Sai Lầm Sai Lầm - Chanh Trấp Tương Áp

Chương 42: Ngoại truyện 3

Simp chúa, ý chỉ đối phương không hề có hứng thú gì với đứa hay simp chúa, là một người vứt bỏ cả tôn nghiêm cực kỳ nhiệt tình nhưng lúc nào cũng bị hắt hủi. Có người nói simp chúa cuối cùng sẽ có được tất cả, cũng có người nói mấy đứa simp chúa đến cùng sẽ chẳng còn gì.

 

Về vấn đề này thì, Đinh Simp Chúa cho rằng, simp cũng có tip của simp.

 

Tính ra thì, Đinh Hạ từ lúc quen biết Ngu Ngôn và hốt được Ngu Ngôn, mất cỡ 1 năm. nói chính xác hơn là, kể từ khi Ngu Ngôn ngã ngựa cho tới lúc theo đuổi Ngu Ngôn, Đinh Hạ chỉ mất chưa đầy nửa năm.

 

Ngu Ngôn nửa đùa nửa thật nói với Đinh Hạ: "Em nghĩ lúc đó em nên tém tém lại chút xíu, không nên bằng lòng với anh quá nhanh như thế."

 

Đáp lại lời Ngu Ngôn là một cái hôn xuống của Đinh Hạ.

 

Đinh Hạ thầm nghĩ, em cũng quá đánh giá thấp chồng em rồi.

 

Khi Đinh Hạ còn học cấp 2 là đã lăn lộn trong xã hội, với cái danh là quân sư quạt mo (1), nên hắn ta thường được các đàn em khen ngợi: "Đinh Hạ chỉ cần ra tay, là cân được hết." Lời này chẳng những khen Đinh Hạ thông minh, luôn giải quyết được những chuyện khó mà họ không làm được, mà còn chỉ cần Đinh Hạ muốn theo đuổi cô gái nào là không bao giờ có chuyện thất bại. Đinh Hạ không cần phải đi tỏ tình làm gì, hắn ta chỉ cần đứng trước mặt cô gái, là đã làm cho cô gái ấy loạn nhịp.

 

/(1) quân sư quạt mo: Người cố vấn, mách nước tồi, không được việc mà còn làm hỏng chuyện thêm./

 

Đẹp trai xuất chúng, là cái cần phải có khi muốn trở thành chàng trai vàng trong làng chó simp, một anh chàng đẹp trai thích simp người khác và một đứa lùn tịt thích đi simp người khác, nhìn chung cũng khác biệt rất lớn.

 

Vì vậy với một người u mê sắc đẹp, cho nên khi Ngu Ngôn gặp phải Đinh Hạ đã bị thất thế trước, nhưng Đinh Hạ lại bị Ngu Ngôn giả nữ làm cho mê muội.vòng này Ngu Ngôn thắng.

 

Lúc Ngu Ngôn vẫn chưa ngã ngựa, Đinh Hạ vẫn là một thằng simp chúa bình thường.

 

Hắn không phải thằng ngu, biết Ngu Ngôn đang ghẹo mình, nhưng hắn ta không chịu nổi khi Ngu Ngôn cứ thả thính mình suốt, mỗi ngày là một câu như: "bé thỏ nhỏ hôn hôn", "bé mèo nhỏ ôm ôm", "bé chó nhỏ vuốt v3". Đinh Hạ bị cậu ấy chọc ghẹo toát mồ hôi cả người, ngủ không yên, mơ thấy Ngu Ngôn trong bộ đồng phục biến thành thỏ con, mèo con, chó con,... cậu ấy nũng nịu với hắn vừa ngọt vừa dính người.

 

Mẹ, cũng quá là 18 + rồi, con ciu muốn chào cờ mẹ rồi!

 

Đinh Hạ biết rõ Ngu Ngôn không ý đó, nhưng vẫn ưỡn mặt nghiêm túc tán gẫu với Ngu Ngôn cứ nói gì là đáp lại cái đó: "Ni Ni tuyệt nhất! Ni Ni giỏi nhất!"

