Thập Niên 80 Cô Vợ Trẻ Xinh Đẹp
Chương 29: Chương 29
Trần Viễn bị cô nhìn đến vừa xấu hổ vừa tức giận, cảm thấy chính mình giống như bị Phó Lê lột một lớp da, mặt thiêu cháy nóng rát, vừa hận vừa tức.
Nhưng nhìn nắm tay đối phương răng rắc xoay chuyển, hắn ta không dám nói cái gì.
Sau một lúc lâu cũng chỉ có thể nghẹn khuất nói: “Phó Lê, coi như anh cầu xin em, chuyện này đừng nói ra bên ngoài.
Ngày mai anh sẽ đi từ hôn, đảm bảo không làm lỡ dở em theo đuổi hạnh phúc đâu!”Phó Lê thấy thái độ hắn ta thành khẩn, nới lỏng nắm tay, nghĩ nghĩ nói: “Trước tiên đừng đi, khi nào tôi để anh đi thì hẵng đi, tốt nhất là trước khi kết hôn hai ba ngày thì lại đến từ hôn.
”Hôn sự mới được định đoạt ra cô đã nhận được một đống thứ tốt, kéo dài thêm mấy ngày nói không chừng lại có thêm món hời, hơn nữa còn không cần làm việc, như này cũng khá tốt.
Trần Viễn không biết cô đang nghĩ gì, chỉ lo gật đầu: “Được, em nói gì chính là cái đó.
”Phó Lê vỗ tay một cái, dáng vẻ nhẹ nhàng thả Trần Viễn xuống núi.
Bóng dáng khập khiễng dần dần biến mất không nhìn thấy nữa.
Phó Lê đang đắm chìm trong sự vui sướng vì đã giải quyết xong chuyện hôn sự cực kỳ phiền phức này, bỗng nhiên nghe thấy có người nhàn nhạt nói một câu: “Không tồi.
”Phó Lê giật mình, sắc mặt lập tức thay đổi.
Ở chỗ cục đá bên trái khe núi, người đàn ông đột nhiên xuất hiện từ sau lưng, chỉ thấy anh dựa lên cục đá, giọng nói không nhanh không chậm: “Không nhìn ra được, lá gan của cô cũng không nhỏ, hơn nửa đêm còn chạy lên núi đánh người.
”Nhưng thật ra lại tình cờ đem chuyện mà anh vốn muốn làm cướp đi mất.
Phó Lê giương mắt nhìn, Lăng Nghị đã đổi thành bộ quần áo khác với ban sáng, áo khoác màu xanh lục, quần vải màu xám, ống quần bên cạnh xắn lên, lộ ra mắt cá chân cốt cách thô bạo.
Anh tựa người ở đằng kia, thái độ cà lơ phất phơ.
Ánh trăng trắng đến sáng mắt, bên môi anh cũng treo một nụ cười nhạt.
Phó Lê nghĩ thầm, lúc mà Lăng Nghị cười rộ lên dáng vẻ không khác gì với dáng vẻ Bạch Vô Thường câu hồn hồn phách con người.
Thật có chút khiến người ta kinh hoảng.
Cô không tự nhiên mà cúi đầu, giọng rất nhỏ, cơ hồ có thể so với tiếng muỗi kêu: “Anh, muộn rồi anh cũng ở đây à?”Lăng Nghị không nói chuyện, tiếng bước chân trầm ổn vang lên vài cái sau đó dừng ở trước mặt cô.
Phó Lê khẩn trương đến mức ngón tay run lên, anh, anh ấy muốn làm gì?Chả lẽ anh thấy tên Trần Viễn kia bị đánh nên muốn báo thù cho hắn ta ư?.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189: Hoàn chính văn
- Chương 190: Phiên ngoại 1
- Chương 191: Phiên ngoại 2
- Chương 192: Phiên ngoại 3
- Chương 193: Phiên ngoại 4
- Chương 194: Phiên ngoại 5
- Chương 195: Phiên ngoại 6
- Chương 196: Phiên ngoại 7
- Chương 197: Phiên ngoại 8
- Chương 198: Phiên ngoại 9
- Chương 199: Phiên ngoại 10
- Chương 200: Phiên ngoại 11 [Toàn văn hoàn]