Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo Hồng
Chương 151: Chương 151
Trần Uyển Khánh trợn trắng mắt, khuôn mặt tái nhợt vì yếu ớt cũng trở nên sinh động: “Cần anh nói sao.”
Khuôn mặt thanh tú của Nguyễn Duệ nở nụ cười tươi rói, ông ấy dùng một tay ôm lấy vai Trần Uyển Khánh, nhìn nụ cười như muốn lan tỏa đến người khác. Nguyễn Kiều nhìn dáng vẻ của hai người, vô thức lại liếc nhìn Hoắc Nam Châu. Kết quả là Hoắc Nam Châu không biết đang nghĩ gì, ánh mắt tình cờ dừng lại trên người cô. Hai đôi mắt nhìn nhau, Hoắc Nam Châu cũng giơ tay ôm lấy vai cô.
Nguyễn Kiều: “…”
Ai bảo anh ôm em!
Nhưng cuối cùng cô vẫn không giãy giụa.
Không khí rất tốt, nếu không có ai làm phiền thì bầu không khí sẽ luôn tốt đẹp. Đột nhiên có tiếng hét của Trình Lê từ trên đầu truyền đến, còn có tiếng nổ, biểu cảm của Nguyễn Kiều khựng lại, vợ chồng Nguyễn Duệ cũng rất bất ngờ, sau đó nhanh chóng trèo lên khỏi tầng hầm. Mở tung cửa phòng chứa đồ, vừa vặn Trình Lê định đẩy cửa vào, thấy bốn người đã đến, cô ta lập tức nói: “Tôi nhìn thấy tên đạo trưởng Thái Vân kia rồi!”
Nguyễn Kiều và Hoắc Nam Châu nhìn nhau, trong lòng cô đã có suy đoán. Cô vội nói: “Chị Lê và Hoắc Nam Châu ở đây đi, cha mẹ thì–“
“Chúng tôi đi cùng con.”
Mở cửa ra, Nguyễn Kiều mới phát hiện mọi chuyện cũng không dễ dàng như cô tưởng. Lúc này những làn sương đen trong biệt thự đã tan đi không ít, mấy lá bùa lửa treo lơ lửng giữa không trung, chỉ nghe thấy tiếng hét thảm thiết trong làn sương đen từ nơi bị lửa thiêu đốt. Còn bên kia, một nhóm người mặc áo choàng đen đang đứng, trong đó có vài khuôn mặt quen thuộc – Thái Vân, Vô Phi.
Thái Vân mặc áo choàng đen dài, cầm lá cờ lệnh, nhìn thấy Nguyễn Kiều liền lộ vẻ hiểu rõ: “Tôi biết là cô mà! Sư phụ, chính là cô ta!”
Người được gọi là sư phụ ngẩng đầu nhìn lại, đây là một khuôn mặt đã già nua, nhìn qua có vẻ ngoài sáu mươi tuổi nhưng đôi mắt lại không hề đục ngầu, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Nguyễn Kiều, lại nhìn vợ chồng bên cạnh cô, bỗng hiểu ra: “Thì ra là như vậy, con là con gái của Nguyễn Duệ và Trần Uyển Khánh. Thái Vân nói với ta rằng con mới ngoài hai mươi tuổi, ta còn không dám tin thì ra là con. Không trách lại có thể phá hủy trận pháp của mộ phần chủ nhà họ Lận, đúng là lợi hại.”
Nghe người kia nói ra tên Nguyễn Duệ và Trần Uyển Khánh, một nhóm bóng đen đứng sau Nguyễn Kiều liền nhíu mày. Nguyễn Duệ và Trần Uyển Khánh đã chết hai mươi năm rồi, vậy mà đối phương vẫn nhận ra họ? Hơn nữa bọn họ còn có thể tìm được đến đây, nhìn thấy họ mà không hề bất ngờ chút nào–
Ông lão tiến lên một bước, trầm giọng hỏi: “Ông là ai?”
Sư phụ của Thái Vân cười khẩy: “Đạo hiệu Tử Hư, sư phụ tôi là Huyền Thành.”
Ông lão nghe vậy thì sửng sốt, sau đó cười lạnh: “Không ngờ tên chó Huyền Thành đó còn có đồ đệ mà còn hợp thành bang phái nữa? Nhìn tướng các người, đứa nào cũng chẳng làm ít việc xấu nhỉ? Thật thú vị, súc sinh nuôi một lũ súc sinh, giờ lũ súc sinh này còn mặt mũi xuất hiện trước mặt chúng ta!”
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186 - Hoàn