
Bị Gió Mê Hoặc - Mèo Già Ăn Cỏ
0
/5
(
1
lượt )
Số Chương
85
Lượt Xem
330
Theo Dõi
0
Trạng Thái
Full
Thể loại
Chương Mới Nhất
Bạn đang xem Bị Gió Mê Hoặc - Mèo Già Ăn Cỏ tại truyện H
nội dung truyện Bị Gió Mê Hoặc - Mèo Già Ăn Cỏ
Bị Gió Mê Hoặc - Mèo Già Ăn Cỏ
Danh sách chương truyện Bị Gió Mê Hoặc - Mèo Già Ăn Cỏ
- Chương 1: Vẻ yêu kiều đằm thắm, ý mặn mà, thanh tao chân thật. Nước da mịn màng, nét tinh khôi, xương thịt hài hòa.
- Chương 2: “Tại sao cậu lại giành bài tập của con gái người ta?”
- Chương 3: “Đệt, tôi sắp buồn ngủ đến chết rồi.”
- Chương 4: Hóa ra trên đời này thực sự có người sinh ra đã mang một khí chất nhất định, phù hợp đến lạ lùng khi bước trên
- Chương 5: Ngoại trừ Từ Tâm, không ai chú ý.
- Chương 6: Đâu phải lần đầu quen cậu ta, trông cậu ta chẳng giống một kẻ điên sao?
- Chương 7: “Từ Tâm à, cậu sắp nổi tiếng rồi đấy.”
- Chương 8: Hàn Sóc có đó không?
- Chương 9: Có tham vọng là điều tốt, nhưng ở chỗ tôi, mọi thứ đều phải nói bằng thực lực.
- Chương 10: Anh ta với vẻ mặt nghi hoặc quay người lại, và khi bốn mắt chạm nhau với Từ Tâm trong giây lát, anh ta lớn tiếng chửi
- Chương 11: Từ Tâm hiểu bản thân mình, từ trước đến nay cô không giỏi đối phó với những tình huống kiểu này.
- Chương 12: Cô đương nhiên biết Sean O’Pry là ai, trên mặt lập tức lộ ra một biểu cảm vi diệu.
- Chương 13: Từ Tâm: “…”
- Chương 14: Con người vốn dĩ là những sinh vật có xu hướng bị ánh sáng thu hút, luôn không kiểm soát được việc bị những ngườ
- Chương 15: Từ Tâm không biết bọn họ là ai, vô thức ngồi lùi ra xa một chút, lặng lẽ quan sát tình hình.
- Chương 16: “Sao cô lúc nào cũng có thói quen nghe lén người khác vậy?”
- Chương 17: “Quá chán thì về đi, em không thấy tối qua anh uống bao nhiêu à?“
- Chương 18: “Vì vậy tôi mới phải dẫn cô đi cửa sau, cơ hội tốt như vậy, làm sao tôi có thể để người khác hưởng lợi đư�
- Chương 19: Mọi chuyện đã được quyết định như vậy.
- Chương 20: Cô quay đầu lại, dưới màn đêm, không còn một bóng người nào nữa.
- Chương 21: Hàn Sóc lấy ra một tấm thẻ từ ngăn kéo đưa cho Lý Lộ, chọn cách tiêu tiền để tránh họa.
- Chương 22: Người này thực sự rất hay so đo tính toán.
- Chương 23: “Nếu làm đồ ăn thì cho tôi một phần, cô làm tôi tức đến mức khiến tôi đói rồi.”
- Chương 24: “Đứng ngây ra đó làm gì?”
- Chương 25: “Sếp chúng ta nghèo đến nỗi chỉ còn lại tiền và mặt mũi, cậu nói có tức không cơ chứ?”
- Chương 26: Có một người như vậy, sinh ra là để đứng trên sàn catwalk.
- Chương 27: Một người đàn ông như vậy, cô hy vọng trong tương lai anh sẽ không bao giờ phải cúi đầu trước bất cứ điều gì.
- Chương 28: “Anh điên rồi à? Anh vẫn đang bệnh mà!”
- Chương 29: Khi cô nói xong câu “Everyone wants the best”, tất cả mọi người xung quanh không nhịn được cười phá lên.
- Chương 30: Cô thật sự khiến anh nở mày nở mặt.
- Chương 31: “Cả ngày làm những việc không ý nghĩa, nên cậu mới sống không hạnh phúc chút nào.”
- Chương 32: Họ giống như những bánh răng vô dụng trong chiếc đồng hồ, mỗi ngày đều lặp lại cuộc sống vô nghĩa.
- Chương 33: Chỉ có tiếng lòng của con người là không thể bỏ qua.
- Chương 34: Lý trí mà kiểm soát, kiêu ngạo mà hiếu chiến, lộng lẫy mà xa hoa.
- Chương 35: Hàn Sóc nhướng mày: “Sao vậy? Cô đặc biệt lên đây để bán chó à?”
- Chương 36: Trương Mông thật là ngày càng “nữ tính” quá.
- Chương 37: Hiệp sĩ là biểu tượng của sự khiêm nhường và dũng cảm, tinh thần hiệp sĩ là một niềm tin.
- Chương 38: Thiết kế của cô giống như đang kể một câu chuyện, mang đặc trưng của người phương Đông.
- Chương 39: Thế giới nói, bạn có tư cách làm bất cứ điều gì bạn muốn.
- Chương 40: Im lặng cũng chính là đồng lõa.
- Chương 41: Nhưng bà không hề hối hận, từ đầu đến cuối, tình yêu của bà dành cho Hàn Sóc luôn rõ ràng trước mắt mọi người.
