Sau Khi Biến Thành Zombie Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được
Chương 9: Chương 9
Thấy vậy Văn Cửu Tắc theo sau thở dài: “Sao cảm giác em hoạt bát hơn trước nhiều vậy.”
Tôi đã c.h.ế.t rồi! Anh còn nói tôi hoạt bát! Nghe xem mình đang nói cái gì đi!
Tiết Linh ngã vào đống cỏ, định quăng mình vào đó. Khi đang lăn, một cánh tay bất ngờ chặn lại, kéo cô trở về.
“Em muốn ngủ ở đây, hay là lên xe ngủ?”
Anh nhét cô trở lại ghế sau của xe, lần này không trói cô lại, còn lấy một cái chăn đắp lên người cô.
Sau đó, anh đóng cửa xe và đi ra ngoài.
Trong bóng đêm, anh dần mất đi nụ cười, dựa vào cửa xe, lại châm một điếu thuốc, ngồi bên ngoài cả đêm không chợp mắt.
Tiết Linh nghĩ rằng anh sẽ nhanh chóng lái xe đưa cô về trại, nhưng không, sáng hôm sau, anh vẫn ở lại đây. Tiết Linh ngẩng đầu từ sau cửa sổ quan sát, thấy anh đang rửa mặt bên một cái mương, lau tóc hai lần, rồi vặn khăn đi về phía xe.
Cô lập tức nằm cứng đơ trở lại.
Cánh cửa xe bên trên bị mở ra, một chiếc khăn ướt lạnh lẽo phủ lên mặt cô và chà xát.
Văn Cửu Tắc giơ khăn lên xem bụi bẩn trên đó, nói: “Không ngạc nhiên khi có chút mùi, em xem đi, bẩn quá.”
Tiết Linh nắm chặt tay.
Cô là một Zombie, thân thể cứng ngắc, việc giữ gìn vệ sinh cá nhân thật sự rất phiền phức, và cô hòa mình vào đám Zombie, những đồng loại sẽ không quan tâm cô có rửa mặt mỗi ngày hay không, con người thì càng không để ý. Vì thế cô không thể tránh khỏi việc lơi lỏng một chút.
Hơn nữa, một Zombie mà quá sạch sẽ, ở giữa đám xác sống thì rất nguy hiểm, nếu gặp phải băng nhóm con người, rất dễ trở thành mục tiêu đầu tiên bị giết.
Văn Cửu Tắc là một con người, anh hiểu gì về trí khôn sinh tồn của Zombie chứ!
“Hay là tôi tìm một chỗ giúp em tắm rửa?” Văn Cửu Tắc nói.
Anh kéo lên chiếc áo phông đen của mình: “Tôi cũng đã hai ba ngày không tắm, hình như có mùi rồi.”
Từ góc nhìn của Tiết Linh, cô thấy anh kéo áo lên, lộ ra cơ bụng đẹp, còn có ngực... cảm giác còn quyến rũ hơn ba năm trước nhỉ.
Cô nhắm mắt lại.
Xe vẫn chưa kịp chạy đi thì Đới Anh và anh Mễ đã tìm đến.
“Anh Cửu Tắc, cả đêm anh không về.” Đới Anh mặt mày lo lắng: “Anh không định quay về sao?”
“Không về nữa.” Văn Cửu Tắc trả lời một cách lạnh nhạt.
Anh Mễ lại đến khuyên: “Cửu Tắc à, chuyện này mọi người đều có lỗi, chúng ta đã bàn bạc rồi, cậu về với chúng tôi đi, dù sao cũng đã ở bên nhau lâu như vậy, mọi việc phải có đầu có đuôi, đợi chúng ta giải quyết xong, cậu muốn đi thì cứ đi.”
“Zombie đó cậu cũng có thể mang về, tôi đã nói với họ, chỉ cần cậu quản lý nó tốt, không để nó làm hại người là được.”
“Có vẻ các anh nhầm rồi.” Văn Cửu Tắc dựa vào xe, cười như không cười: “Họ nghĩ gì tôi không quan tâm, tôi không về không phải vì họ không đồng ý, mà vì tôi không muốn họ làm hại Tiết Linh.”
Đới Anh ngẩn ra, anh Mễ không đồng tình: “Cậu rất giỏi, nhưng dù giỏi đến đâu, một mình cũng có lúc không tiện. Trong những lúc đó, là con người, giúp đỡ lẫn nhau mới là cách sinh tồn.”
“Giúp đỡ lẫn nhau? Các anh đã giúp tôi điều gì chưa, chẳng phải tôi luôn giúp các anh sao?”
Văn Cửu Tắc không còn vẻ lơ đãng như trước, ánh mắt và biểu cảm trở nên sắc bén.
“Được rồi, đừng nói những điều vô ích, đưa cho tôi xăng và đạn như đã hứa, tôi lập tức đi ngay.”
Đới Anh khóc lóc rời đi cùng anh Mễ, cậu ta bị thái độ lạnh nhạt của anh làm tổn thương, không ngờ anh lại tức giận đến vậy, ngay cả cậu ta cũng không muốn nhìn.
Những cuộc gặp gỡ trước đây của họ không nhiều lắm, chỉ là vài năm trước có thời gian liên lạc nhiều hơn một chút, nhưng dù sao họ cũng là người thân.
Tiết Linh lén quan sát từ sau cửa sổ, thấy họ ra đi không vui vẻ.
Văn Cửu Tắc vì cô mà cãi nhau với đoàn xe, giờ đây muốn chia tay.
Đây là chuyện gì vậy?
Văn Cửu Tắc bỏ xăng và đạn vào xe, lái xe chở Tiết Linh rời khỏi đây, theo hướng ngược lại với trại.
Khi không cười, khuôn mặt anh dễ gây áp lực lớn, tỏ ra sự lạnh lẽo khác thường.
Xe chạy một lúc, Văn Cửu Tắc không nghe thấy tiếng động ở ghế sau nên quay đầu nhìn lại.
Anh lại trở nên tươi cười, kéo dài âm điệu, nghi hoặc hỏi: “Hmm? Sao không có động tĩnh, chẳng lẽ bị những người lúc nãy dọa sợ rồi?”
“Không sao đâu, chúng ta không quay về chỗ đông người, tìm một chỗ vắng vẻ, như vậy sẽ không có ai đến làm hại em.”
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Toàn văn hoàn
- Chương 171: Ngoại truyện: Zombie Văn Cửu Tắc x Con người Tiết Linh
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Hoàn