Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 257
Kỳ Kỳ dùng khuỷu tay kẹp chặt con quay gỗ, hai tay vẽ vòng tròn:
“To thế này, Tiểu Tinh thích con quay đó, em cũng thích."
Châu Thiện đột nhiên cảm thấy mắt hơi cay, cô quay đầu đi, trầm giọng hỏi:
“Mấy ngày nay bé mang cậu ta đi đâu?”
“Thành phố Hải.”
“Thành phố Hải?” Châu Thiện bỗng vụt quay đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt trong suốt của Kỳ Kỳ, cô nhìn chăm chú khiến một số mảnh nhỏ ký ức chui vào đầu mình.
Mùa đông năm ấy, người phụ nữ câm và nhà họ Quảng không trả nổi tiền máy sưởi, toàn dựa vào đốt than sưởi ấm, nhiệt độ trong nhà không khác với mùa đông bên ngoài. Quảng Niệm Tề, hoặc nên nói là Quảng Nam Tinh lúc ấy ở trong nhà lạnh đến mức giậm chân, Quảng Đại Tráng dỗ dành bảo sau này mùa đông sẽ dẫn cậu ta đi thành phố Hải, nơi đó bốn mùa như xuân, không có tuyết rơi, vĩnh viễn sẽ không lạnh.
Quảng Nam Tinh nói cho Kỳ Kỳ nghe, hai đứa trẻ ngây thơ ngoéo tay giao hẹn, về sau mùa đông sẽ cùng nhau đi thành phố Hải.
Kỳ Kỳ ngủ đông mười mấy năm, chỉ mong mỏi một điều này. Khi đó cha mẹ của Kỳ Kỳ muốn mang cha mẹ của Quảng Niệm Tề đi, cô bé từ nhỏ ngoan ngoãn, cộng thêm có oán khí trong người tự nhiên sẽ không phản đối, kết quả Quảng Niệm Tề liều mạng van xin cô bé, Kỳ Kỳ vừa tức vừa hận cuối cùng thay đổi chủ ý.
Tuy tạm giữ sinh hồn của Quảng Niệm Tề nhưng Kỳ Kỳ không làm gì, một quỷ một hồn chạy đến thành phố Hải chơi một vòng, ngắm cây dừa biển cả, bờ cát nắng vàng.
Châu Thiện dùng pháp lực dò xét toàn thân Kỳ Kỳ, cực kỳ nghi hoặc khó hiểu:
“Tiểu quỷ, tu vi của bé chỉ bình thường thôi mà sao tối hôm đó qua mắt được chị, rút đi hồn sống của cậu ta? Mấy ngày nay chị không điều tra được dấu vết nào.”
Kỳ Kỳ cười nói:
“Một anh trai dạy cho em làm như vậy.”
Anh trai từ đâu ra? Châu Thiện càng hoang mang.
Trong đầu Châu Thiện thoáng qua nhiều suy đoán, nhưng giây sau trái tim treo cao, bóng dáng của quỷ bé gái Kỳ Kỳ càng lúc càng mờ, băng sương trắng tinh trên mặt có dấu hiệu tan rã.
Châu Thiện vươn tay muốn sờ nhưng không thể chạm vào:
Vân Mộng Hạ Vũ
“Bé?”
Thoạt trông Kỳ Kỳ trông vẫn rất vui vẻ:
“Em sắp tan thành mây khói, chị gái.”
Châu Thiện hoảng hốt: “Sao có thể như vậy? Rốt cuộc bé giao dịch với ai?”
Nếu nói chấp niệm của Kỳ Kỳ là Quảng Niệm Tề trước khi c.h.ế.t nói câu ‘không bao giờ chơi với cậu nữa’ và ước mong đi thành phố Hải, sau khi thỏa mãn tâm nguyện thì cô bé nên đi đầu thai chuyển thế. Nhưng bây giờ hồn phách của cô bé chẳng những không có mở ra âm lộ, ngược lại có dấu hiệu hồn phi phách tán.
Kỳ Kỳ khó hiểu nói với Châu Thiện:
“Em đã c.h.ế.t một lần, bây giờ không thấy lạnh nữa, rất thoải mái."
Dường như đối với Kỳ Kỳ thì hồn phi phách tán không phải cái c.h.ế.t mà là giải thoát.
Bởi vì Kỳ Kỳ c.h.ế.t cóng nên mười mấy năm nay, cô bé từ ngày đến đêm đều bị lạnh lẽo xâm nhập, nhìn từ khía cạnh này thì xác thực là giải thoát.
Châu Thiện đột nhiên hạ quyết tâm:
“Bé hãy theo chị, theo kịp!”
Châu Thiện hét lớn dọa Kỳ Kỳ, cô bé rùng mình, sau đó tội nghiệp theo sau lưng cô, nhưng cách không xa không gần, không dám gần sát Châu Thiện.
Châu Thiện lao ra ngoài bệnh viện, chặn lại một chiếc xe taxi, chạy nhanh về nhà.
Khi Châu Thiện chui vào xe, tài xế không kiềm được nhìn trái nhìn phải, còn vuốt cánh tay:
“Sao lạnh quá vậy?”
Châu Thiện rút một xấp giấy đỏ ra khỏi ba lô, báo địa chỉ nhà mình:
“Lái nhanh lên!”
Tài xế rất quen thuộc thủ đô, nhìn thấy tiền thì vui vẻ nói:
“Tuân lệnh!”
Tài xế giẫm chân ga, xe taxi giống như mũi tên rời dây cung lao vút ra ngoài.
Châu Thiện lao nhanh về phòng thêu, Kỳ Kỳ không dám vào theo.
Châu Thiện ngẫm nghĩ, tháo xuống gương tròn dán bùa treo trên khung cửa:
“Tiến vào đi."
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chương 362
- Chương 363
- Chương 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367: Kết thúc