Đại Lão Huyền Học Livestream Bốc Gạch
Chương 46: Chương 46
“Các cháu đang làm gì vậy?”
Giọng nói trầm ổn đầy uy nghiêm vang lên, khiến đám thiếu niên lập tức thu lại vẻ mặt khắc nghiệt, ngoan ngoãn cúi đầu.
Phùng Thiên Tứ nhăn mặt, làm ra vẻ khó xử:
“Cha, cha nhìn anh kìa! Rõ ràng mẹ đã bảo người chuẩn bị quần áo mới cho anh ấy, vậy mà anh ấy lại cố tình ăn mặc thế này để đến dự sinh nhật con! Chẳng lẽ anh ấy bất mãn với con, muốn khiến người ta nghĩ nhà chúng ta ngược đãi anh ấy sao?”
Người đàn ông trung niên nghe vậy, sắc mặt lập tức sa sầm, không chút do dự giáng cho Phùng Kỳ một cái tát nảy lửa.
“Súc sinh! Tao bạc đãi mày hồi nào hả?!”
Gầm lên một câu, ông ta nắm lấy cánh tay gầy guộc của Phùng Kỳ, lôi cậu xềnh xệch ra khỏi phòng tiệc.
Sau lưng, đám Phùng Thiên Tứ liếc nhau, khóe môi nở nụ cười đắc ý.
Lê Kiến Mộc dửng dưng quan sát hết thảy. Đôi mắt cô đảo qua những gương mặt tràn đầy ác ý của lũ thiếu niên, rồi cảnh tượng bỗng chốc xoay chuyển.
...
Tầng hầm ngầm ẩm thấp, tối tăm.
Phùng Kỳ bị cha mình thô bạo quẳng xuống nền đất lạnh.
Người đàn ông trung niên cởi áo khoác, tiện tay rút lấy một cây roi da trên vách tường.
Giây tiếp theo, tiếng roi quất xuống da thịt vang lên sắc bén.
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp không gian chật hẹp.
“Tao cho mày ăn, cho mày mặc, thế mà mày dám làm tao mất mặt?!”
“Đồ vô ơn! Cái loại hạ tiện như mẹ mày, sinh ra mày cũng chỉ là một thứ rác rưởi hạ tiện mà thôi!”
“Nghe đây, tao cảnh cáo mày! Nếu còn tái phạm, tao đánh chết mày luôn!”
Những cú quất không chút nương tay.
Phùng Kỳ run rẩy cuộn tròn trong góc, cơ thể nhỏ bé phủ đầy vết máu loang lổ, đau đến mức ngay cả khóc cũng không ra tiếng.
Đến khi roi da rơi xuống nền đất, cậu ta đã kiệt sức, gần như ngất đi.
Người đàn ông trung niên chỉnh lại quần áo, khôi phục lại dáng vẻ tao nhã, rồi xoay người rời khỏi căn phòng tối tăm.
Trong góc, Phùng Kỳ lặng lẽ nức nở.
Cậu ta ngẩng đầu, đôi mắt đẫm lệ nhìn chằm chằm vào Lê Kiến Mộc.
Trong đáy mắt, oán hận và âm trầm dần dần tích tụ.
Lê Kiến Mộc chỉ nhướng mày, ánh mắt vẫn bình thản như mặt hồ tĩnh lặng, không chút gợn sóng.
Rồi cảnh tượng một lần nữa biến đổi.
Cảnh tượng quá khứ hiện lên từng chút một.
Phùng Kỳ 14 tuổi, suýt bị chó ngao Tây Tạng của Phùng Thiên Tứ cắn chết, đổi lại một cơ hội được đi học.
Phùng Kỳ 18 tuổi, khoác lên mình bộ lễ phục hoàn hảo, gương mặt tinh xảo, trong một bữa tiệc xa hoa, cậu ta bị Phùng tiên sinh đưa tặng như một món quà cho đối tác làm ăn.
Phùng Kỳ 20 tuổi, thành thạo trong việc lấy lòng phụ nữ, giúp Phùng tiên sinh giành được vô số hợp đồng, trở thành “hoa giao tế” nổi danh Bắc Thành.
Phùng Kỳ 24 tuổi, vợ sắp cưới của Phùng Thiên Tứ bỗng dưng đòi gả cho cậu ta. Phùng Thiên Tứ giận tím mặt, đánh cậu ta đến chết, mà chính Phùng tiên sinh cũng tham gia, trở thành đồng phạm giết người.
Ký ức lặp đi lặp lại, tái hiện từng khoảnh khắc đau đớn của ngày hôm đó.
Lê Kiến Mộc đứng yên nhìn, sắc mặt không chút dao động.
Cuối cùng, hình ảnh dừng lại ở khoảnh khắc Phùng Thiên Tứ và Phùng tiên sinh hoảng loạn rời đi, bỏ lại Phùng Kỳ nằm bất động trong vũng máu đỏ thẫm.
Mười giây trôi qua.
Đôi mắt Phùng Kỳ đột ngột mở ra, nhìn chằm chằm vào Lê Kiến Mộc.
"Đại sư cảm thấy tôi đáng chết không?"
Giọng nói của cậu ta không gợn sóng, nhưng lại như một lưỡi dao lạnh lẽo xuyên thẳng vào lòng người.
Lê Kiến Mộc đáp lời, giọng điềm nhiên: "Nên chết hay không, không phải tôi quyết định. Dưới âm tào địa phủ, mỗi linh hồn đều có phán quan định đoạt, đều phải tuân theo quy tắc của trời đất."
Khóe miệng Phùng Kỳ khẽ nhếch lên, như thể đã đoán trước câu trả lời này. Một giây sau, cậu ta từ từ nhắm mắt lại.
