Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần
Chương 9: Cảm nhận vị mặn
Hai tay ôm lấy thân thể nhu mềm trong lòng, Lạc Thần đỡ nàng xoay người lại đối diện cùng hắn, mắt nàng vẫn khép hờ, đôi mi lá liễu hơi run, mũi quỳnh nhỏ. nhắn cao thẳng cùng đôi môi hơi tái nhợt nhưng vẫn còn một tia hồng hào đang hé mở để lộ hàm răng trắng đều như bắp của nàng như một đóa hoa non nớt nhưng tràn đầy quyến rũ.Là tiếng rên rỉ trong cơn đau của nàng Hai gương mặt lúc này đối diện nhau, hơi thở như u lan thơm ngát của nàng khiến Lạc Thần say. mê, hẳn không muốn tiếp tục chứng kiến nàng đau đớn, cũng không muốn nhẫn nhịn dục vọng chiếm hữu nàng, mặc kệ hậu quả. Lạc Thần vuốt nhẹ tóc mai màu da trời hơi rối của nàng, diệu dàng đặt một nụ hôn lên cái trán trơn bóng mặc kệ những giọt mồ hôi còn lấm tấm.
Cảm nhận vị mặn cùng với hương thơm trong giọt mồ hôi, Lạc Thần vươn đầu liếm nhẹ vành tai nhỏ nhắn ngọc ngà của nàng thủ thỉ nhưng đầy chiếm
hữu: “Sương Nhi, Yên Sương Nhi!, Thần nhân của nàng gọi Lạc Thần”Thân thể mỹ nhân run lên Dựa vào kinh nghiệm kiếp trước cùng bạn gái, Lạc Thần không tiếp tục chần chờ, đặt một nụ hôn lên đôi môi tái nhợt đang tỏa ra hương thơm mê
người kia, bắt đầu diệu dàng nhấm nháp. Môi nàng lành lạnh hơi khô vì suy yếu nhưng mềm mại vô cùng, hắn vươn đầu lưỡi liếm nhẹ quanh môi nàng, mút lấy cánh môi xinh xắn. Không chịu dừng lại ở đó, Lạc Thần vươn ra đầu lưỡi, tách nhẹ hai cánh môi yếu ớt, đầu lưỡi trơn tuột của hắn tiến vào tìm tòi khám phá, khế đảo qua hàm răng trắng như châu ngọc, ôn nhu thưởng thức hương tân ngọc dịch của nữ thần trong ngực, cuối cùng lưỡi của hắn cũng xâm nhập sâu vào, hung hăng cuộn lấy cái lưỡi ngọt ngào ẫm ướt của giai nhân. Lạc Thần miệng vừa mút lưỡi, một tay ôm chặt eo thon, một tay vuốt ve gò má tràn đầy thương tiếc. Yên Sương Nhi vẫn hôn mê, mặc cho kẻ xạ lạ quấn quít lưỡi nhỏ, tham lam cướp đoạt hương tân ngọc dịch trong miệng nàng, làn da dần ửng hồng. Hôn hồi lâu, Lạc Thần rời môi để lại sợi tơ trắng bạc nối liền hai khuôn miệng, hắn nắm lấy bàn tay nàng áp lên mặt mình, cảm thấy tay nàng lạnh lẽo, hắn cúi đầu ngậm lấy, cái lưỡi ấm áp mút từng ngón tay nàng liếm láp như đang thưởng thức vật trân quý nhất. Mỹ nhân hừ nhẹ say đắm lồng người. Cảm thấy đôi tay nàng bớt lạnh, Lạc Thần áp sát mặt nàng vào mặt mình, dùng đầu mũi cọ vào mũi nàng, ngửi hương thơm mê ngươi do đôi môi lan tỏa, hắn lại không nhịn được cúi đầu xâm chiếm, hai cái lưỡi lại tiếp tục quấn quít hòa quyện cùng nhau, âm thanh chụt chụt vang lên liên tục. Lúc này, bàn tay Lạc Thần đã tìm đến gò bông đào đầy đặn căng tròn kia, hắn vừa nút lưỡi người phụ nữ, tay vừa xoa bóp vòng một co dãn mềm mại của nàng. Mỹ nhân liên tục rên rỉ, không biết vì đau đớn hay sảng khoái. Lạc
Thần lần nữa rời môi, trước khi tách ra không quên nút mạnh lưỡi nàng một cái thật chặt. Lạc Thần biết cần nhanh chóng để nàng tiếp nhận xâm nhập. Hắn đặt nàng nhẹ nhàng nằm ngữa ra đất, vì nàng bế quan nơi kín đáo, thân thể vốn để trần truồng, chỉ khoát một lớp lụa mỏng tạm bợ trên người mà thôi, mà Lạc Thần cũng rất nhanh tháo rời nó. Lụa mỏng tách ra, một kiệt tác của tạo hóa xuất hiện, khiến hô hấp Lạc Thần dồn dập kịch liệt. Làn da như tuyết bạch, trơn bóng, co. dấn. Đôi gò bông đào căn tròn, đầy đặn trắng mịn săn chắc, bên trên điểm lấy hai viên ngọc trai hồng mỹ lệ. Vòng eo nhỏ nhắn uyển chuyển như rắn nước, lỗ rốn nhỏ xinh. Hai đùi thon dài khép chặt, chỉ để lộ một khu rừng nhỏ nhắn màu xanh lam nơi gò mu. Lạc Thần ngắm nhìn say mê, không thể kháng cự hấp dẫn, hắn úp mặt vào hai vú nàng ôn nhu liếp láp vuốt ve. Chụt chụt chụt. Lạc Thần nút lấy núm vú Yên Sương Nhi chùn chụt, thỉnh thoảng cắn nhẹ nơi đầu vú hồng hào, tay phải nhào nặn vú còn lại thành đầy đủ hình dạng, khiến giai nhân bắt đầu run rẩy thân thể kịch liệt. Vú nàng thơm quá, co dãn mịn màng, đầu vú ngọt ngào như mật khiến hắn say quên lối về. Chưa dừng lại ở đó, tay trái bắt đầu tìm xuống nơi thần bí giữa hai chân nàng. Tách nhẹ hai đùi khép chặt, Lạc Thần rời vú, ngắm nhìn đào nguyên thần bí của nàng. “Thật tuyệt vời, ta thật may mắn khi có nàng” Lạc Thần thẩn thần nói nhỏ. Trước mặt Lạc Thần là hai khe háng nhỏ xinh trắng trếo, năm giữa chúng nó là địa phương có thể khiến toàn bộ Thần nhân thiên hạ điên cuồng, chỉ thấy âm đạo nàng trắng hồng đẹp đế, một vùng cỏ lam nhỏ nằm gọn bên trên u cốc, hai mép thịt đỏ hồng mê người khép chặt, khe nhỏ thần bí
quyến rũ, hột le dễ thương mời gọi, phía dưới một chút là một cái lỗ thần bí khác vừa hồng vừa nâu với các nếp nhăn đều đặn. Lạc Thần hoàn toàn không cưỡng lại được, đầu lưỡi vươn ra thám hiểm hai u cốc bí ẩn kia. Ưm Hừm. Âm thanh mê người lại vang lên. Có vẻ lần này vì sung sướng... Vì Lạc Thần đã cảm nhận được nơi u cốc kia đã dần ướt át, thứ nước thần bí kia xuất hiện như không có điểm dừng, miệng hắn đã ướt đẩm. Lạc Thần tinh nghịch vươn mình, tiếp tục nút lấy cái lưỡi thơm ngọt thoáng chốc, kề tai nàng thủ thỉ: “Sương Nhi của ta, nàng làm bằng nước sao?” “Đương nhiên rồi, nữ nhân này sỡ hữu hai loại linh căn, Thổ và Thủy thuộc tính” Một âm thanh non nớt khiến Lạc Thần giật mình. Hắn quay sang Kim Nhi vẫn quan sát toàn bộ quá trình buồn bực nói: “Nha đầu còn nhỏ, không nên xem, đi chỗ khác chơi” Kim Nhi bĩu môi nhỏ, lập tức chui vào. người Lạc Thần biến mất. Lạc Thần lấy lại tinh thần, tiếp tục thủ thỉ vào tai nàng: “Bây giờ ta bắt đầu trị liệu cho nàng, đồng thời cũng biến nàng thành người đàn bà của riêng ta, nhớ kỹ Thần nhân của nàng là Lạc Thần” Chứng kiến làn da Yên Sương Nhi ngày càng ửng hồng. Gởi bỏ y phục, Lạc Thần quan sát thân hình gầy gò nhưng chắc khỏe của
mình, nhìn thứ kia đã ngạo nghệ ngẩng cao đầu, hắn cười đắc ý. Trong trí nhớ, Lạc Thần nhớ khi còn bé từng bị đám trẻ nhỏ ở Lạc gia đòi cắt mất “của quý”, lúc đó hắn ngây thơ không hiểu vì sao, hiện tại mới biết chúng nó ghen tị với hắn. Tiểu huynh đệ dài hơn 20cm, bề ngang đồ sộ vô cùng với đầy gân guốc. “Xem ra đây là thứ quý giá nhất “ngươi” để lại cho ta rồi” Lạc Thần nhếch mếch đắc ý. Hắn không dây dưa nữa, hôn lên đôi môi Yên Nhước Tuyết thêm một cái,
tách chân nàng sang hai bên hông, Lạc Thần tách rời hai mép thịt đỏ, nhắm ngay u cốc kiều diễm ước đỡm, cọ nhẹ đầu khấc lên âm đạo nàng để bôi trơn, dần dần bắt đầu tiến vào. Chặt quá “Ư...Ư” Mỹ nhân rên rỉ trong cơn mê, không biết vì nguyên nhân gì, hai giọt lệ xuất hiện trên đôi mắt vốn dĩ nhắm chặt của nàng. Lạc 'Thần chứng kiến, hơi nhói lòng, cúi đầu liếm láp khóe mắt nàng, bá đạo nói: “Ai cho phép nàng khóc? Sương Nhi của ta chỉ được vui vẻ,
hạnh phúc biết chưa?” Nói xong, hông bắt chợt đẩy mạnh. Á Một âm thanh đau đớn xuất phát từ đôi môi thơm, thân thể giai nhân run rẩy kịch liệt. “Tiểu Lạc Thần” đã phá tan lớp màng mỏng manh đó, màu máu đỏ thẩm chảy dài trên đất. Lạc Thần toàn thân run rẩy, hít thật sâu để lấy lại bình tĩnh. Chặt, khít, trơn mềm, ấm nóng... Toàn thân như muốn nổ tung khiến Lạc Thần dừng lại thở dốc, hắn cúi người ôm chặt nàng, liếm hết mồ hôi trên trán nàng. Vài hơi thở sau, cảm nhận thân thể dưới thân bình ổn lại, hắn tiếp tục chậm rãi tiến quân. "Ư... A... Thoải mái quá..." Lạc Thần không nhịn được rên rỉ, dương vật hắn đã hoàn toàn chiếm hữu âm đạo mê người đó. Lạc Thần hít sâu bình ổn tâm tình, biết thời khắc quan trọng đã đến. Cần phải chữa thương cho nàng... Hồn lực trong người cấp tốc vận chuyển, từ hai nơi tư mật đang chặt chế đó, tiến hành câu thông cùng linh hồn nàng. ... Yên Sương Nhi hối hận vô cùng, chỉ vì nguyên nhân kia mà nàng liều lĩnh bế quan trùng kích Nguyên Anh Kỳ dù tâm cảnh chưa đủ, nàng đã chủ quan nghĩ rằng dựa vào thiên phú của mình đủ để vượt qua cửa ải tâm
cảnh. Nhưng, sai lầm phải trả giá đắt, hậu quả bị phản phệ khi tiến cản thất bại quá mức nghiêm trọng, linh hồn nàng đã bị trọng thương, trước khi hôn mê, nàng biết rần lần này chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết, nàng không phải Hồn Tu, việc tự chữa lành linh hồn là điều không thể, nơi bế quan lần này hết sức bí ẩn, sẽ không ai có thể cứu nàng. Yên Sương Nhi thật sự tuyệt vọng, nàng đã tự khép lại giác quan của mình đón chờ cái chết. “Sương Nhi! Sương Nhi! nàng nghe ta chứ ? Sương Nhi?” Một âm thanh tràn ngập lo lắng, diệu dàng đột ngột tác động trực tiếp vào linh hồn vốn ngủ say của nàng. Ảo giá sao? Thanh âm của một 'Thần nhân, lại tràn ngập quan tâm, Yên Sương Nhi
nàng tính tình trong trẻo, lạnh lùng, lại quanh năm rèn luyện, bế quan, Thần nhân nàng gặp qua số lượng chưa đến một bàn tay, quan hệ cũng dừng
lại ở mức xã giao, tại sao lại có Thần nhân lo lắng cho nàng. “Sương Nhi! Ta là Lạc Thần, là Thần nhân của nàng, nghe rõ chưa?” Âm thanh kia lại tiếp tục truyền đến khiến Yên Sương Nhi tức giận
vô cùng, lại dám tự xưng Thần nhân của mình, đúng là đáng ghét. Xem ra phản phệ lần này của ta quá mức nghiêm trọng, ngay cả tâm ma cũng xuất hiện, Thần nhân này là tâm ma của ta sao? “Sương Nhi, ta muốn trị thương cho nàng, thả lỏng tinh thần để ta có thể hòa nhập linh hồn nàng” “Hừ ai sợ ai, dù sao cũng đã sắp chết, để xem ngươi muốn làm gì
Danh sách chương
- Chương 1: Thức tỉnh
- Chương 2: Hệ thống bá chủ
- Chương 3: Đại Lục Băng Thiên
- Chương 4: Công pháp Cấm Ky
- Chương 5: Thiên Đạo Chi Nhãn
- Chương 6: Ngươi chờ đó cho ta
- Chương 7: Gặp tình cảnh trước mắt
- Chương 8: Ký chủ lấy tu vi
- Chương 9: Cảm nhận vị mặn
- Chương 10: Lắm chuyện
- Chương 11: Bên trong bí ẩn mật thất
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: Tình Nhi muội đang nói gì thế?
- Chương 25: Hắn điên rồi sao ?
- Chương 26: Dị hỏa cường đại như vậy?
- Chương 27: Hỏa gặp gió
- Chương 28: Khảo nghiệm như này mới thú vị
- Chương 29: Cái gì?
- Chương 30: Có nha
- Chương 31: Ấm nóng
- Chương 32: Ba mắt nhìn nhau
- Chương 33: Ta giúp nàng
- Chương 34: Ông trời ạ! Hàn gia cũng bị đuổi?
- Chương 35: Tình Nhi rốt cuộc đột phá
- Chương 36: Lạc Thần của các nàng bình thường sao?
- Chương 37: Mỗi mười năm
- Chương 38: Nhìn anh tuấn hơn hẳn
- Chương 39: Chỉ thấy bên trong cửa động mù mịt
- Chương 40: Vốn dĩ hắn đoán được
- Chương 41: Không muốn làm phiền
- Chương 42: Tam Chuyển Sơ Kỳ
- Chương 43: Như công tử đã biết
- Chương 44: Ngươi tên là gì?
- Chương 45: Thông thường
- Chương 46: Quân Lâm Khách Sạn
- Chương 47: Hắn bất động nhưng nàng động
- Chương 48: Nàng từ bé đã ở Sơn Mộc Lâm sao?
- Chương 49: Con bà nó sướng
- Chương 50: Nàng bất ngờ
- Chương 523: Cách đó hàng trăm trượng
- Chương 524: Ai là của ngươi?
- Chương 525: Đối với thiên phú của mình
- Chương 526: Lại bảy ngày trôi qua
- Chương 527: Quá tốt rồi
- Chương 528: Lạc Nam gật đầu
- Chương 529: Nhìn cai gì?
- Chương 530: Muốn biết vì sao ư?
- Chương 531: Nhìn thi thể kia!
- Chương 532: Tất cả là nhờ chàng
- Chương 533: Ta đồng ý vào Hậu Cung
- Chương 534: Ta chọn nơi này
- Chương 535: Lên xem thử!
- Chương 536: Là một bộ Hài Cốt
- Chương 537: Khủng bố như vậy
- Chương 538: Tuyền Nhi sao vậy?
- Chương 539: Bát Môn Độn Giáp?
- Chương 540: Phó tộc trưởng Cự Nhân Tộc
- Chương 541: Hai ngày sau
- Chương 542: Hôm nay
- Chương 543: Vội ngẩng đầu lên quan sát
- Chương 544: Chúng ta không phải người lạ
- Chương 545: Trước đại môn Đa Bảo Các
- Chương 546: Thủy Nương Khanh gật đầu
- Chương 547: Giao dịch
- Chương 548: Không ngờ lại là Kỳ Lân
- Chương 549: Cách Lão Thảo
- Chương 550: Rất nhiều lần tiếp theo
- Chương 551: Chỉ thấy người vừa lên tiếng
- Chương 552: Ta đồng ý dùng
- Chương 553: Lạc Nam ca ca thật xấu
- Chương 554: Bao nuôi mẫu thân của muội?
- Chương 555: Hít sâu một hơi
- Chương 556: Người còn lại gật đầu đồng ý
- Chương 557: Vật thứ hai hắn đổi
- Chương 558: Phần Thiên Chùy
- Chương 559: Thuộc tầng lớp cường giả
- Chương 560: Trận pháp sao?
- Chương 561: Một ngày thời gian thực tế có giá 1 vạn
- Chương 562: Đạo hữu xin dừng bước
- Chương 563: Mời đạo hữu ngồi!
- Chương 564: Sao lại là cô?
- Chương 565: Chang cần hợp đồng
- Chương 566: Không biết Hậu Cung trở thành
- Chương 567: Thật tốt quá
- Chương 568: Chuyên gia trồng Linh Dược sao?
- Chương 569: Tinh Linh Tộc sao?
- Chương 570: Đúng rồi
- Chương 571: Chết thiếp rồi!
- Chương 572: Tạm được
- Chương 573: Linh Cấp Cực Phẩm?
- Chương 574: Xuân sắc đầy phòng
- Chương 575: Nha đầu muội vào Linh Giới Châu đi
- Chương 576: Làm sao có thể?
- Chương 577: Xuyên Tinh Chỉ
- Chương 578: Con giao long hắc ám
- Chương 579: Thanh niên này thiên phú mặc dù tốt
- Chương 580: Ngươi tên gì?
- Chương 581: Hoàng Tảo Thiên Quân
- Chương 582: Hắc Ám Che Thiên Chưởng
- Chương 583: Loại lực lượng này?
- Chương 584: Bên trên mây đen
- Chương 585: Theo tiếng quát thanh
- Chương 586: Lam Hoành chưa kịp định thần
- Chương 587: Mùi thơm như vạn hoa
- Chương 588: Nhưng mỗi một lần
- Chương 589: Không gian băng liệt
- Chương 590: Không có
- Chương 591: Ngoài ra ngay cả
- Chương 592: Nhất định rồi
- Chương 593: Hắn thật đáng thương nha
- Chương 594: Nơi này tối đen như mực
- Chương 595: Rốt cuộc
- Chương 596: Cầm âm đứt đoạn
- Chương 597: Vậy rất tốt
- Chương 598: Hiển nhiên thương thế
- Chương 599: Lạc Nam biết nàng động tình rồi
- Chương 600: Xin chào
- Chương 601: Đó đã là thiên phú
- Chương 602: Dưới đáy Hoan Lạc Hải
- Chương 603: Mười trượng
- Chương 604: Đôi nam nữ phải tạm chia xa
- Chương 605: Nhưng một Hóa Thần tu sĩ
- Chương 606: Hàn Băng Chưởng
- Chương 607: Cá nằm trên thớt cũng dám vẫy vùng?
