông Khánh, đứng trên lầu cao rải cánh hoa.

Nghe thì đơn giản, nhưng những người từng sắm vai Hoa Thần đều nói, toàn bộ quá trình này vô cùng mệt mỏi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngần của Vân Xu lộ vẻ nghiêm túc. Nàng tự nhủ, nhất định không được xảy ra sơ suất trên đường diễu hành. Bởi vì đây là toàn bộ quá trình bị vạn người chú ý, nàng mất mặt thì Lận Tử Trạc cũng sẽ mất mặt theo.

Lận Tử Trạc thấy nàng căng thẳng, liền lên tiếng an ủi: “Đừng sợ, xung quanh xe hoa đều có hộ vệ phủ hoàng tử bảo vệ, trong đám dân chúng cũng có người của ta sắp xếp. Nàng cứ an tâm ngồi, có bất cứ chuyện gì đều có ta ở đây.”

Vân Xu nắm lấy tay chàng, lo lắng nói: “Thiếp sợ làm chàng mất mặt.”

Lận Tử Trạc xoa nhẹ gò má nàng, vẻ lo lắng của nàng thật sự khiến người ta thương yêu vô cùng. Chàng ôm nàng vào lòng: “Chúng ta là phu thê một thể, sao lại có chuyện nàng làm ta mất mặt? Nàng chỉ cần vui vẻ, mọi thứ đều đáng giá.”

 

 

Chàng hôn lên giữa trán nàng, nơi có hình xăm hoa mẫu đơn tinh xảo, dịu dàng nói: “Đi thôi, xe ngựa đã chuẩn bị xong, ta đưa nàng đến cửa Đông thành.”

Xe hoa Hoa Thần xuất phát từ cửa Đông thành. Vô số người dân đã sớm tụ tập ở đây, chỉ để được tận mắt chiêm ngưỡng Thất hoàng tử phi, người được đồn đại là có vẻ đẹp khuynh thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận