Trở Về 80 Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực
Chương 229
Trương Anh Tử cũng không quan tâm tới sự áy náy, nghi ngờ nói: “Chị Khương, tai họa lợn rừng thật sự nghiêm trọng vậy sao?”
Sắc mặt Khương Chi hơi ngưng trọng, gật đầu.
Dân gian có câu, nói là “Một heo hai gấu ba hổ”, đúng như câu nói, sức chiến đấu của lợn rừng là hạng nhất.
Tuy rằng những câu này không thể là thước đo chuẩn mực, nhưng sức chiến đấu của lợn rừng có thể thấy rõ.
Một con lợn rừng trưởng thành có thân hình đáng kinh ngạc, nặng tới 90~200 kg, da dày thịt béo, răng nanh sắc bén, tính tình hung tợn, hơn nữa khả năng sinh sản đáng sợ, một khi lan tràn, tuyệt đối là chuyện khiến người khác đau đầu.
Cô phải cân nhắc suy nghĩ, ngôi nhà gạch mà cô và các con ở có thể chịu được sự va chạm của lợn rừng không.
Bến xe trấn Đại Danh.
Khương Chi đỡ Trương Anh Tử xuống xe, chuẩn bị đưa cô bé về xưởng chế biến thịt trước.
Trương Anh Tử xấu hổ nói: “Chị Khương, chị không cần đưa em, em có thể tự mình đi.”
Khương Chi liếc mắt nhìn cô bé, nhàn nhạt nói: “Sao lại mang theo nhiều thứ như vậy.”
Trên đường về thì Trương Anh Tử mang rất nhiều thứ, túi lớn túi nhỏ, tất cả đều bằng vải.
“Chị Khương, thật ra em trở về là muốn trả lời thư, lúc Lê Sơ đi đã để lại địa chỉ cho em, kêu em viết thư cho cậu ấy, ở bệnh viện làm phiền chị cũng không tiện lắm.” Trương Anh Tử sắc mặt ngại ngùng, nói tới chuyện trả lời thư, trong mắt lại có tia sáng.
Khương Chi gật đầu, không nhanh không chậm mà “Ừm” một tiếng.
Trương Anh Tử thấy Khương Chi không có phản ứng gì, mới thở phào, lại gãi đầu, ngại ngùng nói: “Chị Khương, chị nói Lê Sơ giàu có như vậy, làm bạn qua thư với em thì em có thể nói gì với cậu ấy đây?”
Khương Chi ném cho cô bé một ánh mắt xem thường, không thèm quan tâm.
Căn nhà gia đình thuộc xưởng chế biến thịt.
Trương Anh Tử đứng ở trước cửa nhà, trên mặt lộ vẻ xúc động.
Phải nói, đây là lần đầu tiên cô bé xa nhà.
Cô bé đợi không được nữa, giơ tay lên gõ cửa “Cộc cộc cộc”.
Một lúc lâu sao, trong phòng truyền tới giọng nói có chút nức nở của Vương Ngọc Mẫn: “Ai vậy?”
Trương Anh Tử trong lòng hồi hộp, kêu lớn: “Mẹ, là con Anh Tử! Mẹ mau mở cửa!”
Ấn đường Khương Chi nhíu chặt, không hiểu sao Vương Ngọc Mẫn vốn phải đi làm sao lại xuất hiện ở nhà, cô thật sự không muốn nói chuyện nhiều với người thích khóc như Vương Ngọc Mẫn, liền nói: “Nếu đã đưa em tới rồi, vậy chị đi trước đây.”
Trương Anh Tử mở miệng định nói gì đó, cửa phòng đã mở ra.
Người mở cửa chính là Vương Ngọc Mẫn.
Bà ấy vẫn với dáng vẻ rụt rè như trước đây, chỉ là giữa mày phủ một tầng lo lắng, nhìn sống lưng dường như cong lại.
Khi Vương Ngọc Mẫn nhìn thấy Khương Chi thì giật mình, chợt vặn vặn tay nói: “Khương…… Khương đồng chí.”
Khương Chi gật đầu, xem như chào hỏi, xoay người định đi.
Môi Vương Ngọc Mẫn hơi run lên, muốn ngăn Khương Chi lại, rồi lại ngại mở miệng.
Trương Anh Tử sốt ruột không chịu được, ngay cả cửa cũng không kịp bước vào, vội vàng hỏi: “Mẹ, sao hôm nay mẹ lại không đi làm? Vừa nãy trông mẹ như đang khóc? Trong nhà xảy ra chuyện gì đúng không?”
Cô bé vừa dứt lời, một bóng người mập mạp chen ra khỏi cửa, cao giọng gọi Khương Chi: “Đợi một chút! Cô chính là mẹ của đứa nhỏ Tiểu Khoan đó đúng không?”
Khương Chi quay đầu, nhàn nhạt liếc mắt nhìn người đến.
Là một người phụ nữ trung niên, gương mặt to tròn, đôi mắt nheo lại thành một đường, thịt trên người tạo thành từng lớp từng lớp, khi bước đi, thịt mỡ rung lên, mồ hôi chảy đầm đìa, đi tập tễnh như một con heo nái.
Danh sách chương
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 589
- Chương 590
- Chương 591
- Chương 592
- Chương 593
- Chương 594
- Chương 595
- Chương 596
- Chương 597
- Chương 598
- Chương 599
- Chương 600
- Chương 601
- Chương 602
- Chương 603
- Chương 604
- Chương 605
- Chương 606
- Chương 607
- Chương 608
- Chương 609
- Chương 610
- Chương 611
- Chương 612
- Chương 613
- Chương 614
- Chương 615
- Chương 616
- Chương 617
- Chương 618
- Chương 619
- Chương 620
- Chương 621
- Chương 622
- Chương 623
- Chương 624
- Chương 625
- Chương 626
- Chương 627
- Chương 628
- Chương 629
- Chương 630
- Chương 631
- Chương 632
- Chương 633
- Chương 634
- Chương 635
- Chương 636
- Chương 637
- Chương 638
- Chương 639
- Chương 640
- Chương 641
- Chương 642
- Chương 643
- Chương 644
- Chương 645
- Chương 646
- Chương 647
- Chương 648
- Chương 649
- Chương 650
- Chương 651
- Chương 652
- Chương 653
- Chương 654
- Chương 655
- Chương 656
- Chương 657
- Chương 658
- Chương 659
- Chương 660
- Chương 661
- Chương 662
- Chương 663
- Chương 664
- Chương 665
- Chương 666
- Chương 667
- Chương 668
- Chương 669
- Chương 670
- Chương 671
- Chương 672
- Chương 673
- Chương 674
- Chương 675
- Chương 676
- Chương 677
- Chương 678
- Chương 679
- Chương 680
- Chương 681
- Chương 682
- Chương 683
- Chương 684
- Chương 685
- Chương 686
- Chương 687
- Chương 688
- Chương 689
- Chương 690
- Chương 691
- Chương 692
- Chương 693
- Chương 694
- Chương 695
- Chương 696
- Chương 697
- Chương 698
- Chương 699
- Chương 700
- Chương 701
- Chương 702
- Chương 703
- Chương 704
- Chương 705
- Chương 706
- Chương 707
- Chương 708
- Chương 709
- Chương 710
- Chương 711
- Chương 712
- Chương 713
- Chương 714
- Chương 715
- Chương 716
- Chương 717
- Chương 718
- Chương 719
- Chương 720
- Chương 721
- Chương 722
- Chương 723
- Chương 724
- Chương 725
- Chương 726
- Chương 727
- Chương 728
- Chương 729
Bạn cần đăng nhập để bình luận