- Chương 608: Làm sao có thể?
- Chương 609: Thiếp sẽ lo bốn tên
- Chương 610: Kim Cang Cước
- Chương 611: Bởi vì lúc này
- Chương 612: Tia chớp liên miên không dứt
- Chương 613: Tại một lĩnh vực xa hoa
- Chương 614: Chủ nhân
- Chương 615: Vội vàng cầm lên mai rùa
- Chương 616: Xương cốt hai người
- Chương 617: Đến rồi sao?
- Chương 618: Trọng Thân Thảo
- Chương 619: Phách Thiên Già Thủ?
- Chương 620: Chủ nhân
- Chương 621: Tiểu tử thúi
- Chương 622: Chủ nhân của đôi mắt
- Chương 623: Để lại một đống hoang tàn đổ nát
- Chương 624: Xong rồi sao?
- Chương 625: Phu quân
- Chương 626: Chủ nhân
- Chương 627: Có thể nói là dễ như ăn cháo
- Chương 628: Không rõ ràng
- Chương 629: Đám người gật đầu
- Chương 630: Giả thần giả quỷ
- Chương 631: "Phàm Ấn Phiên Thiên Ấn
- Chương 632: Thứ này có thể triệu hồi Lạc Phá Lôi
- Chương 633: Mà lúc này
- Chương 634: Buồn cười đến cực điểm a
- Chương 635: Bẩm chủ nhân
- Chương 636: Dữ dội như Lửa
- Chương 637: Các vị có chuyện?
- Chương 638: Mặc dù là nữ nhân phương Tây
- Chương 639: Không biết Lôi Đình Quyền Trượng
- Chương 640: Sư phụ ngươi nói lung tung cái gì?
- Chương 641: Hắn thật lợi hại
- Chương 642: Một khối Kim Cương Khoáng
- Chương 643: Vì ta cân nhắc?
- Chương 644: Nàng sẽ được toại nguyện
- Chương 645: Bên dưới âm hộ
- Chương 646: Chủ nhân
- Chương 647: Sáng hôm sau
- Chương 648: Công tử từ đâu có bức họa này
- Chương 649: Làn sóng linh lực bùng nổ
- Chương 650: Đáng tiếc
- Chương 651: Lại là chiêu này sao?
- Chương 652: Theo sau đó
- Chương 653: Muốn nhẫn trữ vật của ta?
- Chương 654: Bất chợt
- Chương 655: Hai người đang cận chiến
- Chương 656: Ngươi đi chết!
- Chương 657: Ngươi nằm mơ
- Chương 658: Thay vì chiến đấu cầm chân
- Chương 659: Không hiểu tại sao
- Chương 660: Ngũ Đỉnh không ngừng cung cấp Linh Lực
- Chương 661: Trách không được
- Chương 662: Thật khó tin
- Chương 663: Vụ nổ khủng bố vang trời
- Chương 664: Từ một phân thành hàng ngàn
- Chương 665: Ở phía đối diện Hải Hà
- Chương 666: Theo sau đó
- Chương 667: Chính là xác của Hải Hà
- Chương 668: Hay là sau này
- Chương 669: Chẳng lẽ nhân ngư tộc
- Chương 670: Mất đi thứ ngàn vàng
- Chương 671: Không biết từ bao giờ
- Chương 672: Chưa kể đây là Linh Giới Châu
- Chương 673: Đừng lo
- Chương 674: Quả là hình thức tu luyện lợi hại
- Chương 675: Ta muốn mua tình báo
- Chương 676: So về thực lực
- Chương 677: Khẩu khí không nhỏ
- Chương 678: Cái gì?
- Chương 679: Đan gia lão tổ muốn đột phá bình cảnh
- Chương 680: Ái Tâm
- Chương 681: Lạc Nam?
