Thập Niên 70: Mỹ Nhân Đào Hôn Không Chạy Trốn
Chương 65: Chương 65
“Vậy em không thừa nhận.” Từ Vãn chống hai tay lên hông, đứng bên cạnh anh với dáng vẻ như muốn nói: Anh làm gì được em nào?
Chu Hoài Thần đang rửa bát, thấy dáng vẻ đắc ý như con mèo nhỏ của cô anh không nói gì, lặng lẽ đặt chiếc bát cuối cùng lên giá. Sau đó anh lau khô tay, thừa lúc cô còn đang đắc chí bất ngờ đưa tay kéo cô vào lòng. Bàn tay anh nhẹ nhàng chạm vào eo cô véo nhẹ một cái.
“Không thừa nhận à?”
Giọng nói đầy vẻ đe dọa, ý như nếu cô không thừa nhận, anh sẽ cù cho cô cười đến chết.
Từ Vãn không sợ trời không sợ đất, chỉ duy nhất sợ nhột. Trước đây Chu Hoài Thần vốn không biết điều này. Nhưng có một lần vào ban đêm khi anh đắp chăn giúp cô vô tình chạm phải người cô, cô cười đến nỗi không thở nổi.
Từ đó điểm yếu này của cô đã bị anh nắm thóp.
Cảm giác nhột từ eo nhanh chóng lan ra khắp cơ thể khiến Từ Vãn mềm nhũn, trong lòng anh cứ vùng vẫy loạn xạ, miệng liên tục cầu xin:
“Em thừa nhận, thừa nhận rồi mà.”
“Thừa nhận cái gì?” Chu Hoài Thần nhân cơ hội hỏi dồn.
“Thừa nhận là thích anh.”
“Có phải thích anh không? Chẳng phải em vẫn luôn khen anh đẹp trai sao?” Chu Hoài Thần cố ý hỏi thêm, như thể muốn chắc chắn rằng cô thật sự thích mình.
Từ Vãn nhận ra hình như Chu Hoài Thần hơi say, vì những câu này bình thường anh tuyệt đối sẽ không nói. Nhưng say rồi trông anh lại có dáng vẻ đáng yêu như một chú chó nhỏ bám người.
Cô áp tay lên mặt anh, dừng lại một chút rồi bất ngờ nói: “Đoàn trưởng Chu!”
Chu Hoài Thần dừng lại, ánh mắt tràn đầy dịu dàng và mong chờ nhìn cô.
“Anh thật tự luyến quá đi!”
Chu Hoài Thần: …
—
Tiệc chiêu đãi chiến hữu xong, ngày hôm sau Chu Hoài Thần phải quay về đơn vị. Hiện đã vào mùa đông, công việc ở nơi đóng quân cũng không ít.
Là đoàn trưởng, anh đã nghỉ phép nửa tháng khiến nhiều việc bị dồn lại. Nhưng trước khi rời nhà, anh vẫn dậy sớm làm xong bữa sáng. Nhìn Từ Vãn mơ màng muốn dậy anh lại bảo cô ngủ thêm chút nữa, đợi trời sáng hẳn rồi hãy dậy ăn sáng.
Từ Vãn tưởng trời đã sáng, nhưng nghe anh nói trời vẫn chưa sáng, cô lập tức lăn ra ngủ tiếp.
Dáng vẻ đó khiến Chu Hoài Thần không nhịn được cười. Anh bước đến cạnh giường, cúi người nhìn cô ngủ say mà lòng càng thêm yêu thương. Nghĩ đến nụ hôn tối qua, anh cảm thấy quan hệ giữa hai người đã tiến thêm một bước.
Nhưng cũng vì thế mà ngày tháng càng thêm khó chịu đựng, đặc biệt là sau khi đã nếm được vị ngọt từ cô vợ đáng yêu này, anh lại càng muốn hôn cô thêm nhiều lần nữa.
Tuy vậy hôm nay anh không quấy rầy cô, chỉ cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô một cái, đắp chăn cẩn thận rồi mới bước ra ngoài.
Khi Chu Hoài Thần đến đơn vị, các chiến hữu hầu như đã có mặt. Anh là người nổi tiếng nghiêm túc, luôn đến đầu tiên. Hôm nay đến muộn khiến mọi người không khỏi trêu chọc.
Nhất là những người tối qua đã gặp Từ Vãn. Họ cười đùa: “Vợ xinh đẹp như tiên, lão Chu mà không trễ giờ thì đúng là người yêu công việc thật.”
Nhưng dù anh đến lúc nào, họ vẫn không bỏ qua cơ hội chọc ghẹo.
Vừa bước vào, chính ủy Dương Nhậm Tư đã cầm cốc trà, xuất hiện ngay trước mặt anh: “Lão Chu, lần đầu tiên thấy cậu đến muộn đấy. Làm gì mà thế?”
“Vợ tôi nhất định đòi làm bữa sáng cho tôi, không ăn xong không cho đi.” Chu Hoài Thần nhìn đám người với vẻ hóng hớt, cố tình không chiều theo ý họ.
Câu nói này vừa ra, đầu tiên là làm mọi người ghen tị, sau đó lại tỏ vẻ không tin: “Nổ quá đấy.”
Tối qua ai cũng thấy bữa cơm đều do lão Chu nấu. Vợ anh nhìn vừa thanh mảnh vừa xinh đẹp, trông chẳng giống người sẽ vào bếp.
Dù sao cũng không ai ý kiến việc anh không để cô làm gì, nhưng việc trêu đùa đồng đội thì lại khác.
Thực ra, tối qua Từ Vãn có nói muốn dậy làm bữa sáng nhưng Chu Hoài Thần không cho. Tuy vậy, cô vẫn chuẩn bị sẵn đồ cho anh.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183