Nhà Nông Vui Vẻ - Đả Tự Cơ N Hào
Chương 261: Ngoại truyện 4
“Xoay được nửa người rồi.”
Giọng nói bà đỡ vang lên mang theo vài ý mừng, bà duỗi tay xem xét vị trí của đứa nhỏ, nhìn Phúc Bảo cả người ướt đẫm mồ hôi, rối rắm nói.
“Phu nhân, nếu có thể chịu đựng được, xuống giường đi thử vài vòng, tranh thủ đem vị trí của đưa nhỏ lộn ngược lại, nếu không, đợi tới khi nước ối vỡ hết, đưa nhỏ mới thật sự nguy hiểm.”
Bà đỡ cảm thấy dựa theo vị trí của thai nhi lúc này, có lẽ còn có cơ hội cứu được, chỉ là vị tiểu phu nhân Nghiêm gia này nhu nhược yếu đuối, từ nhỏ đã được nuông chiều, có thể chịu đựng được hay không.
“Ngài đỡ ta dậy.”
Phúc Bảo nghe được lời của bà đỡ vừa nói, không chút nghĩ ngợi mà trả lời.
Lúc trước, khi sinh con gái, nàng cũng không phải chịu khổ nhiều như thế này, bởi vì Đậu Hoa trong bụng nàng không lớn, hơn nữa lại đúng vị trí, sau khi vỡ ối không bao lâu thì đã sinh được, có thể nói, cả đời này, Phúc Bảo chịu chịu đựng đau đớn nhiều nhất đều là vì đứa nhỏ hiện tại.
Trước giờ nàng không nghĩ tới, nàng lại có thể chịu đau như vậy, rõ ràng là sau khi chuyển tới thế giới này, nàng được người nhà và hôn phu yêu thương chiều chuộng như vậy, một chút đau khổ cũng chưa từng trải qua.
Có lẽ đây là cái gọi là làm mẹ thì trở nên mạnh mẽ, Phúc Bảo không muốn mất đứa con trong bụng, nàng cảm thấy, vì con của mình, có đau hơn nữa nàng cũng chịu đựng được.
Được hai bà mụ đỡ, Phúc Bảo cắn răng bước xuống giường, lúc hai chân vừa đặt xuống mặt đất, nàng xem chút nữa vì cái chân mềm nhũn mà ngã xuống đất, lúc này Phúc Bảo đã hiểu cảm giác đau đớn của nàng tiên cá sau khi đổi lấy đôi chân để lên bờ, giờ phút này, nàng đạp trên nền đất kiên cố, giống như là đi trên mũi đao, bụng đau đớn kịch liệt làm nàng không cách nào đứng thẳng, chỉ muốn cuộn tròn để bụng bớt thống khổ.
Trên người nàng nhanh chóng mồ hôi đầm đìa, cắn thật chặt vào môi dưới, dường như có thể nhìn thấy m.á.u bật ra.
Nước mắt lã chã rơi xuống đất, một bước, hai bước, có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào.
Miếng sâm trong miệng đã không còn mùi vị, Phúc Bảo lại ngậm thêm vài miếng nhân sâm nữa, đợi đến lúc nàng không chịu được nữa, bà đỡ mới xem xét thân dưới của nàng.
“Được rồi, được rồi.”
Bà đỡ vui mừng hoan hô, đỡ Phúc Bảo tới bên giường, sau đó xoa bóp, mát xa bụng nàng, đồng thời dặn dò Phúc Bảo điều chính hô hấp và sức lực.
Qua thời gian nửa nén hương, củ nhân sâm ngàn năm kia cũng đã bị ăn hơn một nửa, Phúc Bảo rốt cuộc cũng cảm nhận được phần thân dưới có một cỗ nước ấm trào ra, theo dòng chảy mãnh liệt, rốt cuộc nàng cũng không chịu nổi nữa.
Cùng với tiếng trẻ con khóc nỉ non, đôi mắt dần dần khép lại, cả người rơi vào một mảng tĩnh mịch, đen tối.
Có điểu thời điểm hôn mê vì mệt mỏi, trên môi nàng là một nụ cười.
Bởi vì nàng đã bảo vệ được con trai mình.
Mà người ngoài phòng cũng nghe được tiếng khóc nỉ non hơi nhỏ trong phòng, ngược lại với Phúc Bảo, trên mặt bọn họ mang theo vài phần tĩnh lặng, Nghiêm Sơn Sinh hận không thể đạp cửa chạy thẳng vào phòng sinh.
Không phải nói cứu mẹ thì khó giữ con sao, lúc này đứa nhỏ sống, vậy thì nương của hắn đâu, có khỏe không?
Cũng may bà đỡ ra kịp lúc, để những người bên ngoài biết lúc nãy chỉ là sợ bóng sợ gió, Phúc Bảo và đứa nhỏ, hai người đều bình an.
“Đứa nhỏ ở trong bụng mẹ hơi lâu, lúc nãy tiếng khóc của hắn, ta nghe cũng không vang lăm, tốt nhất là mời một đại phu chuyên về trẻ em đến đây xem thử.”
