Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ
Chương 294: Chương 294
Kẻ mà nó cần phải cảnh giác chính là con mèo xấu xa vẫn chưa được đón về kia. Vì thế nó nói: "Ta muốn ngươi khuyên chủ nhân đừng đem con mèo xấu ấy về. Chỉ một mình ngươi đã đủ phiền rồi, ta không muốn thêm kẻ nào nữa."
Liên Kiều chau mày, trong lòng có chút do dự, nhưng để dỗ dành Thao Thiết, nàng đành đáp ứng: "Được rồi, ta sẽ khuyên giúp ngươi."
Lúc này tâm tình Thao Thiết mới tốt hơn một chút, nhìn kỹ Liên Kiều, càng nhìn càng thuận mắt: "Thảo nào chủ nhân lại thích ngươi, so với đám nữ nhân khác, ngươi cũng thuận mắt hơn một chút. Không uổng công hắn nhớ thương ngươi suốt mười năm, còn vẽ bao nhiêu bức họa."
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Liên Kiều nghe vậy thì sững sờ. Lục Vô Cữu tuy vẫn luôn thầm thích nàng, nhưng trước kia đối với nàng lại lãnh đạm, làm gì có chuyện mười năm chứ? Huống hồ, nàng cũng chưa từng thấy hắn vẽ tranh về nàng bao giờ.
Nàng không tin, nói: "Nói bậy, làm gì có chuyện mười năm."
Lần này, đến lượt Thao Thiết kinh ngạc: "Ngươi lại không biết ư? Chủ nhân chưa từng nói với ngươi sao?"
Liên Kiều càng thêm mờ mịt. Thao Thiết nhận ra mình lỡ lời, lập tức im bặt.
Liên Kiều nắm lấy tai nó, Thao Thiết kêu oai oái, cuối cùng đành kể hết.
Thì ra việc Lục Vô Cữu phục hồi linh mạch không hề đơn giản như hắn nói. Hắn quả thật đã dùng mảnh vỡ để chữa trị, chính là mảnh vỡ thứ hai mà hắn thu thập được ở Giang Lăng, nơi mà Ngô Vĩnh đã lưu lại suốt năm mươi năm.
Ngoài kia một ngày, trong mảnh vỡ đã là một năm.
Hắn lợi dụng thời gian chênh lệch ấy, ở trong mảnh vỡ tận mười năm trời, linh mạch mới có thể khôi phục, các nguồn lực lượng trong cơ thể cũng nhờ đó mới tìm được cách dung hòa, vì vậy ngay khi rời khỏi đã có thể lập tức phi thăng.
Liên Kiều nghe xong, lạnh lùng cười: "Không thể nào! Ngươi vẫn còn giận ta chứ gì? Nên mới bịa chuyện lừa ta?"
Thao Thiết gấp đến mức nhảy dựng lên: "Ai lừa ngươi chứ! Linh mạch càng tốt, thì càng khó phục hồi. May mà chủ nhân ngộ tính cao mới có thể hoàn thành. Nhưng dù là mười năm cũng chưa đủ, hắn vì lo lắng ngươi trúng độc nên mới ra sớm, nếu không, sao lại để lại thương tích cũ?"
Liên Kiều hôm nay vẫn còn nhớ Thao Thiết đã mang bình thuốc đi, nụ cười trên môi nàng dần dần tắt hẳn.
Còn nữa, sáng nay khi nàng chất vấn Lục Vô Cữu, hắn nói đã lâu không gặp, nhất thời không thể kiềm chế.
Lúc ấy nàng còn trêu hắn ăn nói hồ đồ, ba tháng nào có tính là lâu, nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ với hắn mà nói, đó thực sự là một quãng thời gian rất dài.
Thao Thiết thấy nàng trầm mặc, dứt khoát nói nốt: "Ngươi có biết không, vì quá lâu không nói chuyện, chủ nhân khi ra ngoài còn chẳng thể nói năng trôi chảy. Hắn phải mất một thời gian mới dần dần khôi phục bình thường. Trong hang động ấy chẳng có gì cả, hắn chỉ bảo ta định kỳ mang giấy bút tới. Hắn đã vẽ vô số bức họa về ngươi. Nếu không tin, ngươi có thể quay về tìm xem."
Liên Kiều nghe xong liền xoay người rời đi.
Nàng nhớ trong tẩm điện của Lục Vô Cữu dường như có một mật thất. Hắn vốn là kẻ nhàm chán, nàng cũng lười bận tâm đến bí mật của hắn. Nhưng bây giờ nghĩ lại, có lẽ trong đó chứa đựng chính thứ mà nàng muốn tìm kiếm.
Mật thất có cấm chế, nhưng nàng đã quen thuộc với cách thức hắn thường dùng, thử vài lần liền mở được.
