Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài
Chương 367
Gã ta cười càn rõ: “Tránh ra! Tất cả tránh ra! Mở cửa xe lửa để tao nhảy xuống! Nếu không tao giết cô ta!”
Hoàng Vũ Nhu sợ tới mức khóc lớn: “Vũ Vi! Mày thả Vũ Vi ra!”
Cô ta vừa hô to thì gã bắt cóc càng ấn d.a.o chặt hơn.
Hoàng Vũ Vi: Tôi thật cảm ơn cô...
Trưởng tàu nhũn cả chân, hôm nay ông ta thật sự hận chết tên bắt cóc này!
Nếu thật sự tổn hại tới mạng người thì ông ta sẽ không giữ được công việc này nữa!
Con ngươi Cố Dục Hàn lạnh băng, nhìn gã bắt cóc chằm chằm.
Mà gã bắt cóc cũng chú ý tới kẻ đáng sợ nhất trong đám người chính là người đàn ông cao lớn tuấn tú kia!
Chẳng lẽ hôm nay gã không trốn được sao?
Không thể nào! Tuyệt đối không có khả năng!
Cho dù không trốn được thì gã ta cũng phải kéo theo mấy mạng chôn cùng!
Hoàng Vũ Vi cầu xin: “Đoàn trưởng Cố, cứu tôi...”
Cố Dục Hàn rất đau đầu, căn bệnh ghét thứ ngu xuẩn của anh lại tái phát.
Nhưng không thể không cứu người.
Có điều chuyện khiến Cố Dục Hàn cảm thấy ngoài ý muốn chính là kẻ bắt cóc Hoàng Vũ Vi không phải là một tên vô danh tiểu tốt mà là một tên đào phạm nổi danh cả nước, Trương Mỗ!
Gã ta đã dính dáng đến ít nhất là tám mạng người!
Hôm nay anh phải bắt được gã này, nhưng tốt nhất là bắt sống, như vậy mới tiện cho đội cảnh sát điều tra các vụ án liên quan.
Ngay lúc Cố Dục Hàn còn đang nghĩ cách, Hoàng Vũ Nhu khóc thút thít, Hoàng Vũ Vi cầu xin giúp đỡ, trưởng tàu thì sợ đến mềm chân, Hà Loan Loan bỗng nhiên xuất hiện sau lưng mọi người.
Cô nhẹ nhàng kéo tay Cố Dục Hàn.
Ngay sau đó, một tiếng tách vang lên, đèn nhà vệ sinh tắt hẳn!
Ngay sau đó, chỉ nghe thấy tiếng hỗn loạn trong bóng tối, Cố Dục Hàn chuẩn xác bắt lấy cánh tay của tên bắt cóc, đoạt d.a.o găm của gã, sau đó lại mạnh mẽ đè gã xuống đất, bắt chéo hai tay của gã ta rồi giữ chặt!
Cả quá trình mượt mà như lụa, nước chảy mây trôi khiến người ta không tưởng tượng được!
Theo một tiếng “được” của Cố Dục Hàn, Hà Loan Loan lanh lẹ mở đèn.
Trưởng tàu: Vừa mới xảy ra chuyện gì vậy?
Trương Mỗ nằm dưới đất liều mạng giãy dụa:... Con mẹ nó quá bất cẩn mà!
Cả người Hoàng Vũ Vi phát run, trốn trong lòng Hoàng Vũ Nhu, khóc như sắp chết tới nơi!
Đêm hôm nay thật sự quá tuyệt vời!
Chuyện bắt mấy tên trộm khi nãy thật chẳng khác gì một bữa ăn sáng.
Cuối cùng cũng bắt được Trương Mỗ, đây mới chính là món chính!
Tiếp viên nhanh chóng thu dọn tàn cục, Hoàng Vũ Nhu đưa Hoàng Vũ Vi còn đang kinh hãi về vị trí.
Hà Loan Loan giục Cố Dục Hàn đi rửa tay, cô đi bên cạnh, khóe miệng cong cong.
Dáng vẻ đánh gục kẻ bắt cóc của ông xã nhà cô lúc nãy thật sự quá ngầu!
Cố Dục Hàn đi đến bồn nước, vừa rửa tay vừa quay đầu nhìn cô: “Thế nào, lúc nãy nhìn anh ngầu không?”
Hà Loan Loan bật cười thành tiếng: “Anh nói xem? Ngầu! Siêu ngầu luôn! Ngầu chết luôn!”
Cô nói xong lại kiễng chân hôn anh, thật sự cầm lòng không đậu mà!
Lúc này, mọi người đều mệt mỏi, chỉ một lát sau, nơi này đã không còn ai.
Cố Dục Hàn suy nghĩ một hồi rồi đỡ gáy cô, ngậm lấy đôi môi mát lạnh ngọt ngào của cô.
Nụ hôn này vừa khẩn trương vừa hàm súc, rồi lại kéo dài không dứt.
Mỗi một sự giao hòa đều chứa chan tình yêu của hai người bọn họ!
Hai người trốn ở một góc ngay chỗ nối hai toa xe, ôm hôn nhau thật lâu.
Cuối cùng, Cố Dục Hàn nhỏ giọng tranh công: “Chờ tới Kinh thị phải khen thưởng anh đó.”
Hà Loan Loan ngượng ngùng: “Ừ.”
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chương 362
- Chương 363
- Chương 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
- Chương 411
- Chương 412
- Chương 413
- Chương 414
- Chương 415
- Chương 416
- Chương 417
- Chương 418
- Chương 419
- Chương 420
- Chương 421
- Chương 422
- Chương 423
- Chương 424
- Chương 425
- Chương 426
- Chương 427
- Chương 428
- Chương 429
- Chương 430
- Chương 431
- Chương 432
- Chương 433
- Chương 434
- Chương 435
- Chương 436
- Chương 437
- Chương 438
- Chương 439
- Chương 440
Bạn cần đăng nhập để bình luận