Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương
Chương 20: Lại gặp người quét dọn vệ sinh
"Âm Sơn, trời mới biết trên Âm Sơn đã được an táng người nào. Ông là một người buôn bán đồ cổ, biết rõ những đồ cổ đó có vấn đề, vẫn bán cho khách hàng, thật đúng là một gian thương!"
Người bán đồ cổ dường như muốn giải vây cho mình, vội vàng giải thích: "Trong xã hội hiện tại, ai còn tin trên thế giới này có quỷ?!"
"Cưỡng từ đoạt lí!"
An gia gia tức giận đến nỗi thổi râu trừng mắt, còn đang muốn răn dạy với người buôn đồ cổ một trận, nhưng cuối cùng muốn nói lại thôi.
Ta nhìn thấy dáng vẻ của người buôn đồ cổ này, lập tức biết rằng ông ta nhất định biết được lai lịch của tượng thú bằng đồng. Hơn nữa, cũng nhất định biết rằng, tượng thú bằng đồng là dùng để dẫn tà, nếu không vì sao ông ta lại chột dạ?
Ta nghĩ đến Tiểu Hoàng, trong lòng không thể không bốc lên ngọn lửa không tên. Khi ta đang muốn nói chuyện, An gia gia đã duỗi tay ra, cản ta lại, ra hiệu bằng ánh mắt với ta.
Hiển nhiên, An gia gia cũng tức giận không kém, ông ấy là người âm dương, tất nhiên hiểu rằng quỷ sẽ mang tới nguy hại gì tới cho người sống. Không nói tới quỷ trong truyền hình trên Tivi, bọn họ chỉ mô phỏng để dọa người mà thôi.
Trong đời sống hiện thực lại hoàn toàn khác, một khi người sống tiếp xúc đến với quỷ, rất dễ dàng sinh bệnh, nghiêm trọng là cho dù cả trăm bác sỹ cũng không thể chữa khỏi. Thậm chí, có một số người vốn khỏe mạnh cũng có thể ngay lập tức qua đời.
Tiểu Hoàng chính là một ví dụ điển hình, cậu ấy rất khỏe mạnh, chưa bao giờ từng nghe nói cậu ấy bị bệnh tim, đột nhiên bị chết đột ngột. Bởi vậy có thể thấy được, đạo hạnh của ác quỷ kia đã bị sắc quỷ đuổi chạy về âm phủ thâm sâu bao nhiêu!
An gia gia đi đến cái túi ở trong góc phòng, khi vẫn chưa tới gần, ông ấy đã nhíu mày, thở dài, không nói câu nào lập tức xách túi lên và chuẩn bị rời đi.
"Ài! Những thứ đó là đồ của tôi!"
An gia gia nhìn chằm chằm vào người buôn đồ cổ, giọng nói có chút âm trầm: "Nếu như ông muốn giảm thọ, hoặc là muốn chết, vậy ông cứ giữ mấy thứ này đi."
Người buôn đồ cổ lại toát ra một thân mồ hôi, ngay lập tức im lặng. An gia gia nhìn thấy vẻ mặt hối hận và áy náy của ông ta, liền biết ông ta nhất định đã suy nghĩ thông suốt, tâm sinh hối lỗi, trong lòng An gia cũng mềm mại hơn.
"Tôi sẽ không muốn đồ cổ của ông, tôi chỉ muốn giúp ông loại bỏ những thứ dơ bẩn trong những đồ cổ này đi. Ngày mốt ông hãy tới cửa hàng áo liệm của tôi, lấy mấy thứ này về. Sau này đừng tiếp tục hành động như vậy nữa. Những thứ được khai quật lên nhất định phải biết lai lịch rõ ràng, nếu như được mang ra từ một số ngôi mộ không rõ ràng, tôi khuyên ông vẫn đừng nên chấp nhận chúng."
Ông chủ quán cà phê thở dài, rõ ràng người đàn ông trước mắt đã gián tiếp hại chết nhân viên trong tiệm mình, còn khiến cho việc kinh doanh quán cà phê của mình xuống dốc không phanh, nhưng ông lại không thể tức giận được, trong lòng càng thêm bất lực.
