Song Trùng
Chương 22: 22: Lần Đầu Hoài Nghi
Giữa không gian tĩnh mịch, ánh mắt của cô gái ngày càng trở nên sắt lạnh, đôi mắt đen láy như ánh sao trời giờ đây hoá thành màu xanh sapphire đầy lạnh lẽo.
Nhưng dường như chính cô gái cũng không nhận thức được những sự thay đổi này của bản thân và đôi mắt xanh tuyệt đẹp ấy lại quay về với dáng vẻ ban đầu.
Mộ Nhược Vi cũng định thần được bản thân, ra sức vịn lấy thân xe mà đứng dậy.
Những hình ảnh mờ ảo ban nãy dường như đã hoàn toàn biến mất.
Cô theo bản năng mở cánh cửa xe lạnh lẽo kia rồi ngồi vào ghế lái, thành thục khởi động xe rồi chạy đi.
Trên đường trở về Đế Cung Sơn Trang, Mộ Nhược Vi cũng không thể không suy nghĩ về những hình ảnh kia.
Nếu như là một hai lần còn có thể nói đó là mơ, nhưng nó liên tục lập đi lập lại nhiều lần, nhưng cứ mỗi khi cô tỉnh táo lại thì nó lại như bốc hơi mất.
Cô không muốn hoài nghi về những gì mà Tịch Cảnh Dương đã nói, nhưng cô thật sự nghi ngờ, cô rốt cuộc là ai?
Hình như ngoại trừ gương mặt này, thì cô và Mộ Nhược Vi của trước đây như hai con người hoàn toàn khác biệt.
Chẳng lẻ chỉ vì một lần tai nạn lại khiến cho cô thay đổi đến như vậy?
Trong thời gian mà cô suy nghĩ đó, bất giác cô đã chạy về đến Đế Cung, cô chỉ đành tạm gác suy nghĩ kỳ quái đó của mình lại, rồi tiến vào trong nhà.
Đế Cung Sơn Trang là một trong những khu hộ cao cấp nhất của nước Z, những người sống ở đây đều có thế lực nhất định.
Trong một căn biệt thự rộng lớn của Đế Cung Sơn Trang, cánh cửa to lớn dần dần mở ra, Mộ Nhược Vi nhanh chóng lái xe vào trong.
Đến khi cô xuống xe, thì lập tức có ngay một vài người tiến đến cạnh cô cung kính cúi chào.
Mộ Nhược Vi gật đầu với họ một cái, tỏ ý không cần giúp đỡ gì, rồi tiến vào trong nhà.
Một người phụ nữ trung niên nhìn thấy cô liền rất ngạc nhiên tiến đến ân cần hỏi hang:"Nhược Vi, giờ này không phải con đang ở trường sao?"
Người vừa lên tiếng là Dì Lan, một vị quản gia kiêm luôn nhũ mẫu lâu năm của Tịch Cảnh Dương.
Từ lúc cô chuyển đến đây, cũng là bà ấy luôn chăm sóc cho cô, cho nên quan hệ của hai người cũng khá thân thiết, Dì Lan đối xử với cô cũng rất tốt, còn tốt hơn so với Tịch Cảnh Dương.
Mộ Nhược Vi cũng lễ phép trả lời:"Dì Lan, có món ăn nào bổ máu không?"
Dì Lan khó hiểu:"Bổ máu? Sao vậy?"
Mộ Nhược Vi không tiện giải thích nhiều, nhất là việc Tịch Cảnh Dương bị thương.
Cô muốn tự tay nấu cho anh, nhưng hình như cô không biết phải nấu gì cả.
"Một người bạn của con vì con mà bị thương, con muốn làm một món ăn gì đó giúp cậu ấy bồi bổ.
Mộ Nhược Vi hết sức thành thật mà ngụy biện.
Dì Lan vui vẻ gật đầu:"Thì ra là thế, Dì biết có một món canh rất bổ máu, để Dì làm giúp con."