 

Ngu Ngôn mà không trả lời, là mỗi ngày đúng giờ sẽ nhắn tin tới:

 

"Ni Ni chào buổi sáng nè! [ mặt trời nhỏ ] "

 

"Ni Ni ăn cơm trưa chưa? Nhớ phải ăn no nha!"

 

"Hết một ngày rồi, Ni Ni ngủ ngon!"

 

Mỗi lần mà Ngu Ngôn tùy tiện nói với hắn ta một câu thôi, là Đinh Hạ sẽ cực hưng phấn lăn lộn, cấp tốc gửi cho Ngu Ngôn một phát mười mấy tin nhắn liên tiếp, sau đó chỉ nhận được một câu đơn giản của Ngu Ngôn "Ò".

 

Đinh Hạ còn không thấy buồn chút nào, chữ "Ò" của nữ thần, cái đó gọi là "Ò" á?

 

Chữ "Ò" này, lời ít ý nhiều, nó đã làm nổi bật lên cái sự cao quý phi thường của nữ thần, giống như vẻ ngoài của cô ấy vậy, lẫm liệt như sương tuyết không dễ xâm phạm, trái tim nóng bỏng như dung nham. Hàng ngàn lời nói, được gói gọn trong từ "ò"!

 

Mặt nóng dán mông lạnh là cái gì cơ?! Mặt của hắn ta nóng như thế này, sợ không đủ để sưởi ấm quả mông lạnh lẽo của nữ thần à! Có thể được dán lên cái mông mát lạnh của nữ thần, đó là sự vinh hạnh của hắn!

 

Nhưng Đinh Hạ simp đến mức cuồng si như thế và kết quả là, lúc biết được Ngu Ngôn chính là Ngu Ngôn, bản thân vô cùng tức giận.

 

Trong một giây ngắn ngủi đó, hắn ta đã nghĩ ra muôn ngàn cách để làm bẽ mặt Ngu Ngôn, thậm chí còn nghĩ đến chuyện muốn tung chuyện của hắn ta và Ngu Ngôn lên mạng xã hội, khiến tất cả mọi người tới mắng nhiếc, nhục mạ cậu ấy.

 

Từ trước tới nay Đinh Hạ chưa từng bị nhục mặt lớn như này. Tình yêu tới quá nhanh như một con lốc, hắn ta thật sự rất thích Nini, hắn ta tình nguyện muốn simp cô ấy, yêu cô ấy, không nhận được câu trả lời cũng không thành vấn đề, hắn ta sẽ vẫn luôn chờ. Thế nhưng giờ đây hắn ta mới nhận ra là, hắn đã trở thành một trò đùa.

 

Có điều Đinh Hạ cũng chỉ tức giận chút xíu, không còn cách nào khác, hắn ta đã trở thành một khứa simp chó liếm chỉ dành riêng cho Ngu Ngôn, căn bản không thể nổi giận được với cậu ấy. Hắn ta nghĩ, NiNi là nam thì cứ là nam, hắn ta nguyện vì NiNi mà cong.

 

Và cũng bắt đầu từ đó, Chó liếm Đinh Hạ thay đổi, trở thành một con tó liếm đầy mưu mô.

 

Hắn ta còn không biết Ngu Ngôn đã rung động với hắn từ lâu, hắn ta chỉ dựa vào trực giác của mình cảm thấy Ngu Ngôn dành cho mình một loại tình cảm khó có thể giải thích được, đặc biệt là cậu ấy trở nên ngầu lòi sau khi tốt nghiệp trung học đạt được hạng nhất, vẻ mặt của Ngu Ngôn rõ ràng có hơi mất tự nhiên.

 

Hay là...Cậu ấy cũng có chút thích mình nhỉ?