Thời điểm rời khỏi nhà người buôn đồ cổ, tâm tình của ta rất phức tạp, An gia gia cười nói với ta: "Hoa nha đầu, hôm nay vất vả cho cháu rồi, cháu hãy về nhà trước đi."
An Ninh vẫn luôn yên lặng đi theo lập tức giơ tay lên: "Gia gia! Cháu sẽ quay về cùng với tiểu Hoa!"
An gia gia mang theo cái túi, dẫm dép lê chuẩn bị bước lên xe buýt, ta và An Ninh bắt xe taxi, chuẩn bị về nhà.
Khi ta vừa mới ngồi trên xe taxi, nhìn ra xa từ bên ngoài cửa sổ xe, đồng tử đột nhiên co lại!
Một bà bác mặc quần áo bảo hộ đang đứng ở bên cạnh tác phẩm điêu khắc tám con ngựa đồng, trong tay cầm một cái chổi, mắt chằm chằm nhìn thẳng vào ta. Đột nhiên, trên khuôn mặt của bác ấy nhăn lại và lộ ra một nụ cười quỷ dị, tròng mắt chậm rãi chuyển động lên trên, đồng tử màu đen dần dần biến mất!
Đôi môi bác ấy mấp máy mở ra, mấp máy giống như một bà già không có hàm răng. Ta không biết bà bác ấy đang cố nói điều gì, vì thế ta hít vào một ngụm khí lạnh, quay đầu không muốn tiếp tục nhìn bác ta! "Tiểu Hoa? Tiểu Hoa, chuyện gì xảy ra với cậu vậy?"
An Ninh nhìn thấy ta đang không ngừng hít không khí lạnh, sắc mặt tái nhợt, cho rằng thân thể ta không thoải mái, vội vàng dò hỏi.
Ta bị tiếng la của cô ấy kéo về thực tại, liên tục lắc đầu, cứng đờ cười nói: "Không sao, không có việc gì......"
Xe taxi khởi động, sau khi đi được một đoạn đường, ta quay đầu lại, nhìn về phía vị trí lúc đầu chỗ bức tượng tám con ngựa đồng, nơi đó trống không, làm gì có người quét dọn vệ sinh nào đâu!
Từng đợt không khí lạnh dâng lên từ phía sau lưng ta, trong đầu ta nhảy ra một câu duy nhất đó là ——
Bà bác kia tuyệt đối không phải là người sống!
Ta không thể không có chút sợ hãi đối với bác quét dọn vệ sinh xuất quỷ nhập thần này, nghĩ đến bản thân mình sau này không bao giờ phải đi làm ở quán cà phê nữa, trong lòng ta bỗng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng, ta lại có chút để ý tới sự tồn tại của bác ấy, nhìn bộ dáng của bác ấy, không giống như là một ác quỷ, vậy bác ấy đã qua đời như thế nào?
Vì sao bác ấy vẫn mang bộ dạng quỷ hồn, ngày thường còn mặc quần áo lao công quét đường? Vì sao bác ấy vẫn luôn bồi hồi ở trước khu dân cư nhỏ?
Ta nghĩ tới phương thức Tiểu Hoàng tìm tới mình để xin giúp đỡ, không thể không phỏng đoán.
Có lẽ bà bác kia vẫn luôn ở nơi đó, chính là đang đợi người tới cứu rỗi bác ấy, để bác ấy đi tới nơi bác ấy nên đi hay sao?
Khi ta về đến nhà, nói lời tạm biệt với An Ninh xong, sau đó ta mới đi vào nhà. Ba mẹ về quê tới bây giờ vẫn chưa trở về, tín hiệu di động trên núi không tốt, bọn họ cũng không hề gọi điện thoại báo cho ta biết có bình an hay không, ta không thể không có chút lo lắng.
"Nương tử đã trở lại."
Giọng nói quen thuộc truyền đến từ sau lưng ta, một đôi cánh tay lạnh lẽo vòng qua eo và duỗi tới bụng nhỏ trên người ta, sau đó ôm ta từ phía sau lưng. Ta có thể cảm nhận được phía sau lưng mình giống như đang dán ở trên một tấm ván sắt lạnh và cứng rắn. Hơi thở lành lạnh thổi vào trên cổ của ta.