Vừa đẩy cửa bước vào, nàng nhìn thấy trong gian mật thất rộng chừng mười trượng, bốn bề treo đầy tranh vẽ của nàng…từng hình dáng, từng lứa tuổi, khi giận dữ, khi vui vẻ, khi khóc lóc, khi ngông nghênh... Không chỉ trên tường, mà còn có hẳn ba hòm lớn chưa mở.
Nước mắt nàng phút chốc rơi xuống, chậm rãi bước vào, từng bức từng bức cẩn thận vuốt ve.
…
Tiền điện.
Hôm nay trời vừa sập tối, Lục Vô Cữu hiếm hoi phá lệ, để mọi người được về sớm.
Các yêu tướng nhất thời không dám tin, rồi lại nghĩ, chắc chắn là công lao của vị Giao nhân tộc Dao Cơ kia.
Quả nhiên, anh hùng khó qua ải mỹ nhân, một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, dù là Thần Quân, đối mặt với mỹ nhân như vậy, sau khi nếm thử mùi vị, cũng không khỏi bị mê hoặc.
Các yêu tướng gần như cảm kích rơi nước mắt, sau khi rời đi, lại tăng thêm lễ vật vốn đã dày, chuẩn bị ngày mai đưa cho Dao Cơ kia, mong rằng mỗi tối về sau nàng ta nhất định phải canh giữ Thần Quân cho kỹ.
Lục Vô Cữu từ lúc nhìn thấy vạt áo Liên Kiều vào nội điện, hắn ngồi trên ngự tọa liền có chút không tập trung, lúc này bước chân trở về vẫn trầm ổn như cũ, nhưng rõ ràng nhanh hơn ngày thường không ít.
Thế nhưng khi đẩy cửa bước vào, lại thấy Liên Kiều ôm đầu gối ngồi ở cửa mật thất.
Bước chân hắn bỗng dừng lại, lặng lẽ nhìn người cuộn tròn thành một cục kia.
Liên Kiều cũng nghe thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt hắn, hốc mắt lại đỏ lên.
Khó trách, lần đầu gặp lại nàng đã cảm thấy ngũ quan Lục Vô Cữu tuy giống như trước, nhưng mày mắt lại rõ ràng sâu hơn không ít, anh tuấn lạnh lùng, quanh thân trầm ổn.
Không phải ảo giác, hắn thật sự đã sống thêm mười năm.
Tay Lục Vô Cữu buông thõng bên người hơi cuộn lại, giọng nói ôn nhu trầm thấp: “Nàng biết rồi sao?”
Liên Kiều không nói gì, nhào tới ôm lấy hắn.
Mười năm này, hắn chỉ có một mình chắc hẳn rất cô đơn, tu bổ linh mạch còn chưa biết có thể thành công hay không, hắn lại càng thêm dày vò.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292
- Chương 293: Chương 293
- Chương 294: Chương 294
- Chương 295: Chương 295
- Chương 296: Chương 296
- Chương 297: Chương 297
- Chương 298: Chương 298
- Chương 299: Chương 299
- Chương 300: Chương 300
- Chương 301: Chương 301
- Chương 302: Chương 302
- Chương 303: Chương 303
- Chương 304: Chương 304
- Chương 305: Chương 305
- Chương 306: Chương 306
- Chương 307: Chương 307
- Chương 308: Chương 308
- Chương 309: Chương 309
- Chương 310: Chương 310
- Chương 311: Chương 311
- Chương 312: Chương 312
- Chương 313: Chương 313
- Chương 314: Chương 314
- Chương 315: Chương 315
- Chương 316: Chương 316
- Chương 317: Chương 317
- Chương 318: Chương 318
- Chương 319: Chương 319
- Chương 320: Chương 320
- Chương 321: Chương 321
- Chương 322: Chương 322
- Chương 323: Chương 323
- Chương 324: Chương 324
- Chương 325: Chương 325
- Chương 326: Chương 326
- Chương 327: Chương 327
- Chương 328: Chương 328
- Chương 329: Chương 329
- Chương 330: Chương 330
- Chương 331: Chương 331
- Chương 332: Chương 332
- Chương 333: Chương 333
- Chương 334: Chương 334
- Chương 335: Chương 335
- Chương 336: Chương 336
- Chương 337: Chương 337
- Chương 338: Chương 338
- Chương 339: Chương 339
- Chương 340: Chương 340
- Chương 341: Chương 341
- Chương 342: Chương 342
- Chương 343: Chương 343
- Chương 344: Chương 344
- Chương 345: Chương 345
- Chương 346: Chương 346
- Chương 347: Chương 347
- Chương 348: Chương 348
- Chương 349: Chương 349
- Chương 350: Ngoại truyện 33 100 câu phỏng vấn về độ hợp nhau của phu thê Lục Vô Cữu và Liên Kiều
- Chương 351: Ngoại truyện 34 100 câu phỏng vấn (2)