- Chương 682: Lão đại nói không sai
- Chương 683: Ra mắt Ái lão gia tử
- Chương 684: Tam thiếu chủ?
- Chương 685: Có trời mới biết
- Chương 686: Nhưng Ái gia gia người thì khác
- Chương 687: Không được
- Chương 688: Tĩnh lặng
- Chương 689: Bên trên không trung
- Chương 690: Cứ một thời gian
- Chương 691: Hắn phải trả lương bổng rất cao
- Chương 692: Đa tạ chủ mẫu
- Chương 693: Hắn được đích thân
- Chương 694: Không tệ
- Chương 695: Còn thứ nào tốt hơn không?
- Chương 696: Phụ thân nàng có bao nhiêu thê thiếp?
- Chương 697: Tiếp tục làm mới đi
- Chương 698: Quà cho thiếp?
- Chương 699: Vuốt ve đi nàng
- Chương 700: Thân thể yêu kiều
- Chương 701: Tại một mật thất không người biết
- Chương 702: Vẫn còn xa xa không đủ a
- Chương 703: Tính luôn cả nàng
- Chương 704: Chàng đừng lại gần thiếp!
- Chương 705: Liệu bọn hắn có nhìn ra
- Chương 706: Tạm thời dẹp chuyện đó sang
- Chương 707: Ta nghe nói hắn còn có quan hệ mờ ám
- Chương 708: Nha đầu này thành công rồi
- Chương 709: Không biết qua bao lâu
- Chương 710: Thiếp yêu chàng
- Chương 711: Công tử chưa đủ quyền hạn
- Chương 712: Hai người làm bạn
- Chương 713: Tiếp tục dùng Hắc Lôi
- Chương 714: Không sai
- Chương 715: Thú vị
- Chương 716: Hoành Tảo Thiên Quân
- Chương 717: Uy thế hủy thiên diệt địa
- Chương 718: Trước ánh mắt ngưng trọng
- Chương 719: Bên trên đỉnh núi
- Chương 720: Một nam tử phương Tây
- Chương 721: Ngươi là ai?
- Chương 722: Nghe nói công pháp
- Chương 723: Tình nhi và Hồng Liên
- Chương 724: Nàng là yêu thú
- Chương 725: Nàng ghen?
- Chương 726: Được rồi
- Chương 727: Tinh Linh Nữ Quốc
- Chương 728: Nam nhân này mới là bảo bối vô giá của nàng
- Chương 729: Lạc Nam vỗ vào
- Chương 730: Diễm Nguyệt Kỳ
- Chương 731: Đã đến chưa?
- Chương 732: Tinh Linh Nữ Quốc
- Chương 733: Không phải người ta chứ còn ai vào đây?
- Chương 734: Có kẻ mặt dày
- Chương 735: Bảo Lung Tiên Tử
- Chương 736: Hàng ngàn Tinh Linh
- Chương 737: Hành động của Thiên Diệp Dao
- Chương 738: Sắc mặt đặc sắc nhất
- Chương 739: Sống mũi cao thẳng
- Chương 740: Không dám đối diện
- Chương 741: Hai vị tiền bối
- Chương 742: Thứ này vừa ra
- Chương 743: Lạc Nam âm thầm lắc đầu
- Chương 744: Hy vọng không có
- Chương 745: Cái gì?
- Chương 746: Một số lão già
- Chương 747: Vô liêm sĩ
- Chương 748: Trong lúc nhất thời
- Chương 749: Trái tim màu xanh này
- Chương 750: Mẫu thân thật tuyệt
- Chương 751: Hiện tại thì sao?
- Chương 752: Là một kẻ khó chơi đây
- Chương 753: Đại sư phụ?
- Chương 754: Cuối cùng cũng đến hồi kết
- Chương 755: Hứng thú sao?
- Chương 756: Cái gì?
- Chương 757: Các ngươi ở đây đều là tuyệt thế thiên kiêu
- Chương 758: Chúng ta về phòng!