Danh sách chương
- Chương 1: Thôn nhỏ minh hôn
- Chương 2: Làm việc cũng có thể gặp quỷ?
- Chương 3: Thê tử duy nhất
- Chương 4: Mang thai
- Chương 5: Lại bị sắc quỷ ăn!
- Chương 6: Gần như bị ba mẹ bắt gặp
- Chương 7: An Ninh
- Chương 8: An gia gia là người âm dương
- Chương 9: Phát hiện ra tiểu gia hỏa
- Chương 10: Điện thoại quỷ dị
- Chương 11: Sắc quỷ, mau tới cứu ta!
- Chương 12: Tiểu Hoàng gặp nạn
- Chương 13: Ác quỷ quấy phá
- Chương 14: Tắm chung
- Chương 15: Một đêm kịch liệt
- Chương 16: Muốn gặp lão công!
- Chương 17: Chiêu tài? Chiêu quỷ!
- Chương 18: Hại người rất nặng!
- Chương 19: Khai quật từ mộ quỷ ngàn năm
- Chương 20: Lại gặp người quét dọn vệ sinh
- Chương 21: Quá khứ khiến người rơi lệ (Thượng)
- Chương 22: Quá khứ khiến người rơi lệ (Hạ)
- Chương 23: Sắc quỷ thật sự thích ta sao?
- Chương 24: Trên người ta có hương vị mê người
- Chương 25: Khu nghỉ mát dành cho hai người
- Chương 26: Địa chỉ cũ Lê gia
- Chương 27: Câu trả lời muộn màng
- Chương 28: Hoá ra cậu còn có sở thích này
- Chương 29: Ghé thăm địa chỉ Lê gia lúc nửa đêm
- Chương 30: Người hay quỷ?
- Chương 31: Bởi vì tôi là truyền nhân của họ
- Chương 32: Ai đã đột nhập vào đó
- Chương 33: Thực ra sợ hãi nhiều hơn tổn thương
- Chương 34: Sắc Quỷ lại là một đại soái ca ?!
- Chương 35: Quán trà cổ kim
- Chương 36: Diêm vương nương nương
- Chương 37: Chống đối ý trời sẽ chết
- Chương 38: Thế giới riêng của ba mẹ (1)
- Chương 39: Áo choàng xanh
- Chương 40: Chỉ có hoa nhi mới có thể nhìn thấy
- Chương 41: Trận pháp trừ tà
- Chương 42: Tỷ tỷ, em muốn tìm mẹ
- Chương 43: Xin chị đừng nói với mẹ la em đẫ chết
- Chương 44: Sự ràng buộc của linh hồn mẫu tử
- Chương 45: Khu rừng tình ái
- Chương 46: Vi phu có thể xuyên tường
- Chương 47: Thân xác người phụ nữ bị ác quỷ đeo bám
- Chương 48: Một tấn bi kịch đáng thương
- Chương 49: Thiện ác có nhân quả
- Chương 50: Sự kháng nghị từ tiểu hỏa gia
- Chương 51: Nó ở dưới mông của cậu
- Chương 52: Mùa xuân yên bình đến
- Chương 53: Bạn tốt tặng tranh
- Chương 54: Họa sĩ ma bí ẩn
- Chương 55: Kế hoạch tìm tòi thực hư
- Chương 56: Bức họa lạnh
- Chương 57: Từ bỏ
- Chương 58: Đem sắc quỷ bán đứng
- Chương 59: Lời tỏ tình nồng ấm trước khi tạm biệt
- Chương 60: Luân hồi trong mắt Huyền học hoạ sĩ
- Chương 61: Chó ngáp phải ruồi
- Chương 62: Tiến thoái lưỡng nan
- Chương 63: Bi Kịch Lần Nữa Được Dàn Dựng
- Chương 64: Mâu thuẫn tâm lý
- Chương 65: Tha thứ và giải thoát
- Chương 66: Hoa nhi, vô nghĩa!