Bà đỡ ôm đưa nhỏ ra, lúc này đứa nhỏ chỉ vừa được lau sơ, sau đó dùng tã đỏ thẫm bọc toàn thân.
Đứa nhỏ này khổ người không nhỏ, ước chứng cũng phải gấp hai lần tỷ tỷ hắn lúc mới sinh, tóc con dày đặc, da nhăn nheo, nghĩ tới đứa nhỏ bụ bẫm này tra tấn nương hắn lâu như vậy, khiến người trong nhà lo lắng, mọi người đối với đứa nhỏ này vừa yêu lại vừa hận.
Không đáng yêu như chị hắn!
Bởi vì quá trình ra đời thế tạo thành nhận chúng của mọi người trong nhà.
“Gọi là Đậu Bì đi.”
Nghiêm Sơn Sinh nhìn con trai bụ bẫm, gánh nặng tinh thần liền chuyển sang nương tử lúc này vẫn còn đang ở trong phòng sinh.
Với hắn mà nói, cái tên tiểu tử thúi này ở trong bụng của nương hắn không biết điều, làm hại Phúc Bảo phải chịu khổ sở như vậy, không để trong trên hắn có một chữ dai thì thật sự có lỗi với hắn.
“Đậu Bì, được, tên xâu dễ nuôi.”
Tưởng bà tử vẫn rất quan tâm đến đứa cháu cố này, nghe bà đỡ nói tiếng khóc của cháu cố yếu đuối, sau khi nhận lấy cái tên này cho cháu cố thì đi tìm đại phu đến xem bệnh.
Cứ như vậy, nhũ danh của tiểu bằng hữu Đậu Bì được đặt qua loa một cách như thế.
Hai năm sau.
“Tỷ tỷ, tỷ tỷ !”
Trong hoa viên nhỏ của Nghiêm gia, một tên nhóc con bụ bẫm đang từng bước chập chững chạy lung tung trong sân, phía sau hắn không xa là một v.ú nuôi và một tiểu nha hoàn, cách hắn khoảng một bước chân, đang đưa tay ra, sẵn sàn ôm lấy hắn bất cứ lúc nào hắn sắp ngã.
Đây chính là Đậu Bì, năm nay đã hai tuổi, đại danh là bạn nhỏ Nghiêm Tinh Hà.
ở thời điểm hiện tại, Phúc Bảo rất thích một câu thơ, "Túy hậu bất tri thiên tại thủy mãn thanh mộng áp tinh hà".
Sau khi say không biết thuyền đang đậu trên nước trong mát hay là ở Tinh Hà.
Vì thế lúc đặt đại danh cho con gái và con trai, nàng liền quyết định lấy hai chữ từ trong câu thơ này làm tên cho hai đứa nhỏ.
Con gái tên gọi là Nghiêm Thanh Mộng, con trai tên là Nghiêm Tinh Hà.
Nghiêm gia cũng không có gia phả, tiểu bối không cần phải đặt tên theo thứ tự trưởng bối đã đề ra, bởi vậy, để Phúc Bảo vui vẻ, Nghiêm Khôn với Nghiêm Sơn Sinh cũng tùy theo tâm ý nàng mà đặt tên cho hai đứa nhỏ.
Có điều, lúc này người trong nhà vẫn quen gọi hai đứa nhỏ bằng nhũ danh, nhất là Đậu Bì, nếu ngươi gọi hắn bằng đại danh, hắn lại tưởng ngươi gọi người khác, căn bản không biết trừ Đậu Bì thì Nghiêm Tin Hà cũng là tên của hắn.
Lúc trước, bà đỡ nói Đậu Bì bị ngạt trong bụng mẹ hơi lâu, có khả năng sẽ có chỗ không ổn, người Thiện gia và Nghiêm gia cũng không để trong lòng, hơn nữa, mời đại phu đến xem bệnh cũng không thấy có vấn đề gì lớn, dần dần, bọn họ cũng không nhớ tới chuyện này.
Người của hai nhà thật sự cảm thấy đứa nhỏ này có vấn đề là sau khi hắn được một tuổi.
Đứa nhỏ này phản ứng có vẻ chậm chạp hơn những đứa nhỏ bình thường, lúc trước, khi tỷ tỷ hắn một tuổi đã có thể bập bẹ nói những từ không rõ ràng, nhưng lúc này Đậu Bì đã hai tuổi, cũng chỉ có thể nói những từ cơ bản như cha, nương, tỷ tỷ, còn những từ ngữ phức tạp hơn, hắn học rất chậm, và cũng rất khó khăn.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Hoàn chính văn
- Chương 258: Ngoại truyện 1
- Chương 259: Ngoại truyện 2
- Chương 260: Ngoại truyện 3
- Chương 261: Ngoại truyện 4
- Chương 262: Ngoại truyện 5
- Chương 263: Ngoại truyện 6
- Chương 264: Ngoại truyện 7
- Chương 265: Ngoại truyện 8 [Hoàn]