Mộ Nhược Vi vội tiến lên ngăn cản:"Không, không con muốn tự tay làm cơ!"
Dì Lan bật cười một cái:"Con là muốn đền ơn hay là mưu sát người ta?"
Mặc dù Dì Lan không biết trình nấu ăn hủy thiên diệt địa của cô, nhưng dựa vào hiểu biết của bà đối với Mộ Nhược Vi thì bà chắc chắn cô không biết nấu ăn.
Bởi vì cách đây không lâu, khi ấy trời đã tối muộn nhưng Tiểu Dương vẫn chưa trở về, con bé này vì đợi thằng bé mà không ăn tối, nên buổi tối đành nấu một bát mì ăn tạm, cô cũng ngăn cản không cho bà nấu giúp.
Kết quả, vừa nấu xong chưa kịp ăn thì Tiểu Dương trở về, nên bát mì ấy cô đành cho bà giúp đỡ vì không muốn lãng phí thức ăn, bà cũng không ăn nổi nên đã đưa cho Ngáo - con Husky được Tịch Cảnh Dương mua tặng Mộ Nhược Vi ăn giúp.
Ngáo chỉ vừa mới li3m một cái vào bát mì thì sắc mặt bỗng thay đổi mà nằm luôn tại chỗ.
Dì Lan đứng cạnh đó chứng kiến:"..."
Người đàn ông nào đó vừa trở về cũng trông thấy:"..."
Nghe Dì Lan hỏi như vậy, Mộ Nhược Vi chớp chớp mắt vài cái ngây thơ hỏi.
"Dì Lan, món con làm có vấn đề lắm sao?"
Thật ra cô cũng cảm thấy bản thân nấu ăn không tốt lắm, nhưng mỗi lần nấu tâm trạng đều rất vui vẻ, nên cô nghĩ vị của nó chắc cũng sẽ không đến mức "mưu sát" người khác mà.
Dì Lan bật cười xua xua tay:"Con qua sofa ngồi đợi đi, Dì làm nhanh lắm, một lát là xong ngay thôi."
Nói rồi Dì Lan quay người vào bếp, bắt tay vào làm món canh, để lại cô gái tóc trắng bơ vơ giữa căn phòng khách rộng lớn một mình trong vẻ mặt uất ức.
Đến khoảng gần tối, Mộ Nhược Vi cầm lấy phần thức ăn bổ máu được Dì Lan chuẩn bị kỹ càng theo, rồi lái xe đến Bệnh Viện Phong Vân.
Khi cánh cửa phòng bệnh được đẩy ra, vẻ mặt vui vẻ của cô bỗng chốc tối sầm lại, cô nghiêm mặt nhìn người đàn ông đang chăm chú làm việc trên giường bệnh kia.
Nhận thấy một ánh mắt ác ý đang chỉa về hướng của mình, Tịch Cảnh Dương liền đảo mắt về hướng sát khí phát ra, nhưng nhìn thấy cô gái đứng ngoài cửa bỗng anh cảm thấy có chút chột dạ.
"Tiểu Vi, đến rồi à?"
Mộ Nhược Vi vẫn giữ nguyên gương mặt không cảm xúc nhưng trong lòng đầy lửa giận tiến đến cạnh giường bệnh của anh, đặt hộp đựng cơm lên bàn lạnh giọng nói.
"Vẫn còn sức làm việc, xem ra anh không sao rồi, em về trước đây!"
Nói rồi Mộ Nhược Vi định quay người bỏ đi, thì lập tức người đàn ông trên giường bệnh ôm lấy vai trái của mình khẽ rên lên một tiếng.
Mộ Nhược Vi nhìn anh như một tên ngốc:"Anh bị thương vai phải!"
Tịch Cảnh Dương:"..."