 

Chó liếm tâm cơ Đinh Hạ lộ ra vẻ bối rối nghĩ. Mấy khứa hay simp đều sẽ trải qua một lần như thế này, biểu cảm đặc biệt của mấy đứa được simp sẽ luôn khiến cho mấy khứa simp cảm thấy có hy vọng, từ đó có động lực gan dạ để tiếp tục li3m. Đinh Hạ cũng vậy, nhưng hắn ta có nhiều mánh khóe hơn những con chóa simp khác, hắn sẽ không đi simp Ngu Ngôn theo cách bình dân, vì thế hắn ta đã lớn gan lập ra một cái kèo với Ngu Ngôn trong kỳ thi tuyển sinh đại học, và thế là Ngu Ngôn phải đi theo đuổi Đinh Hạ.

 

Đây rõ ràng là một cái kèo không công bằng, mặc kệ Đinh Hạ điểm có cao hơn Ngu Ngôn đi chăng nữa, Ngu Ngôn chỉ cần không yêu hắn ta, thì sẽ không cần phải ở bên hắn làm gì. Nhưng Ngu Ngôn vẫn cứ khư khư đồng ý, không chỉ thế mà còn đồng ý một cách sảng khoái nữa chứ.

 

Vì vậy con chóa liếm tâm cơ Đinh Hạ đã chứng minh được suy đoán của mình, Ngu Ngôn thật sự có chút hứng thú với hắn.

 

Đinh Hạ bắt đầu chủ động xuất kích, lâu lâu hay đi quấy rầy Ngu Ngôn.

 

Ngu Ngôn bị hắn phiền muốn chết, thế nhưng mỗi lần Đinh Hạ cũng sẽ có chuyện rất đàng hoàng muốn tìm cậu ấy.

 

【 Hạ Hạ 】: Đề này hình như sai đề rồi, điều kiện cần không cho đủ.

 

【nini 】: ... tại vì cậu ngốc, tôi áp dụng các điều kiện trong đề cho là ra.

 

【 Hạ Hạ 】: Đâu tôi xem nào.

 

【nini 】: [ đề toán học tranh ảnh ]. jpg

 

【nini 】: Nhìn cho rõ đê.

 

【 Hạ Hạ 】: Sai rồi, có vài bước cậu làm sai, còn nữa chứng minh theo các bước này có hơi sai.

 

【nini 】: ? ? ?

 

【nini 】: Cậu bị điên à, cậu nói tôi làm sai á???

 

【nini 】: Không hề, tôi đã nói với cậu rồi, mỗi một bước không có dụ sai ở đây.

 

【nini 】: ? ? ?

 

【nini 】: Đi đâu rồi?

 

【nini 】: Ê alo!

 

Ngu Ngôn bị Đinh Hạ nói bực muốn bể phổi, cậu rất tự tin là mình làm đúng, nhưng cậu ấy lại sợ mình làm sai giống như Đinh Hạ nói.

 

Ngu Ngôn đợi một hồi, Định Hạ call video qua, Ngu Ngôn chả nghĩ gì bắt máy luôn.

 

Trong màn ảnh, Đinh Hạ đeo kính, khuôn mặt lạnh lùng bị kính che khuất, dáng vẻ vừa lịch sự vừa chó.

 

Ngu Ngôn: "..."

 

Đinh Hạ cứ như vậy nhìn cậu ấy, rất bình tĩnh rất học bá mà nói: "Cậu chờ chút nhé, tôi đang tính lại các bước chứng minh của cậu lại một lần, cho nên không có rep tin nhắn của cậu được, tôi sẽ coi xong ngay thôi, sau đó sẽ nói cho cậu biết cậu sai chỗ nào."

 

Ngu Ngôn: "... à ờ."

 

Đinh Hạ cúi đầu, tiếp tục đề toán.

 

Đinh Hạ mà ra tay, là biết có hay không liền. Ngu Ngôn cũng không ngoại lệ, cậu ấy ngốc lăng nhìn Đinh Hạ cúi đầu giải đề toán ở trong màn hình, gọng kính chỉ vàng được gác lên đốt sóng mũi thẳng tắp, lông mi nhỏ dài tụi nó giống như thành tinh, đi cào tim Ngu Ngôn. Mắt kính không chịu yên cứ hay tuột xuống, Đinh Hạ mất kiên nhẫn "chậc" một tiếng, đưa tay nâng mắt kính đẩy lên.