- Chương 759: Lôi Quyền Chấn
- Chương 760: Ngũ Lôi Oanh Đỉnh
- Chương 761: Ít ai biết rằng
- Chương 762: Dục tính cả đời của bản xà
- Chương 763: Bên trong Linh Giới Châu
- Chương 764: Côn thịt từ phía sau
- Chương 765: Không có luật nào là vĩnh cửu
- Chương 766: Thế nào?
- Chương 767: Nhẹ nhàng gật đầu
- Chương 768: Trong khoảnh khắc đó
- Chương 769: Trước đó còn là Hợp Thể Kỳ
- Chương 770: Giọng nói kia
- Chương 771: Đa tạ hai vị lão tổ!
- Chương 772: Trong lúc nhất thời
- Chương 773: Cốt Diễm Chân Thân!
- Chương 774: Bách Hiệu Trưởng
- Chương 775: Cầu còn không được!
- Chương 776: Đan gia song tổ
- Chương 777: Thiên Đế Biến
- Chương 778: Bốn loại Dị thuộc tính?
- Chương 779: Tốc Biến
- Chương 780: Hạ thủ lưu tình!
- Chương 781: Thế nào?
- Chương 782: Quyền thế của lão phu
- Chương 783: Thân hình hòa vào hư không
- Chương 784: Ải Nhân Đảo
- Chương 785: Làm sao có thể đến nơi đó?
- Chương 786: Thập Chuyển Thể Tu
- Chương 787: Không cần khách sáo
- Chương 788: Sứ giả anh minh!
- Chương 789: Bất chợt
- Chương 790: Bất quá không ai thiệt mạng
- Chương 791: Hắc Sa Lưu Động
- Chương 792: Chỉ thấy nơi đầu mâu xuyên qua
- Chương 793: Suc sinh muốn chet!
- Chương 794: Lục lão
- Chương 795: Tiểu tử
- Chương 796: Yên tâm
- Chương 797: Tốt rồi
- Chương 798: Quả nhiên
- Chương 799: Tiểu tử này vậy mà tỉnh?
- Chương 800: Dị Thổ mạnh nhất sao?
- Chương 801: Hắn có thể cảm giác được
- Chương 802: Bão cát tản đi
- Chương 803: Trong lúc đám người khó hiểu
- Chương 804: Trấn Sơn!
- Chương 805: Khốn kiếp!
- Chương 806: Nhị vị dừng tay!
- Chương 807: Hoàng muội
- Chương 808: Tuân lệnh!
- Chương 809: Tiểu tử nhìn!
- Chương 810: Cảnh Địa sao?
- Chương 811: Để thể hiện lòng thành kính đó
- Chương 812: Được rồi
- Chương 813: Xem ra danh vọng
- Chương 814: Huyết Mạch Thần Thú
- Chương 815: Vô số tin tức truyền vào trong đầu
- Chương 816: Bạch Sa Hoàng Cung
- Chương 817: Đó cũng là điều làm nàng khó xử
- Chương 818: Thì ra là vậy
- Chương 819: Xem ra ta càng phải cẩn thận
- Chương 820: Tạc Hồn Thuật!
- Chương 821: Không có!
- Chương 822: Là Bạch Cẩu Quân
- Chương 823: Đừng ăn nói hồ đồ
- Chương 824: Mặt đất rung chuyển cực mạnh
- Chương 825: Đây chính là Cảnh Địa
- Chương 826: Rốt cuộc tìm ra ngươi
- Chương 827: Khốn kiếp
- Chương 828: Nếu ta không nói thì sao?
- Chương 829: Tuan lệnh!
- Chương 830: Thiên Đế Biến
- Chương 831: Chỉ là vừa mới bước vào Cảnh Địa
- Chương 832: Bách Hiểu Sinh công tử?
- Chương 833: Là ai đang cứu ta đây?
- Chương 834: Nàng chỉ mới gặp hắn một lần mà thôi
- Chương 835: Nếu nàng không chào đón
- Chương 836: Không lợi hại bằng nàng
- Chương 837: Là cuộc sống này
- Chương 838: Một ngày nào đó
- Chương 839: Không hổ là Tuyền nhi của ta!