Cảnh tượng đẫm máu nhanh chóng rút đi, ánh sáng trong tầng hầm dần mờ nhạt, bóng tối lại lần nữa bao trùm.
Bên tai chỉ còn tiếng hít thở dồn dập của những người đứng cạnh.
Một lúc lâu sau, Chu Soái mới lầm bầm: "Phùng Kỳ... thật đáng thương."
Lý Đại Đảm thở dài: "Nếu là tôi, chắc cũng muốn giết sạch đám người đó."
Họ đều đã nhìn thấy những ký ức vừa rồi.
Một tuổi thơ đầy bi kịch, không có tự do, không có tôn nghiêm. Bị ngược đãi, bị bóc lột, bị xem như món hàng mua bán, bị đánh chết chỉ vì một trận tranh chấp. Suốt cả cuộc đời, Phùng Kỳ chưa từng có một ngày được sống như một con người đúng nghĩa.
Mang theo oán hận mà chết, hóa thành lệ quỷ, cũng là điều dễ hiểu.
Chu Soái và Lý Đại Đảm không khỏi sinh lòng thương cảm.
Nhưng Lê Kiến Mộc không nói gì, chỉ quay sang nhìn Phù Tang, hỏi một câu: "Anh thấy thế nào?"
Phù Tang thản nhiên nhún vai: "Hắn ta đang câu giờ."
Câu trả lời nhẹ bẫng nhưng như một nhát búa giáng xuống.
Chu Soái và Lý Đại Đảm trợn mắt nhìn nhau: "Cái gì?"
Đồng tử Lê Kiến Mộc co lại, ngón tay khẽ bấm niệm chú.
Ánh sáng trắng từ đầu ngón tay lóe lên, bắn thẳng lên trần tầng hầm.
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang dội, bầu không khí như một lớp màng nước bị xé rách, toàn bộ cảnh vật thay đổi trong chớp mắt.
Không còn là tầng hầm trống trải nữa.
Chu Soái và Lý Đại Đảm vừa kịp nhìn rõ xung quanh, lập tức cảm thấy dạ dày cuộn trào, bụm miệng nôn thốc nôn tháo.
Thứ trước mặt họ...
Nếu nói những mảnh tứ chi cụt lủn trên sân là ghê tởm, thì cảnh tượng trong tầng hầm này chính là địa ngục trần gian.
Mùi hôi thối của xác thối, của máu đọng xộc thẳng vào mũi, tường đá dính đầy vết máu đã khô, chất chồng xác người phân hủy. Nhưng điều kinh khủng nhất là trên bức tường phía trước, gọn gàng treo mấy bộ da người—chỉnh tề như những món đồ sưu tập.
Những khuôn mặt đó...
Chu Soái và Lý Đại Đảm đã từng thấy họ trong ảo cảnh.
Có người là kẻ từng hành hạ Phùng Kỳ. Có người là đối tác từng mua vui trên thân xác cậu ta.
Giữa tầng hầm, một người bị treo lơ lửng. Đôi mắt nhắm nghiền, thân thể bất động.
Chu Soái hét lên: "Tôn Hỉ!"
Cùng lúc đó, tiếng hét của anh ta như một mồi lửa châm ngòi.
Những thi thể rời rạc quanh họ bỗng dưng động đậy.
Như thể được linh hồn dẫn dắt, tất cả cùng lúc lao tới, chặn đứng đường đi của bọn họ.
Khoảng cách chỉ vài bước ngắn ngủi, nhưng như bị ngăn bởi núi cao, sông sâu.
"Aaa! Cái quái gì đây!"
"Tránh ra! Đừng giết tôi! Đừng tới đây!"
Lý Đại Đảm hoảng loạn ôm chặt Chu Soái, cả hai run rẩy thét lên.
Nhưng đúng lúc đó, một màn chắn trong suốt bất ngờ hiện ra bao quanh họ.
Lê Kiến Mộc kết ấn trong không trung, ngón tay khẽ động, ánh sáng trắng lóe lên một lần nữa, lao thẳng về phía Tôn Hỉ.
Ngay khoảnh khắc ấy—
Tôn Hỉ vốn đang bất động bỗng dưng mở mắt, nhẹ nhàng xoay người né tránh, vững vàng đáp xuống đất.
Chu Soái chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, quay đầu lại thì thấy Tôn Hỉ đã tỉnh, lập tức mừng rỡ.
"Tôn Hỉ! Em không sao thì tốt quá!" Chu Soái phấn khởi, sau đó vội vàng giới thiệu, "Đây là đại sư anh mời tới—"
Lời còn chưa dứt, Lê Kiến Mộc đã vung tay, hàng chục lá bùa bình an đồng loạt bay về phía Tôn Hỉ.
Chu Soái tròn mắt kinh hãi. "Đại sư! Đừng mà! Đó là em họ tôi—"
Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, đồng tử của "Tôn Hỉ" co rút lại, không chút chần chừ quay người bỏ chạy.
Bước chân không chạm đất, tốc độ nhanh đến mức không giống con người.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292
- Chương 293: Chương 293
- Chương 294: Chương 294
- Chương 295: Chương 295
- Chương 296: Chương 296
- Chương 297: Chương 297
- Chương 298: Chương 298
- Chương 299: Chương 299
- Chương 300: Chương 300
- Chương 301: Chương 301
- Chương 302: Chương 302
- Chương 303: Chương 303
- Chương 304: Chương 304
- Chương 305: Chương 305
- Chương 306: Chương 306
- Chương 307: Chương 307
- Chương 308: Chương 308
- Chương 309: Chương 309
- Chương 310: Chương 310