Kết Hôn Với Anh Trai Của Chồng Hụt
Chương 56
Nhưng không có nghĩa là Tô Thanh Nhiễm không nghĩ đến.
Bọn họ quen biết nhau hơn mười năm, ở bên nhau với thân phận bạn trai bạn gái cũng đã bốn năm, giống như những cảnh trong slide, có lẽ dùng mấy trăm bức ảnh cũng không thể nói rõ, tại sao, đột nhiên lại biến thành như vậy?
Cô đã làm sai điều gì sao? Tại sao Giang Thần Lẫm lại trả thù cô, nỡ lòng nào nhẫn tâm làm tổn thương cô như vậy?!
Hôm nay có rất nhiều người ở đây, Giang Thần Lẫm có từng nghĩ, sau này cô phải đối mặt với mọi người như thế nào không?
Cô đi dưới ánh mặt trời, liệu có phải vì sự xấu hổ ngày hôm nay mà không thể ngẩng cao đầu?
Còn, cuối cùng, cô có đau lòng hay không.
Tình cảm của cô, không hề rẻ mạt như vậy!
Căn phòng im lặng, Tô Thanh Nhiễm hỏi xong rõ ràng cũng không cần Bùi Cảnh Ngạn trả lời, cô chỉ im lặng rơi lệ.
Sự chua xót và uất ức không thể kiểm soát khiến vai cô run lên, nhưng cô lại cố gắng kìm nén, không phát ra tiếng.
Giống như có bàn tay vô hình đặt lên lồng ngực, dần dần tăng thêm lực, Bùi Cảnh Ngạn cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều bị vò nát lại với nhau, khiến anh hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Anh im lặng nhìn Tô Thanh Nhiễm, rút từ bên cạnh ra tờ giấy đưa cho cô.
Cô nhận lấy, nghẹn ngào nói: "Cảm ơn."
Bùi Cảnh Ngạn nửa ngồi xổm bên cạnh cô, rất lâu sau, cuối cùng anh chậm rãi đưa tay ra, nhẹ nhàng kéo cô.
Tô Thanh Nhiễm bị anh kéo vào lòng.
Hơi thở xa lạ đột nhiên ập đến, Tô Thanh Nhiễm nắm chặt áo sơ mi của Bùi Cảnh Ngạn, tạo thành một mảng nhàu nhĩ.
Bàn tay Bùi Cảnh Ngạn cứng đờ giữa không trung một lúc, sau đó mới nhẹ nhàng đặt lên lưng cô.
Sau lưng váy cưới là thiết kế ren rỗng, cảm giác xa lạ khiến Bùi Cảnh Ngạn hơi thất thần, nhưng anh không có tâm trạng để ý đến những điều này.
Anh thấp giọng nói: "Mọi chuyện rồi sẽ qua."
Thời gian sẽ chữa lành tất cả, cũng sẽ tạo ra tất cả.
Tô Thanh Nhiễm đột nhiên nhớ đến một bức tượng Phật mà mình từng thấy, đó là một trong những tác phẩm ưng ý nhất mà sư phụ đã dành trọn ba năm để điêu khắc.
Tên là 《Năm Tháng》.
Thật ra không có khắc họa tinh xảo gì, chỉ là một người, nhưng nhìn từ những góc độ khác nhau, hoặc tâm trạng khác nhau, có người có thể nhìn thấy trẻ thơ từ trên người nó, có người nhìn thấy thiếu niên, có người nhìn thấy tráng niên, cũng có người nhìn thấy ông lão sắp đất xa trời.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130