Sao trí nhớ và tầm quan sát của cô tốt đến thế cơ chứ, nói rồi anh gạt hết đống tài liệu trên người mình sang một bên, tỏ vẻ đáng thương nhìn cô.
"Anh cũng không muốn làm, nhưng Mục Hành nói đống tài liệu này nhất định phải giải quyết xong trong hôm nay, anh cũng hết cách rồi."
Đúng vậy, chính là anh bị oan, tất cả đều do tên Mục Hành kia cả, không liên quan gì đến anh.
Nghe anh nói thế, vẻ mặt của Mộ Nhược Vi càng đen:"Tịch Cảnh Dương, anh vừa mới chết đi sống lại đó, ngoan ngoãn ăn cơm đi, tài liệu đó em giải quyết giúp anh!
Tịch Cảnh Dương:"Hả?"
Mộ Nhược Vi dựt lấy đống tài liệu cạnh anh rồi xếp gọn lại đặt sang một bên.
Cô giúp anh dọn các món ăn trong hộp ra bên ngoài.
Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của anh, Mộ Nhược Vi hơi tức giận mà lên tiếng.
"Là Dì Lan nấu, không phải em, anh không cần tỏ vẻ bất ngờ vậy đâu!"
Tịch Cảnh Dương đưa tay xoa đầu cô hết sức dịu dàng:"Dù là em nấu anh cũng sẽ ăn.
Mộ Nhược Vi đơ người, cánh tay đang cầm bát canh cũng thoát chậm một nhịp làm đổ một ít ra bàn, cô vội vàng xin lỗi anh rồi lau chỗ bị bẩn ấy.
Tịch Cảnh Dương nhìn cô gái đáng yêu đang lúng túng trước mặt cũng chỉ biết mỉm cười.
"Được rồi, em về nghỉ ngơi trước đi, phần tài liệu kia cũng gần xong rồi, đợi ăn cơm xong anh xem một lát nữa thì có thể để Mục Hành đem đi rồi."
Mặc dù Tịch Cảnh Dương nói vậy, nhưng Mộ Nhược Vi vẫn ôm lấy đống tài liệu đó vào người, rồi tiến đến chiếc bàn khác trong phòng đặt xuống, từ từ lật ra xem.
Tịch Cảnh Dương ngỡ ngàng trước hành động của cô, Mộ Nhược Vi không nhìn anh, cô lật xem một vài trang rồi cười gượng hạ giọng nói.
"Đúng như em nghĩ, em thật sự hiểu những thứ này, đúng thật rất kỳ lạ, phải không anh?
...----------------....
Danh sách chương
- Chương 1: 1: Gian Lận
- Chương 2: 2: Chết Vì Nhục!
- Chương 3: 3: Đuổi Học
- Chương 4: 4: Phụ Huynh
- Chương 5: 5: Không Xa Cũng Chẳng Rời
- Chương 6: 6: Ca Ca Quá Đẹp Trai
- Chương 7: 7: Nhà Giàu Mới Nổi
- Chương 8: 8: Thi Lại
- Chương 9: 9: Ứng Cử Viên Cho Vị Trí Thủ Khoa
- Chương 10: 10: Điểm Tuyệt Đối
- Chương 11: 11: Nhớ Cũng Được Quên Cũng Tốt
- Chương 12: 12: Mộ Ly
- Chương 13: 13: Điện Hạ
- Chương 14: 14: Cách Duy Nhất
- Chương 15: 15: Đừng Ngủ Xin Anh
- Chương 16: 16: Nhóm Máu Đặc Biệt
- Chương 17: 17: Hôn Một Cái Tỉnh Lại Ngay
- Chương 18: 18: Làm Nhiều Hơn Thế
- Chương 19: 19: Nấu Ăn
- Chương 20: 20: Startlight