- Chương 42: Cô vừa đi ra ngoài vừa nhắn tin cho Hàn Sóc: “Em đã về rồi.”
- Chương 43: Từ Tâm cười, bỗng nhiên hỏi: “Vậy cậu nghĩ bọn mình có hợp nhau không?”
- Chương 44: “Có người đang theo dõi chúng ta.” Hàn Sóc lên tiếng, xác nhận điều Từ Tâm đã đoán.
- Chương 45: Giống như bố nó vậy, một khi đã quyết tâm thì cứ như con chó sói ấy.
- Chương 46: May mắn thay, giờ đây cô có thể ở bên cạnh anh, cùng anh tiến về phía trước.
- Chương 47: Anh quá thông minh, biết cách làm cho người thích mình xót xa.
- Chương 48: Anh để lại những gì, em chỉ cần nhớ trong lòng là được.
- Chương 49: Nếu bị đuổi ra khỏi nhà, anh sẽ nuôi em.
- Chương 50: Em cũng quá nuông chiều sếp rồi đấy?!
- Chương 51: Giờ đây là sân khấu của anh.
- Chương 52: Lời nói của dân độc thân thật chua chát.
- Chương 53: Từ Tâm thấy anh ăn phải một miệng son, cô thở hổn hển cười bất lực.
- Chương 54: Từ Tâm cuối cùng đã hiểu được ý đồ của Từ Châu Bình.
- Chương 55: Lời nói của Hàn Đông Tố khiến Từ Châu Bình gần như không biết phải đáp lại thế nào.
- Chương 56: Từ Tâm nghe xong liền khẽ nhếch môi, cố tình hỏi nhỏ: “Giận gì chứ?”
- Chương 57: “Tôi nuôi anh là để anh ăn không ngồi rồi à?”
- Chương 58: “Anh cứ ở lại đây, đừng bướng bỉnh.”
- Chương 59: Đôi má cô ửng hồng vì nụ hôn sâu đó, đôi mắt long lanh ngấn nước, như giận mà không phải giận.
- Chương 60: Lúc này đây, cô nói gì anh cũng chiều theo.
- Chương 61: Hàn Sóc bất mãn kẹp lấy eo cô, “Cứ để Trương Mông nói chuyện với cậu ta là được rồi.”
- Chương 62: Hứa Phong mỉm cười: “Dù sao cũng không phải ai cũng may mắn như vậy.”
- Chương 63: Giọng điệu khi mở miệng cũng lạnh lùng vô cùng: “Còn đau chỗ nào không?”
- Chương 64: Hàn Sóc ngước mắt lên, cười lạnh một tiếng: “Mệt, đã biết anh mệt sao còn không để anh bớt lo lắng?”
- Chương 65: Hứa Phong rụt cổ lại, mặt đầy vẻ lo sợ: “May mắn là hiện giờ tôi vẫn chưa có bạn gái.”
- Chương 66: Hàn Sóc vén đám người ra, một tay đón lấy cô từ tay Từ Liễu, bàn tay đưa lên trán cô thăm dò, sắc mặt anh lập tức
- Chương 67: Từ Tâm tựa sát vào anh, nghe vậy, cô bất chợt nói: “Chuyện này sao có thể giống nhau được chứ?”
- Chương 68: “Chúng ta cá cược đi.”
- Chương 69: Chân anh rất ấm áp, kẹp lấy bắp chân nhỏ của Từ Tâm, không hề nhúc nhích: “Thế này sẽ không lạnh nữa.”
- Chương 70: “Anh căng thẳng đến mức sắp nôn mất.”
- Chương 71: Hai người không nói thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ ôm nhau chìm vào giấc ngủ, như hai vòng cung khớp chặt vào nhau.
- Chương 72: “Anh có lẽ, hiểu em còn rõ hơn em tưởng.”
- Chương 73: Ngoài sự tò mò và hứng thú, đôi khi Hàn Sóc còn tỏ ra vô cùng cẩn thận và dè dặt. Có lúc, Từ Tâm lại cảm thấy dá
- Chương 74: “Chạy cái gì thế?”
- Chương 75: “Bố ai? Cho em cơ hội nói lại lần nữa đấy.”
- Chương 76: Cô gái của anh, quả thật rất tài giỏi.
- Chương 77: Tối hôm đó, Hàn Sóc ôm cô và thì thầm bên tai: “Ngày dự sinh là khi nào?”
- Chương 78: Chu Cận ngồi ngay bên cạnh Hàn Sóc, anh ta nhìn Hàn Sóc đột nhiên đứng dậy, mặt tái xanh, khoác áo ngoài rồi bước ra.
- Chương 79: “Mới vừa sinh ra mà các người đã nhìn ra giống ai à? Đừng nói nhảm nữa.”
- Chương 80: Từ Tâm liếc anh một cái: “Anh ngồi xa ra một chút.”
- Chương 81: Chuyện bị lái sang hướng khác, Hàn Sóc hừ lạnh một tiếng: “Tay nhiếp ảnh đó chỉ hận không thể lột s@ch đồ anh r
- Chương 82: Từ Tâm: “… Em có phản đối đâu, anh không cần phải giải thích với em nhiều như vậy.”
- Chương 83: Kết thúc chính văn
- Chương 84: Ngoại truyện 1: Có một nửa chưa kể
- Chương 85: Ngoại truyện 2: Còn một nửa chưa kể (Hoàn toàn văn)
Bạn cần đăng nhập để bình luận