 

Ngu Ngôn: "!"

 

Khứa mê tay đẹp đột nhiên được hưởng phúc lợi!

 

Xong rồi, Ngu Ngôn nghĩ thầm, Đinh Hạ đâm tim cậu ấy quá nhiều rồi. Tay đẹp kill, kính mắt kill, IQ kill... à không cái này thì không tính, chỗ nào cũng hợp gu cậu ấy, tuy cậu ấy không thực sự là một gay, nhưng cũng không bài xích nếu mình trở thành một gay, nếu Đinh Hạ cứ gợi cảm quyến rũ cậu ấy, cậu ấy sẽ, cậu ấy sẽ, cậu ấy sẽ,... Á không được, thi đại học xong rồi tính.

 

Chó liếm tâm cơ Đinh Hạ đang giải đề toán âm thầm cười trong lòng.

 

Ngu Ngôn bị Đinh Hạ làm cho lòng ngứa ngáy, nhưng vẫn còn lý trí lắm.

 

Chỉ là qua màn hình thôi mà, vì cậu ấy là một người mê sắc đẹp, cho nên bị Đinh Hạ trêu chọc là chuyện bình thường, huống chi điểm thi đại học còn chưa có mà, tới đó kết quả ra sao còn chưa biết được đâu.

 

Chó liếm tâm cơ Đinh Hạ thừa thắng xông lên, sau khi thi xong cứ thứ 7 hàng tuần là lại chạy đến trường chuyên, Đinh Hạ đứng ở cổng trường rồi gọi điện.

 

Đinh Hạ: "Cậu ở đâu? Tôi đang ở cổng trường chuyên này."

 

Ngu Ngôn: "Sao cậu cứ chực chờ ở cổng hoài vậy, cậu đó! Ngày nào cũng chạy tới đây, mấy đứa bạn của tôi hỏi có phải tôi chọc giận cậu không kia kìa."

 

Đinh Hạ: "Vậy gọi bọn họ ra đây."

 

Ngu Ngôn cảnh giác hỏi: "Cậu muốn làm gì? !"

 

Đinh Hạ cười nói: "Nghĩ muốn mời bọn họ đi ăn cơm, nói tôi muốn theo đuổi cậu, nhờ họ giúp đỡ chút."

 

Ngu Ngôn: "..."

 

Ngu Ngôn: "Cậu đừng nghĩ gì hết, tôi xuống ngay."

 

Đinh Hạ: "Được, tôi chờ cậu."

 

Tim Ngu Ngôn lại bị bắn trúng 1 mũi tên.

 

Chó liếm rất là khổ, khổ là vì đối phương sẽ không bao giờ có hứng thú với mình, nhưng ngoại trừ Chó liếm là một đứa biết cố gắng không ngừng lấy lòng làm lung lay trái tim đối phương.

 

Đinh Hạ là một đứa chó liếm khá thông minh, kỳ thi đại học cực kỳ nặng nề, Ngu Ngôn sẽ không có tâm tư nghĩ tới những chuyện đó nữa, cho nên Đinh Hạ không thể ngày nào cũng chọc ghẹo đi li3m người ta, vì thấy Đinh Hạ nắm bắt từng cơ hội một, Ngu Ngôn có vẻ hơi phiền muộn về kỳ thi, Đinh Hạ rất bình tĩnh show ra kỹ năng chó liếm của mình. Ngu Ngôn dần dần cũng nảy sinh hứng thú kể từ đây, tích lũy từng chút từng chút.

 

Vào ngày công bố điểm, Đinh Hạ đứng dưới lầu nhà Ngu Ngôn bị muỗi chích 1 tiếng đồng hồ, giáo viên chủ nhiệm đã sớm vui mừng báo cho hắn ta điểm của hắn, cũng tiện nói với hắn ta là người hạng nhì chỉ kém hắn có 1 điểm, hạng nhì của trường chuyên chính là Ngu Ngôn.