- Chương 21: 21: Tôi Là Bác Sĩ Của Cậu
- Chương 22: 22: Lần Đầu Hoài Nghi
- Chương 23: 23: Dạ Huyết
- Chương 24: 24: Thôi Miên
- Chương 25: 25: Có Thêm Rất Nhiều Tình Địch
- Chương 26: 26: Người Bí Ẩn
- Chương 27: 27: Tìm Thấy Em Rồi
- Chương 28: 28: Lái Xe
- Chương 29: 29: Không Có Tư Cách
- Chương 30: 30: Cháu Dâu Ta Chọn Tư Cách Ta Cho
- Chương 31: 31: Có Em Gái Nào Nuôi Mà Không Làm Thịt Không
- Chương 32: 32: Tránh Mặt
- Chương 33: 33: Lạc Trong Rừng
- Chương 34: 34: Ước Định Một Đời
- Chương 35: 35: Không Phải Là Không Có Được
- Chương 36: 36: Về Mộ Gia
- Chương 37: 37: Áo Của Đàn Ông
- Chương 38: 38: Tiểu Nhược Điểm Khiến Người Ta Ái Mộ
- Chương 39: 39: Thương Lượng
- Chương 40: 40: Bỏ Nhà Theo Trai
- Chương 41: 41: Đừng Có Mà Thích Tôi
- Chương 42: 42: Bị Trộm
- Chương 43: 43: Có Mục Đích
- Chương 44: 44: Là Yêu Quái Phương Nào Vậy
- Chương 45: 45: Anh Có Muốn Nhận Thêm Một Cô Em Gái Không
- Chương 46: 46: Cãi Vã
- Chương 47: 47: Hotsearch
- Chương 48: 48: Hiệp Định Dừng Cạnh Tranh
- Chương 49: 49: Đón Mộ Tiểu Thư Về Nhà
- Chương 50: 50: Tôn Trọng Người Già
- Chương 140: 140: Chuẩn Bị Quà Đáp Lễ
- Chương 141: 141: Giao Bằng Lái Ra
- Chương 142: 142: Thủ Trưởng Quân Khu Xích Diệm
- Chương 143: 143: Huấn Luyện Đặc Biệt
- Chương 144: 144: Chọn Đúng Người
- Chương 145: 145: Trèo Tường
- Chương 146: 146: Là Sao Chổi
- Chương 147: 147: Trạng Thái Khác Thường
- Chương 148: 148: Tùy Ông Quyết Định
- Chương 149: 149: Biến Cố Mới
- Chương 150: 150: Mau Bắt Hết Bọn Bọ
- Chương 480: Tiền trảm hậu tấu
- Chương 481: Tài sản trời cho
- Chương 482: Bồi thường tổn thất tinh thần
- Chương 483: Kỷ niệm nhiệt huyết về thời thanh xuân vườn trường
- Chương 484: Phòng giáo vụ
- Chương 485: Lòng người thật sự chính là thứ lạnh lẽo nhất
- Chương 486: Điểm tuyệt đối nhờ gian lận
- Chương 487: Giáo sư trưởng khoa hoá sinh
- Chương 488: Thời gian rồi sẽ chứng minh tất cả
- Chương 489: Phải chiếu cố tiểu sư muội
- Chương 490: Một cách giải quyết vô cùng đơn giản
- Chương 491: Không đợi drama, tự mình tạo ra drama
- Chương 492: Sự thành công lớn nhất là vượt qua được hình mẫu bản thân theo đuổi
- Chương 493: Bạn cùng phòng...có chút lạ!
- Chương 494: Kẻ chủ mưu đằng sau trận mưa đạn ở bệnh viện quân y
- Chương 495: Tương lai chẳng ai biết trước được điều gì
- Chương 496: Có danh có phận
- Chương 497: Muốn xin chữ ký đúng không?