- Chương 67: Ta không bỏ được
- Chương 68: Khai giảng ! Khuôn viên tin đồn ở trường!
- Chương 69: Các người đừng tìm đường chết
- Chương 70: Phương thức tán tỉnh Mới?
- Chương 71: Điều gì đó thực sự đã xảy ra!
- Chương 72: Rút cục ai làm điều đó?
- Chương 73: An bình hạ quyết tâm
- Chương 74: Kết giới Ác linh
- Chương 75: Ta không có sai! Hắn là thằng điên!
- Chương 76: Ký ức nữ quỷ Váy đỏ
- Chương 77: Bi kịch vẫn còn tiếp tục
- Chương 78: Trấn hồn linh
- Chương 79: Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc
- Chương 80: Chuyện duy nhất tôi làm đúng
- Chương 81: Tin tưởng nơi trái tim
- Chương 82: Biển Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 83: Sắc quỷ vậy mà trốn việc?
- Chương 84: Hắc Bạch Vô Thường
- Chương 85: Hai mặt thụ địch
- Chương 86: Hôn lễ của An ngọc
- Chương 87: Tư Đồ Gia rất lợi hại phải không?
- Chương 88: Thật sự là mắt chó coi thường người khác
- Chương 89: Ai khi dễ Hoa Nhi?
- Chương 90: Diêm Vương đại nhân tha mạng !
- Chương 91: Tiểu biệt thắng tân hôn
- Chương 92: Vụ án bí ẩn bất ngờ
- Chương 93: An ngọc cùng Tư Đồ Cảnh
- Chương 94: Cùng đi xem nhà mới sao?
- Chương 95: Thanh âm kỳ quái
- Chương 96: Chí hướng Dương ý
- Chương 97: Bọn họ không nghe điện thoại
- Chương 98: Mẹ goá con côi Lầu ba
- Chương 99: Các ngươi không nên tới đây
- Chương 100: Tuyệt đối không nên nhìn tấm gương!
- Chương 101: Tìm thấy bọn họ!
- Chương 102: Thế giới trong gương
- Chương 103: Tiểu Bạch đến CÙNG nương nương
- Chương 104: Bách quỷ loạn vũ
- Chương 105: Tiếng bước chân không rõ Nơi thang lầu
- Chương 106: Thật xin lỗi, ta tới chậm
- Chương 107: Khôi phục sau cùng về hoàng cung
- Chương 108: Âm phủ Diêm Vương cung
- Chương 109: Là muốn nhìn tôi bị trò mèo!
- Chương 110: Tâm cơ Saya
- Chương 111: Dám không tin bản tôn!
- Chương 112: Mỹ nữ bên cạnh Cầu Nại Hà
- Chương 113: Linh hồn tình yêu Siêu việt
- Chương 114: Du hồn Không đầu
- Chương 115: Tai nạn lao động hay là âm mưu?
- Chương 116: Đốc công Hèn mọn
- Chương 117: Khắc ấn trên linh hồn bị nguyền rủa
- Chương 118: Ông trời ạ, cái này không công bằng!
- Chương 119: Bọn hắn báo mộng cho tôi
- Chương 120: Lấy cái gì mà cứu vớt?!
- Chương 121: Di vật? nữ tử bị thiêu chết?
- Chương 122: Tín vật đính ước
- Chương 123: Ta hận ngươi! Ta nguyền rủa ngươi!
- Chương 124: Đợi đã!Ngươi trước hết nghe ta nói!
- Chương 125: Hắn đã chờ ngươi ngàn năm
- Chương 126: Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh
- Chương 127: Quả báo
- Chương 128: Là tôi tùy hứng sao?
- Chương 129: Bổn vương sẽ không cưới người khác
- Chương 130: Ngươi có điểm nào so được với Hoa Nhi?
- Chương 131: Ca ca của An Ninh
- Chương 132: Ngươi khiến ta chán ghét!
- Chương 133: Diệp Dao thỉnh cầu
- Chương 134: Mê tín tẩy não? Quỷ thượng thân?
- Chương 135: Món quà đặc biệt
- Chương 136: Ở ta bên người, chính là hồi báo lớn nhất
- Chương 137: Có phải làm khó người khác hay không?
