Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 99: Chương 99
Đột nhiên Lê Mạn nghĩ đến một khả năng: "Đại Sơn ca, ngoại trừ lúa nước, chúng ta còn có một mẫu đất trồng đậu phộng nữa, chàng nói xem có thể hay không..."
Tống Đại Sơn kinh hãi, hắn chỉ nghĩ đến ruộng mạ nhà mình, lại không nghĩ đến mẫu đất trồng đậu phộng kia, ruộng mạ bị tháo nước thì bổ sung kịp thời là được, nhưng nếu như cây đậu phụng non bị đào đi thì ruộng đậu phộng coi như hoàn toàn mất trắng.
Tống Đại Sơn nghĩ đến việc nhiều ngày rồi không đi thăm ruộng đậu phộng thì đứng ngồi không yên, bây giờ hắn nhất định phải đi xem xem.
Tống Đại Sơn dùng tốc độ nhanh nhất đi đến ruộng đậu phộng, may mà nơi này vẫn chưa bị hạ độc thủ, nhưng mà rất có khả năng kẻ kia sẽ chuyển mục tiêu nhằm vào ruộng đậu phộng, xem ra buổi tối đi trông chừng ruộng đậu phộng thì quan trọng hơn.
Đêm hôm đó, Tống Đại Sơn lặng yên không một tiếng động đi đến ruộng đậu phộng, âm thầm ngồi ở một chỗ lõm xuống bên bờ ruộng, nếu có người đi vào thì cơ bản là sẽ không nhìn thấy hắn.
Đáng tiếc là đêm hôm ấy cũng không có ai đến.
Lê Mạn khuyên Tống Đại Sơn hay là thôi đi, cứ chịu đựng như vậy thì cơ thể sẽ bị hủy hoại mất, chỉ có chút lương thực sao có thể quan trọng bằng người.
Tống Đại Sơn lại không bằng lòng từ bỏ, đúng là chỉ vì chút lương thực, nhưng hắn lại càng không muốn cứ mơ hồ bị hại như vậy cũng không biết thủ phạm là ai.
Lần này Lê Mạn cũng coi như được chứng kiến tính cố chấp của Trương Đại Sơn rồi, trước đây nói cái gì mà đều nghe lời nàng, nàng còn tưởng hắn là người không biết nổi giận cũng không có chủ kiến, thì ra nàng nghĩ sai rồi, hắn chỉ là thuận tiện nghe lời nàng thôi.
Lê Mạn không lay chuyển được Tống Đại Sơn về chuyện này, mỗi ngày chỉ có thể lo lắng nhìn hắn ra ruộng trông chừng.
May mà công sức bỏ ra không phụ lòng người, sau mấy lần liên tiếp trông chừng, vào một buổi tối, cuối cùng Tống Đại Sơn cũng bắt được kẻ đi đào cây non ở ruộng đậu phộng.
Lần này Lê Mạn và Tống Đại Sơn đã đoán sai, không phải người Tống gia làm mà là con trai cả và con trai thứ hai của nhà Hạ Lão Chúc cùng thôn với bọn họ làm.
Lúc đó Tống Đại Sơn đã ngồi ở chỗ trũng đó hơn một canh giờ rồi, xung quanh yên tĩnh, chỉ có chút động tĩnh là tiếng dế kêu trong đêm. Vốn tưởng rằng đêm nay cũng không có thu hoạch gì, ai ngờ lại nghe được tiếng bước chân rón rén và giọng hai người đang nói chuyện.
"Ca, chúng ta có thể bị bắt được hay không?"
"Làm sao có thể, lần trước chúng ta tháo nước ở ruộng lúa nhà hắn chẳng phải cũng không bị bắt gặp đó sao?"
"Cũng đúng, ban đêm Tống Đại Sơn kia còn đi canh chừng ruộng lúa để bắt chúng ta, thật ngu ngốc, chúng ta sẽ đi lần nữa cho hắn bắt được chắc? Hắn tuyệt đối không thể tưởng được chúng ta sẽ chuyển mục tiêu nhằm vào ruộng đậu phộng nhà hắn."
"Đừng nói nhảm nữa, chúng ta đào đi, nhất định khiến cho nhà hắn không thu được một hạt đậu phộng nào."
"Ca, huynh nói xem chúng ta như vậy có phải rất thất đức không, nhà Tống Đại Sơn kia gieo hạt xuống đất như vậy, nếu như không thu hoạch được chút gì thì chẳng phải là rất thảm sao?"
"Ngươi còn cảm thấy hắn đáng thương à? Khi hắn cướp mối làm ăn của nhà chúng ta sao không nghĩ đến nhà chúng ta đi, bây giờ cũng không có ai chịu ngồi xe nhà chúng ta nữa, nguồn thu cũng chúng ta tổn thất hơn nhà hắn nhiều."
"Được được được, chúng ta mau đào đi."
Hai người nói xong thì không có tiếng nói chuyện nữa, chỉ có tiếng đào xới vang lên.
Tống Đại Sơn sớm đã tức giận đến nắm chặt nắm đấm, lúc này hắn đã biết là kẻ nào làm, lại nghe thấy tiếng cây đậu phụng non bị đào lên, biết đây là thời cơ tốt nhất đến rồi, hắn lập tức dùng tốc độ kinh người từ chỗ trũng xông đến, khi hai người kia còn chưa kịp phản ứng thì nắm lấy cả hai áp xuống đất.
Nếu như bây giờ Lê Mạn ở đây thì nhất định không tin một nam nhân què chân như Tống Đại Sơn sẽ có tốc độ và sức bật kinh người như vậy.
Sức lực của Tống Đại Sơn vốn đã vượt quá người thường, vài năm đi lính lại được huấn luyện chuyên nghiệp, thân thủ của thôn phu bình thường không thể thể so sánh được với hắn, cho nên hai đứa con trai Hạ gia bị Tống Đại Sơn đè gáy áp xuống đất, giãy dụa thế nào cũng không động đậy được, sử dụng sức lực của hai người cũng không thoát khỏi một mình Tống Đại Sơn, mặt còn bị áp xuống đất đầy bùn, cả miệng đều là bùn.
Trong lòng hai người cũng biết đêm nay gặp hạn rồi, không kìm được cầu xin tha thứ: "Đại Sơn, chúng ta sai rồi, ngươi hãy mở lòng từ bi tha cho chúng ta một lần đi, chúng ta cam đoan lần sau sẽ không tái phạm."
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285