- Chương 498: Kỷ Thần Hi động thủ rồi
- Chương 499: Hủy đi công cụ gây án
- Chương 500: Chủ tịch giả nghèo và cái kết
- Chương 501: Quản lý nhà hàng vô cùng năng suất
- Chương 502: Tiền thưởng và tiền bồi thường
- Chương 503: Tương lai của chính mình chẳng ai có thể bôi đen được
- Chương 504: Một mét vuông, bốn học bá
- Chương 505: Món quà ra mắt của cháu rể
- Chương 506: Nhà họ Kỷ tề tụ khảo thí cháu rể
- Chương 507: Hồi kết của phần thi ứng xử
- Chương 508: Sân tập bắn
- Chương 509: Khiêu chiến đội xạ kích
- Chương 510: Cá cược kiểu quân đội
- Chương 511: Thành tích của đội xạ kích
- Chương 512: Mười vòng 10, tổng 100 điểm!
- Chương 513: Tra gay
- Chương 514: Vẻ ngoài đẹp mắt, bên trong thối nát
- Chương 515: Tự mình thu dọn tàn cuộc
- Chương 516: Topic trên diễn đàn trường
- Chương 517: Mỹ nữ không dễ chọc
- Chương 518: Hãy cho kẻ thù nhìn thấy bạn đang sống tốt đến mức nào
- Chương 519: Thần tượng quốc dân
- Chương 520: Sinh viên năm nhất kém cỏi
- Chương 521: Tiễn khách thì dễ, mời khách trở lại vô cùng khó
- Chương 522: Có ân tất báo
- Chương 523: Tài xế bất thường
- Chương 524: Không dính máu
- Chương 525: Quy trong tứ linh, họ Nghiên tên một chữ Trạch
- Chương 526: Điện tâm đồ Ngừng hoạt động
- Chương 527: Thế gọng kiềng
- Chương 528: Chỉ có kẻ thứ ba mới tráo trở như thế
- Chương 529: Thành viên Hắc Diệm đã đến
- Chương 530: Làm bình hoa còn bị chê cười
- Chương 531: Chỉ có kẻ làm sai mới phải xin lỗi
- Chương 532: Những người giỏi chỉ chấp nhận đứng dưới người giỏi hơn mình
- Chương 533: Một chương trình đầy bug
- Chương 534: Huyết thống là thứ rất kỳ diệu
- Chương 535: Ở nơi có sự xuất hiện của cô ấy, hai từ quy tắc không tồn tại
- Chương 536: Thông tin về đợt đấu giá thứ hai
- Chương 537: Trường hợp có một không hai
- Chương 538: Mục tiêu đến từ Nước Z
- Chương 539: Đạo đức nghề nghiệp
- Chương 540: Người đẹp và quái vật
- Chương 541: Không nên xuất hiện
- Chương 542: Phát hiện đột nhập
- Chương 543: Có tác dụng phụ không vậy?
- Chương 544: Chỉ lần này nữa thôi
- Chương 545: Cốt cách bẩm sinh
- Chương 546: Có một loại bí mật, chỉ nên vĩnh viễn là bí mật
- Chương 547: Giống nhau
- Chương 548: Thứ gì có liên quan đến xác suất thì không gì là tuyệt đối
- Chương 549: Bảo hiểm sinh mệnh
- Chương 550: Toàn bộ kế hoạch của Kỷ Thần Hi
- Chương 551: Secret cầu cứu
- Chương 552: Không có người này thì còn có người khác
- Chương 553: Quá kém
- Chương 554: Giải quyết mâu thuẫn
- Chương 555: Vật phẩm đấu giá cuối cùng
- Chương 556: Đấu giá bằng cổ phần
- Chương 557: Ý nghĩa của thánh giá và cọc gỗ
- Chương 558: Kết thúc đấu giá
- Chương 559: Tin tưởng
- Chương 560: Không giải quyết thì chuyển trường
- Chương 561: Chỉ là doanh nhân bình thường
- Chương 562: Giáo sư danh dự chuyên ngành tâm lý học
- Chương 563-564: Chứng đau đầu tái phát
- Chương 565: Tự mình gây hoạ, tự mình chịu