- Chương 138: Tình cảm của An Ninh có nguy cơ?
- Chương 139: Lại muốn đi mạo hiểm?
- Chương 140: Trong nhà có người?!
- Chương 141: Mưa gió cùng nhau
- Chương 142: Kẻ Điên, Cút Đi!
- Chương 143: Thu Hồi Con Thú Bông
- Chương 144: Oán Linh Nữ Đồng Khóc Lóc Kể Lể
- Chương 145: Cô Nhi Oán Hận
- Chương 146: Hắc Phù Hủy Hồn
- Chương 147: Nguyện Kiếp Sau Ngươi An Khang
- Chương 148: Mau Bắt Các Nàng Đi!
- Chương 149: Thật đáng tiếc ư?
- Chương 150: Đối với ngươi, ta đổi mới
- Chương 151: Một làm sóng tươi mới bắt đầu
- Chương 152: Chris tới chơi
- Chương 153: Không nên đi nhờ xe!
- Chương 154: Đừng tiếp tục mạo hiểm
- Chương 155: Lâm mộ địa
- Chương 156: Chúng ta bó tay không có biện pháp
- Chương 157: Giúp đỡ người giữ mộ
- Chương 158: An Ninh có hôn ước?!
- Chương 159: Cổ tộc Đái Duy
- Chương 160: Hiên Viên thị
- Chương 161: Đại Tư Tế -- Hiên Viên linh âm
- Chương 162: Đơn thuần giao hảo?
- Chương 163: Hiên Viên linh âm hận
- Chương 164: Tha thứ? Ai sẽ tha thứ cho tộc nhân đã chết của ta!
- Chương 165: Toái Hồn!
- Chương 166: Ta phải đối mặt với tộc nhân của mình
- Chương 167: Ôm Ấp Tín Ngưỡng, Người Yên Giấc Ngàn Thu
- Chương 168: An Ninh muốn bái sư?
- Chương 169: Gả Cho Ta.
- Chương 170: Hoa Nhi rất đẹp!
- Chương 171: Vi phu không thầy dạy cũng hiểu
- Chương 172: Lý do An Hiên rời nhà
- Chương 173: Minh giới đã xảy ra chuyện
- Chương 174: Có người ở lại qua đêm
- Chương 175: Chồng?! Kiểm tra sản khoa?!
- Chương 176: Quỷ này không soái bằng ta
- Chương 177: Sinh viên chuyển trường bí ẩn
- Chương 178: Ngươi quả thực thấy sắc quên nghĩa!
- Chương 179: Ngươi muốn đi chịu chết?
- Chương 180: Sao chổi! Yêu tinh hại người!
- Chương 181: Phiền Toái Tìm Tới Cửa
- Chương 182: Nhân Quỷ Luyến
- Chương 183: Đưa nàng đến bệnh viện tâm thần
- Chương 184: Lụa đỏ
- Chương 185: Ngươi cũng không yêu nàng!
- Chương 186: Đột Biến!
- Chương 187: Trùng hợp thần kỳ
- Chương 188: Thế gia bói toán, Mặc gia
- Chương 189: Vui buồn, tan hợp
- Chương 190: Không phải ngươi sợ hãi đấy chứ?
- Chương 191: Lão giả lưu lạc
- Chương 192: Tức giận tím mặt
- Chương 193: Nhanh lên, Xin hãy giúp chúng ta
- Chương 194: Mặc gia chủ mẫu yên giấc ngàn thu
- Chương 195: Nhiệm vụ cấp S
- Chương 196: Ngôi nhà ma không bán được
- Chương 197: Vu nữ Nhật Bản?
- Chương 198: Vách kép và ảnh chụp
- Chương 199: Có người tới cứu chúng ta!
- Chương 200: Đêm nay sẽ ở nhà chúng ta
- Chương 201: Hiến tế người sống -- Hắc Trạch Từ
- Chương 202: Thần Ẩn
- Chương 203: Bức thư ngọt ngào đến từ người nào đó
- Chương 204: Vợ chồng Thanh Thuỷ
- Chương 205: Cảnh cầu cứu trong mơ
- Chương 206: Đây là đâu?!
