Thanh Tỉnh Giữa Nhân Gian: Phản Kích Đi, Cô Gái!
Chương 25: Chương 25 (Hoàn)
Thấy Giang Dĩ Niên sắp từ chối, tôi lập tức nở nụ cười, không hề giữ kẽ mà gật đầu đồng ý ngay.
Sau khi Thiên Vương Lưu rời đi, Giang Dĩ Niên không khách sáo mà véo má tôi:
“Giang Dĩ Nhiên, anh đối xử với em chưa đủ tốt sao? Gì mà gấp gáp nhận cha nuôi vậy hả?”
Tôi trợn mắt, đánh tay anh ấy ra:
“Thiên Vương Lưu tốt mà! Ông ấy làm nhiều việc thiện vậy chứng tỏ là người rất tử tế, lại khiêm tốn, còn đáng thương nữa chứ.”
Thiên Vương Lưu lúc còn ở đỉnh cao sự nghiệp, đã công khai bạn gái, năm sau thì cầu hôn. Sau khi kết hôn, hai người cực kỳ yêu thương nhau.
Nhưng chẳng được bao lâu, vợ ông mắc bệnh nặng, rồi qua đời.
Từ đó đến nay, ông không tái hôn, đến 50 tuổi vẫn không con cái, toàn bộ tài sản đều đem đi làm từ thiện.
Giang Dĩ Niên cũng nghĩ đến chuyện này, anh thở dài, tay đang véo má tôi chuyển sang xoa đầu:
“Thôi bỏ đi, dù sao thì em cũng có chính kiến hơn anh.”
Tôi lập tức ôm lấy cánh tay anh nũng nịu:
“Sao có thể chứ? Anh mới là người thông minh nhất mà!”
Giang Dĩ Niên hừ một tiếng, không cẩn thận để lộ cái đuôi cáo tự mãn:
“Hừm, đó là đương nhiên.”
Anh kẹp đầu tôi dưới nách, vừa đi vừa nói:
Vịt Bay Lạc Bầy
“Đã nhận lời rồi, vậy vài hôm nữa anh sẽ mua ít quà, mình cùng đến nhà Thiên Vương Lưu bái phỏng.”
“Dạ vâng, anh hai!”
“Tối nay ăn gì?”
“Gì cũng được!”
“Ơ, chẳng phải em chê anh nấu ăn dở sao?”
“… Em đâu có?”
“Đã vậy thì tối nay anh vào bếp, sao hả?”
“Khụ khụ… Hay là mình ra ngoài ăn đi anh? Em muốn ăn tôm cay!”
“Hừ, nhóc con, anh thấy em chính là tôm cay.”
“Hihi.”
“…”
Mặt trời dần khuất núi.
Bóng tôi và Giang Dĩ Niên bị kéo dài thật dài.
Tương lai vẫn còn rất nhiều thời gian.
Anh à, kiếp này… đến lượt em bảo vệ anh rồi.
【Toàn văn hoàn】