- Chương 566: Thực lực của một trong Tứ Linh
- Chương 567: Tiết đầu tiên
- Chương 568: Không nên làm giáo sư, nên đi thi rap
- Chương 569: Trả lời câu hỏi
- Chương 570: Hồng hạnh xuất tường
- Chương 571: Đáp trả
- Chương 572: Đợi thư luật sư
- Chương 573: Thầy hiệu trưởng đi dạy vì đam mê
- Chương 574: Kinh nghiệm và trải nghiệm
- Chương 575: Đến làm chỗ dựa cho em, sẵn làm chống lưng cho thầy
- Chương 576: Nghi ngờ
- Chương 577: Hãy chú ý cách dùng từ
- Chương 578: Kỷ Thần Hi cũng là chuyên gia đào hố
- Chương 579: Tích lũy kinh nghiệm sợ thất nghiệp
- Chương 580: Không có hẹn trước
- Chương 581: Dac quyen cia than t
- Chương 582: Giọng nói có chút quen
- Chương 583: Có thể đắc tội trụ cột nhưng không thể gây thù với nóc nhà
- Chương 584: Có chứng chỉ, có kinh nghiệm
- Chương 585: Cùng tăng ca
- Chương 586: Đói thì phải ăn
- Chương 587: Sao không tự nhìn lại bản thân có cái gì để so với người ta
- Chương 588: Người tài tự dâng mình đến cửa để tư bản bốc lột
- Chương 589: Kết hôn với máy tính
- Chương 590: Quen tay hay việc
- Chương 591: Giải quyết sạch sẽ
- Chương 592: Giọng nói đàn ông lúc mới tỉnh giấc
- Chương 593: Sáng sớm không có việc gì làm
- Chương 594: Gọi món hỗ trợ giấc ngủ
- Chương 595: Quên đón người
- Chương 596: Thanh tra từ Bộ Giáo dục
- Chương 597: Nhân tài West Point
- Chương 598: Cô ấy là tín ngưỡng
- Chương 599: Tất cả phụ thuộc vào hành động vào lúc này
- Chương 600: Tiểu, Thần, Hi
- Chương 601: Vấn đề nguyên tắc, không có ngoại lệ
- Chương 602: Đều là người thông minh
- Chương 603: Trái đất tròn
- Chương 604: Chuyện riêng
- Chương 605: Đến bệnh viện, đại náo phòng bệnh
- Chương 606: Lâu rồi không gặp
- Chương 607: Thầy hiệu trưởng có vấn đề
- Chương 608: Tiến cử
- Chương 609: Triều Nguyệt rút máu
- Chương 610: Đến nhưng lại không ra mặt?
- Chương 611: Poker face
- Chương 612: Chứng cứ đều đủ
- Chương 613: Không để chết người, không để vết thương nhìn thấy được
- Chương 614: Không có quan hệ huyết thống
- Chương 615: Mấy chú cảnh sát sao thế?
- Chương 616: Cái kết của tội lội
- Chương 617: Hình phạt của Tiêu Đồ
- Chương 618: Giúp cũng được nhưng có điều kiện
- Chương 619: Đừng để vẻ ngoài đánh lừa
- Chương 620: Bọn họ giết người, chỉ duy nhất em cứu được người
- Chương 621: Trường đua xe
- Chương 622: SSC Tuatara
- Chương 623: Lời mời đua xe từ các đội đua nổi tiếng
- Chương 624: Thiên đường có lối không đi
- Chương 625: Địa ngục không cửa cứ xong vào
- Chương 626: Khúc cua tử thần
- Chương 627: Cán đích
- Chương 628: Kẻ theo dõi bí ẩn
- Chương 629: Giao đấu, bất phân thắng bại
- Chương 630: Chạy bộ buổi sáng
- Chương 631: Trực giác
- Chương 632: Pink girl
- Chương 633: Kỹ năng trang điểm của Kỷ Thần Hi
- Chương 634: Ước mơ viễn vông
- Chương 635: Hoàn hảo đến đâu cũng sẽ tồn tại một điểm khuyết
- Chương 636: +1 tổ tông
- Chương 637: Muốn báo cảnh sát? Cần tôi báo giúp không?