- Chương 207: Hiến tế người sống mạnh nhất
- Chương 208: Vĩnh viễn không cần trở về
- Chương 209: Vận mệnh chú định
- Chương 210: Âm phủ cũng có suối nước nóng?
- Chương 211: Tiểu Bạch lỗ m ãng
- Chương 212: Chó săn địa ngục dễ thương
- Chương 213: Dao động mạnh giữa hai giới
- Chương 214: Nương nương, ta là quan văn
- Chương 215: "Người đẹp ngủ" chân chính
- Chương 216: Chén thuốc bí truyền và vé tàu miễn phí
- Chương 217: Chờ xuất phát
- Chương 218: Ta muốn sát cánh cùng gia tộc
- Chương 219: Đại chiến hai mươi năm trước
- Chương 220: Con trai của An phu nhân
- Chương 221: Lấy hồn tế phù
- Chương 222: Thức tỉnh! Đoàn tụ!
- Chương 223: Sắc quỷ mất liên lạc
- Chương 224: Yêu sâu đậm, sống chết có nhau
- Chương 225: Lên núi đao xuống biển lửa
- Chương 226: Một sự kết hợp của cái ác
- Chương 227: Sức mạnh của Hồng Ngọc Trạc
- Chương 228: Tiểu gia hoả lớn hơn một chút
- Chương 229: Ngươi nhất định rất nhớ hắn
- Chương 230: Công khai bao che?
- Chương 231: Rốt cuộc đang che giấu điều gì?
- Chương 232: Ta nhớ ngươi muốn chết!
- Chương 233: Thật tốt khi có ngươi bên cạnh
- Chương 234: Ngửi thấy mùi vị gian tình
- Chương 235: Đây là trò đùa gì thế?
- Chương 236: Minh Vương Caesar
- Chương 237: Là quý ông hay là bi3n thái?
- Chương 238: Kỹ năng nghị luận
- Chương 239: Nhiệm vụ bị gác lại
- Chương 240: Gần trong gang tấc
- Chương 241: Xuất phát! Bệnh viện tâm thần bị bỏ hoang!
- Chương 242: Oán niệm xâm lấn
- Chương 243: Người ủy thác là người... hay là quỷ?
- Chương 244: Cô gái trong tranh
- Chương 245: Thu hồi những lời đó đi!
- Chương 246: Ma quỷ đều ở nhân gian
- Chương 247: Cánh cửa kỳ lạ
- Chương 248: Thiện và Ác
- Chương 249: Emily kêu cứu
- Chương 250: Có đi có lại
- Chương 251: Trải nghiệm xưa nay chưa từng có
- Chương 252: Tôi sẽ thả em đi
- Chương 253: Phóng viên Catharine
- Chương 254: Dưới gốc cây trong sân
- Chương 255: Đừng gọi ta là Hắc huynh đệ
- Chương 256: An giấc ngàn thu đi, tiểu thiên sứ
- Chương 257: Nhật ký và hồi ức
- Chương 258: Phán quan có đam mê đặc biệt?
- Chương 259: 【 Ngày Thất Tịch đặc biệt 】
- Chương 260: Quất roi da
- Chương 261: Có thấy hưởng thụ không?
- Chương 262: Tin tốt
- Chương 263: Dùng chung một chén trà
- Chương 264: Người phụ nữ sống lâu trăm tuổi
- Chương 265: Cô ấy sẽ chết ngay lập tức
- Chương 266: Mưa rền gió dữ bất ngờ kéo tới!
- Chương 267: Dị biến kinh thiên
- Chương 268: Sự trở lại của Minh Linh Linh
- Chương 269: Chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau
- Chương 270: Về nhà
- Chương 271: Lão vu bà rời núi
- Chương 272: Cuối cùng cũng gặp mặt, Diêm Vương đại nhân
- Chương 273: Gia tộc Dung thị thần bí
- Chương 274: Tổ chức mặt nạ?
- Chương 275: 【 Đại kết cục 】 Chúng ta là người một nhà
Bạn cần đăng nhập để bình luận