 

Đinh Hạ thực không ngờ tới, thực lực của hắn ta và Ngu Ngôn tương đương nhau, hắn cũng không hoàn toàn nắm chắc là mình có thể vượt qua Ngu Ngôn được hay không, đạt được kết quả như hiện tại, không biết có nên gọi là trò đùa của vận mệnh không nữa.

 

Đinh Hạ nhìn qua khung cửa sổ nhà Ngu Ngôn, gọi điện thoại cho Ngu Ngôn.

 

Lúc Ngu Ngôn bắt máy, giọng điệu có hơi buồn buồn.

 

Ngu Ngôn: "Ờ thì ờm, chúc mừng nha, thủ khoa cao hơn tôi 1 điểm."

 

Đinh Hạ: "Tôi đang ở dưới lầu nhà cậu, bây giờ cậu đi xuống được không?"

 

Ngu Ngôn cười khẽ một tiếng, nói: "Muốn cười nhạo tôi chứ gì, tôi sẽ làm đúng như giao kèo, không cần cậu lo."

 

Đinh Hạ: "Tôi muốn nhìn cậu một lát."

 

Ngu Ngôn: "Nhưng bây giờ tôi không muốn nhìn thấy cậu đấy."

 

Đinh Hạ trầm mặc nói: "Được."

 

Đinh Hạ đứng ở dưới lầu nhà Ngu Ngôn, đứng tới 1 tiếng đồng hồ, đã vậy còn đứng gần luống hoa, muỗi nó cứ vo ve quần quanh hắn ta, Đinh Hạ không phải đối thủ của mấy con muỗi, bị chích cho mấy phát.

 

Lúc Ngu Ngôn xuống lầu mua đồ ăn vặt bị Đinh Hạ đứng ở chỗ đó hù sợ hết hồn, vẻ mặt cậu ấy đầy phức tạp nhìn hai chân bị chích sưng vù của Đinh Hạ, nói: "Tôi tưởng cậu về rồi chứ."

 

Đinh Hạ không đáp mà nói với Ngu Ngôn: "Tôi muốn nói chuyện với cậu."

 

"Tôi muốn đi mua đồ ăn."

 

"Vậy cậu đi trước đi, tôi đứng đây chờ cậu."

 

Ngu Ngôn dừng lại, nói: "Đi chung đi, chỗ này muỗi nhiều lắm."

 

Đinh Hạ gật gật đầu, đi với Ngu Ngôn tới cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn, sau khi trở về ngồi ở lối cầu thang thoát hiểm.

 

Xì một tiếng, Đinh Hạ mở nắp Coca đưa cho Ngu Ngôn.

 

Ngu Ngôn nhận Coca, nói: "Cậu muốn nói gì với tôi?"

 

Đinh Hạ nói: "Chịu quen tôi đi, nếu cậu không vui, có thể đá tôi bất cứ lúc nào cũng được."

 

Ngu Ngôn uống ùng ục ùng ục một hớp lớn Coca, nói: "Dựa theo giao kèo, tôi sẽ trở thành bạn trai của cậu, cậu không cần phải tới nhắc nhở tôi."

 

Đinh Hạ buồn bực nhìn Ngu Ngôn nói: "Nhưng cậu không thích tôi."

 

"Vậy thì tôi có thể đổi ý đúng không?" Ngu Ngôn hỏi.

 

"Cậu thích tôi ở chỗ nào? Tôi mặc đồ con gái, lừa cậu, còn làm bẽ mặt cậu, nếu người bình thường đã sớm tẩn cho tôi một trận."

 

"Bởi vì tôi là Chó liếm của cậu mà." Đinh Hạ nói: "Trong mắt của Chó liếm, cậu cái gì cũng tốt, sắc đẹp, tính cách, IQ, thành tích, không có chỗ nào để chê."

 

Ngu Ngôn: "Thế tôi mặc đồ con gái nữa đó, lúc trước cậu còn đe dọa tôi muốn tung dụ này ra còn gì."

 

Đinh Hạ thành khẩn nói: "Xin lỗi, lúc đó tôi bị điên mới nói như thế, cậu mặc cái gì tôi cũng thích hết."