- Chương 638: Tên tôi là Kỷ Dược Phàm, nhớ kỹ đấy.
- Chương 639: Thân phận không tầm thường
- Chương 640: Đặc biệt nguy hiểm
- Chương 641: Nam nữ thụ thụ bất thân
- Chương 642: Hung thần ác bá Kỷ Thần Hi
- Chương 643: Ký hiệu đặc biệt trên thư giới thiệu
- Chương 644: Giấy miễn trừ trách nhiệm
- Chương 645: Giỡn mặt đó hả
- Chương 646: Âm thầm thúc đẩy
- Chương 647: Làm người đại diện
- Chương 648: Chồng ơi, anh thật tốt
- Chương 649: Tự phạt
- Chương 650: Anh giận gì thế?
- Chương 651: Biệt viện Sơn Hành thẳng tiến
- Chương 652: Mẹ, con xin lỗi
- Chương 653: Bộ đôi song sát hủy diệt mọi công thức nấu ăn
- Chương 654: Thẻ xanh của JS
- Chương 655: Lại bị khinh là người nghèo
- Chương 656: Chưa bằng tiền tiêu vặt
- Chương 657: Phó tổng cục trưởng Tổng cục thuế Quốc Gia
- Chương 658: Khung cảnh lý tưởng
- Chương 659: Tiền hoa hồng đủ mua căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố
- Chương 660: Chọc đến loại người gì thế này
- Chương 661: Sự ghen tỵ từ sâu bên trong
- Chương 662: Nguyên nhân ẩn giấu
- Chương 663: Từ đầu nó chính là màu tóc của chị từ khi mới sinh ra
- Chương 664: Dòng dõi trực hệ
- Chương 665: Không phải lúc thích hợp
- Chương 666: Vườn không nhà trống
- Chương 667: Thay đổi
- Chương 668: Tình yêu và trách nhiệm
- Chương 669: Hàng, quay xe!
- Chương 670: Quay xe cực gắt, thái độ thay đổi chóng mặt
- Chương 671: Phải xem có bản lĩnh đó không
- Chương 672: Hệ thống giám sát toàn cầu
- Chương 673: Ác mộng lúc nửa đêm
- Chương 674: Déjà vu
- Chương 675: Tịch Cảnh Dương cũng đi cửa sau?
- Chương 676: Có điều che giấu
- Chương 677: Cháu gái là cháu, cháu trai thì không
- Chương 678: Bị lừa
- Chương 679: Đến sớm hơn ba giây
- Chương 680: Cắt tóc
- Chương 681: Tin hay không thì tùy
- Chương 682: Đến địa điểm huấn luyện
- Chương 683: Chị, lâu rồi không gặp
- Chương 684: Em gái của chị
- Chương 685: Lại gặp người quen
- Chương 686: Mượn việc công, trả thù riêng
- Chương 687: Cuộc thi liên quan đến vấn đề tự tôn
- Chương 688: Nếu còn tầm bắn lên nữa, học viên của anh sẽ thua thảm lắm đấy
- Chương 689: Kim chủ còn đang ở đây
- Chương 690: Mộ Nguyệt Vũ là người chiến thắng
- Chương 691: Kết quả thật sự của vòng thi
- Chương 692: Cả một nhà đều là kẻ khó ở
- Chương 693: Cách huấn luyện trái ngược nhau
- Chương 694: Kết thúc ngày huấn luyện đầu tiên
- Chương 695: Nữ lưu manh đại giá quang lâm
- Chương 696: Nữ lưu manh cướp đồ