 

Ngu Ngôn: "Thế tôi không muốn mặc gì thì sao?"

 

"Thế thì có thể chỉ cho mình tôi xem được không? Tôi thích lắm."

 

Ngu Ngôn: "..."

 

Ngu Ngôn buồn bực mà gãi đầu một cái, nói: "Tôi xấu tính lắm, hở một tí là ghét, không coi ai ra gì, chỉ thích đi trêu chọc người ta thôi."

 

Đinh Hạ nói: "Đâu có đâu, tôi thấy tính cậu rất là đáng yêu, tôi cực thích, hơn nữa tính nết của cậu nào đâu phải như cậu nói, cậu rõ ràng còn biết quan tâm chăm sóc người khác nữa, những người mà cậu hay ghét bỏ chính là những người mà cậu tin tưởng nhất." Giống như tôi nè.

 

"Cho nên bạn bè của tôi rất ít, không có ai chịu được cái tánh của tôi hết đó."

 

"Thế tôi có được tính là bạn của cậu không?" Đinh Hạ nghiêng đầu hỏi.

 

Ngu Ngôn liếc liếc mắt một cái, nói: "Cậu mơ đẹp quá nhỉ, cậu muốn làm bạn trai tôi thì có!"

 

"Ừm." Đinh Hạ nói: "Anh muốn làm bạn trai em, em có thể chịu quen anh không?"

 

Trong lối thoát hiểm trống không, Đinh Hạ yên lặng nhìn cậu ấy, ánh mắt có chút đáng thương, giống như con chóa đáng thương đang nhìn chủ nhân muốn vứt bỏ hắn ta. Tim Ngu Ngôn run lên, nói: "Tôi không tin vào tình yêu học đường, tình yêu tuổi học trò luôn có kết cục không đẹp."

 

Đinh Hạ nắm tay cậu ấy, nói: "Vậy em tin anh không? Anh sẽ mãi mãi yêu em, mãi mãi thành con chó liếm của một mình em. Tuy câu này nói ra có hơi không đáng tin, nhưng lời anh nói là thật lòng."

 

Ngu Ngôn dừng một chút, không đúng lúc mà nói: "Thế cậu sủa một cái cho tôi nghe đi."

 

Đinh Hạ không chút suy nghĩ, há mồm ra sủa: "Ấu ấu ấu ấu ấu—---------"

 

Một lúc sau, Đinh Hạ kéo tay Ngu Ngôn, đè lên tường, cúi đầu hôn xuống. Ngu Ngôn trợn tròn hai mắt, dùng sức đẩy Đinh Hạ ra, lại nhận ra là.... Đinh Hạ nặng thấy mẹ, không đẩy nổi.

 

Đinh Hạ không biết học hôn môi từ khi nào, hôn đến nổi làm Ngu Ngôn eo mềm chân run, lúc Ngu Ngôn sa vào trong cái hôn nghĩ rằng, sẽ tin Đinh Hạ lần này.

 

Sau lần tin đó, sẽ là tin cả đời.

 

Đinh Hạ cúi đầu nhìn Ngu Ngôn đang thắt cà vạt cho hắn ta, khen ngợi: "Bà xã, em đẹp quá."

 

"Bây giờ khen quen mồm rồi chứ gì?" Ngu Ngôn giương mắt nhìn hắn, nói: "Hồi trước anh có cái cức mà khen tôi."

 

Đinh Hạ khà khà cười, nói: "Anh nói thật mà, lần đầu tiên anh nhìn thấy bà xã là anh đã thấy bà xã cực kỳ đẹp."

 

Ngu Ngôn: "Vậy anh sủa một tiếng cho tôi nghe."

 

Đinh Hạ thuần thục gâu một tiếng, một cái rồi một cái, vô cùng nghe lời.

 

Ngu Ngôn nở nụ cười, nhón chân hôn lên cằm Đinh Hạ, nói: "Hôm nay em cũng rất yêu anh."

 

Ngày hôm nay yêu anh, ngày mai yêu anh, mỗi ngày yêu anh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận